Bình Nước Của Leo


Vũ ngẩng mặ nhìn thấy bộ dạng hốt hoảng của cô,miệng mấp mắt phun ra 1 chữ-Cút!!!!!

Anh không muốn người khác nhìn thấy bộ dãng naỳ cuà anh.Âm vực anh thốt ra quả thậy làm người ta không rét mà run,cảm giác như nó vọng lên từ địa ngục vặy.Dường như ang chỉ dùng dây thanh quản đề rung lên vậy,vố dĩ không muốn nó phát âm ra ngoài.Trước thái độ lạnh lùng dọa người của anh,cô không nói gì,chỉ ngồi thụp xuống trước mặt anh,tay ôm lấy cổ anh,hơi kiễng chân và đặt trên mái tóc anh một nụ hôn nhẹ nhàng,ấm áp.Cô cứ giữ nhuyên như vậy thật lâu làm anh sững người."Taị sao cô lại làm vậy?Tại sao lại có cảm giác này?"Những suy nghĩ ập đến làm Vũ chẳng thể kịp kiểm soát,thật nhanh vòng tay lên ôm trọn cô vào lòng,nấc từng nấc nghẹn ngào,nói trong nước mắt đầy đau khổ
-Huyền My đừng bỏ anh đi!Anh....anh rất nhớ em.Những năm qua anh không hề hạnh phúc...Anh...anh rất cần em....

Ngân có thể cản nhận được từng hồi run lên của đôi vai cậu.Nó đã từng rất rắn rỏi,từng rất vững chãi,vậy mà bây giờ nó lại đang rất yếu mềm vậy sao?Cô không hiểu điều gì đang xảy ra?Huyền My là ai?? Rất nhiều câu hỏi trong đầu cô nhưng cô biết băy giờ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui