Tác giả: Ma Nữ Tiểu Yêu
Từ tỷ nhìn sắc mặt trắng nhợt của Tô Mạt Nhi, đáy lòng hiện lên một tia lo lắng.
Mặc cho ai ở thời tiết lạnh như vậy, còn ngâm nước nhiều lần, không sinh bệnh mới là lạ.
"Cũng may đây là cảnh cuối, sau này cũng chỉ có mấy cảnh yêu cầu bổ một chút là song.
Khúc Tình cũng thật quá đáng!" Từ tỷ nhìn Tô Mạt Nhi uống xong canh gừng, tiếp lấy cái chén về.
Tô Mạt Nhi nhìn Từ tỷ cười, nói: "Hiện tại cảm giác trên người đã ấm lên rất nhiều rồi.
Cảm ơn, Từ tỷ."
"Còn khách sáo nữa"
Tô Mạt Nhi cười, "Cơ bản em nghĩ chỉ muốn ở trong giới cố gắng phát triển, đối với diễn kịch lại không có quá nhiều hứng thú.
Chỉ là dần dần em phát hiện diễn kịch cũng rất thú vị.
Em cũng không nghĩ làm ra chuyện to tát gì, những chuyện của Khúc Tình lần này em cũng sẽ không tính bỏ qua dễ dàng như vậy!"
Cô rất rõ tính cách của mình có chút mềm mỏng.
Tuy không quá rõ ràng, nhưng chính cô cùng những người thân cận lại rất rõ điều đó, khi gặp phải sự tình tương tự cô đều sẽ chọn việc lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa không, người khác khuyên thế nào cũng không được.
Nhưng chuyện của Khúc Tình hôm nay lại khác.
"Từ tỷ, ngày mai làm thủ tục nhập viện cho em đi.
Không cần thanh minh cái gì cả!"
Đám phóng viên cùng một số người ngứa mắt cô chắc chắn sẽ lợi dụng truyền thông hướng dư luận về phía cô hắt bát nước bẩn.
Cô chẳng lẽ không nên lợi dụng điểm này sao?
Dù cô không có khả năng khiến Khúc Tình thân bại danh liệt, thì cũng phải lột được một lớp da của cô ta.
Trong giới này trăm nghìn thể loại người, nhưng các fan lại hy vọng thần tượng mà mình yêu thích có nhân phẩm tốt đẹp.
Một khi nhân phẩm có chút vấn đề, như vậy OOC đến nơi rồi.
Cô cũng rất mong chờ, chờ bộ dáng luống cuống của Khúc Tình!
Từ tỷ kinh ngạc nhìn Tô Mạt Nhi, sau một lúc lâu mới cười nói: "Cô rốt cuộc cũng thông suốt, học được cách sinh tồn trong giới này như thế nào rồi.
Trước đây có thể không để ý cũng khinh thường làm điều đó, nhưng hiện tại cô cũng nên hiểu, có một số chuyện không phải cô không làm là có thể yên ổn.
Đây là vòng danh lợi, cô thành công, tất nhiên sẽ ngáng đường rất nhiều người.
Huống chi, còn có nhiều người chỉ vì ghen ghét, mà không ngừng tìm cô gây phiền toái.
Nếu cô vẫn luôn như vậy, tôi vẫn có thể giúp cô, nhưng lại không thể đứng bên cạnh cô cả đời được."
Tô Mạt Nhi gật đầu: "Em minh bạch Từ tỷ, Từ tỷ cũng đã giúp em đủ nhiều."
"Tốt, cô cứ nghỉ ngơi, còn lại để tôi tới an bài."
Tô Mạt Nhi gật đầu, dựa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần.
Kỳ thật, chuyện cô muốn nhập viện, chỉnh Khúc Tình là chuyện nhỏ, chủ yếu là cô muốn nhìn xem phản ứng của Mạc Hứa như thế nào.
Cô vẫn luôn tin tưởng hắn, mặc dù rất nhiều người đều đang nói, Mạc Hứa không đứng ra làm sáng tỏ là vì muốn bảo hộ bạn gái hắn.
Tô Mạt Nhi vẫn luôn tin tưởng hắn.
Nhưng đã nhiều ngày như vậy đi qua, Mạc Hứa vẫn lặng yên bất động, không có tin tức gì, chuyện này không thể không làm Tô Mạt Nhi cảm thấy hoài nghi nhân sinh.
