Đúng lúc này, điện thoại của Mộ Mộc vang lên.
Là tứ thúc Mộ Thụy Thụy của cô gọi đến.
"Bức ảnh đó phát huy tác dụng rồi.
" Mộ Mộc ngồi xuống bên cạnh Mạc Phàm, quay đầu hỏi anh:
“Bạn trai giả của tôi ơi, anh đã chuẩn bị để lên sàn chưa?” Lúc Mộ Mộc quay đầu nói chuyện, khoảng cách với Mạc
Phàm rất gần, hơi nóng từ miệng cô phả vào tai khiến người †a ngứa ngáy.
"Chuẩn bị xong rồi.
" Mạc Phàm nhìn đôi môi đỏ mọng ướt át của Mộ Mộc, cổ họng lên xuống, nói.
Mộ Mộc mặt mày hớn hở hỏi: "Anh là vừa mới nuốt nước.
miếng?”
Mạc Phàm mặt không đổi sắc: "Không có.
"
"Này, anh nhất định phải diễn giống một chút nha” Mộ Mộc đem đầu kề sát một chút:
“Tôi nhận điện thoại đó.
" "Được”
Mạc Phàm đáp một tiếng, đặt tay lên eo nhỏ nhản của Mộ Mộc.
Thân thể Mộ Mộc thoáng cứng đờ, dùng đôi mắt đẹp liếc nhìn Mạc Phàm một cái, sau đó nhấn nút kết nối.
"Mộ Mộc! Bây giờ cháu đang làm gì?" Mộ Thụy Bội vừa nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của Mộ Mộc xuất hiện, liền tức giận hỏi một câu.
"Chú Tư, đã muộn như vậy, giờ này cháu đương nhiên là ở cùng với người đàn ông của côn rồi.
”
Mộ Mộc thoáng nghiêng ống kính một chút, để cho gương mặt của mình và Mạc Phàm đồng thời xuất hiện trên màn hình:
"Nè, Phàm Phàm, anh chào chú tư đi.
”
Phàm Phàm?
Mạc Phàm thiếu chút nữa bị xưng hô này làm cho hộc máu ngay tại chỗ! Biểu tình đều cứng ngäc!
Nhưng mà, khi máy quay hướng về phía mình trong nháy mắt, Mạc Phàm chỉ có thể ho khan hai tiếng, nặn ra một nụ cười nói:
“Xin chào chú tư”
Ngoài miệng tuy rằng rất khách khí, nhưng tay Mạc Phàm đặt ở bên hông Mộ Mộc cũng không kiêng dè gì, trực tiếp véo một cái.
Cái eo nhỏ này, thật đúng là rất mềm.
Sắc mặt Mục Mộc không thay đổi, trên mặt vẫn mang theo nụ cười, nhưng lại nhấc giày cao gót giãm lên chân Mạc.
Phàm.
Mạc Phàm hít một hơi khí lạnh, cô nhóc này một chút cũng không chịu thiệt.
Lúc này, Mộ Thụy Thụy lạnh lùng nhìn thoáng qua Mạc.
"Tiểu tử, ra giá đi, cho ngươi bao nhiêu tiền mới chịu rời khỏi Mộ Mộc?”
Thật đúng là thẳng thắn!
Nụ cười trên mặt Mạc Phàm không thay đổi: "Chú Tư, tình cảm của cháu đối với Mộc Mộc rất sâu đậm, sao có thể dùng tiền để cân đo được chứ?”
Mộ Thụy Thụy nhìn chăm chằm Mạc Phàm: "Cho cậu năm triệu, cầm tiền cút đi.
”
"Không có khả năng! Mộ Mộc là bạn gái của cháu, giữa cháu và cô ấy là tình yêu đích thực! " Mạc Phàm rất kiên quyết nói:
"Chú Tư, chú cho cháu bao nhiêu tiền, cháu cũng sẽ không rời xa Mộc Mộc.
”
Mộ Mộc cười tủm tỉm nhìn Mạc Phàm biểu diễn, bưng chén trà uống, cũng không có ý xen vào.
Mộ Thụy Thụy trâm mặt, nghiến răng nghiến lợi: "Mười triệu!"
Ngay sau đó, ông nói:
“Đây là bậc thang cuối cùng ta cho cậu, Nếu cậu không chọn lấy tiền và rời đi, thì hãy chờ biến mất khỏi thế gian đi.
”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...