Chỉ cần mình vào bệnh viện, Mạc Hứa biết tin hẳn sẽ đi thăm.
Cô muốn chính miệng hỏi hắn một câu, hắn đến cùng có phải cố ý hay không, chỉ vì lấy cô làm một cái bia ngắm bảo hộ bạn gái hắn!
Hiệu xuất làm việc của Từ tỷ nhanh như tên, hơn nữa Tô Mạt Nhi ngày hôm sau đã phát sốt.
Tuy rằng sốt không cao lắm, nhưng có Tiểu Lục ở một bên động chút tay chân, sắc mặt cô thoạt nhìn rất dọa người.
Khi cô vừa tiến bệnh viện, vừa khéo phóng viên lại chụp được rồi.
Tô Mạt Nhi nằm ở phòng bệnh, lật xem tin giải trí mới nhất.
# nữ minh tinh Tô Mạt Nhi vất vả đóng phim, mệt đến mức phải nhập viện #
Tiêu đề mơ hồ như vậy cứ thế bá chiếm các trang web lớn nhỏ.
Tuy phóng viên giải trí cũng không nghĩ giúp Tô Mạt Nhi tuyên truyền, khiến cô càng thêm nổi tiếng.
Nhưng cũng không thể phủ nhận, đề tài về Tô Mạt Nhi rất được chú ý, tin tức về cô viết ra tới, luôn sẽ có không ít người quan tâm.
Tuy rằng không quá muốn viết, nhưng ngươi không viết tự nhiên sẽ có người khác viết.
Trong một căn biệt thự gần bờ biển, những ngón tay Mạc Hứa đang dạo trên những phím đàn dương cầm, ngồi bên cạnh là một cô gái mặc một chiếc váy liền màu trắng, nghe rất say xưa.
Thanh âm dương cầm dừng lại, Mạc Hứa quay đầu nhìn cô gái, biểu tình ôn nhu, hàm chứa sủng nịch.
Văn Xán Xán cười càng thêm xán lạn: "Hứa ca ca, thật là hay, đây là ca khúc mới của huynh sao?"
Mạc Hứa nói: "Còn cần sửa chữa một chút."
Đang nói, di động của hắn vang lên.
Mạc Hứa nhìn thoáng qua, hẳn là người đại diện gọi tới.
"Vâng, Văn Lâm ca, chuyện gì?"
"Tô Mạt Nhi nhập viện, tuy hiện tại tin tức đều nói cô ấy vì đóng phim.
Nhưng tôi nhờ người ở đoàn phim Lý đạo hỏi thăm một chút, bình thường Tô Mạt Nhi ở đoàn phim luôn chịu Khúc Tình chèn ép, cảnh cuối diễn cảnh rơi xuống nước, Khúc Tình càng quá quá đáng, khiến cô ấy rơi xuống nước ba lần, cuối cùng vẫn là Lý đạo nhìn không vừa mắt mới kêu dừng.
Khúc Tình vì sao đối đãi Tô Mạt Nhi như vậy trong lòng cậu hẳn rất rõ ràng.
Cô ấy hiện tại ở bệnh viện Nhân Dân 1, có đi hay không tùy cậu."
Đối với chút chuyện của Mạc Hứa, Trương Văn Lâm rất rõ.
Mạc Hứa vì sao không làm sáng tỏ tai tiếng hắn cùng Tô Mạt Nhi, hắn càng hiểu.
Nhưng Trương Văn Lâm không tán đồng cách làm của Mạc Hứa! Hắn muốn bảo hộ Văn Xán Xán, có thể, nhưng lại lợi dụng người khác đến thành toàn chính mình, hành vi như vậy quá đáng xấu hổ.
Sắc mặt Mạc Hứa biến đổi, biểu tình thống khổ hỗn loạn.
Đáy mắt hiện lên vài phần cảm súc phức tạp, chính hắn cũng không phát hiện ra, mà Văn Xán Xán đứng bên cạnh lại nhìn thấy rất rõ ràng.
Cô khéo góc áo Mạc Hứa, hỏi: "Hứa ca ca, phát sinh chuyện gì sao?"
"Là, cô gái có scandal với huynh, cô ấy nhập viện."
"Phải không?"
Văn Xán Xán nắm chặt góc áo Mạc Hứa, đáy mắt chợt lóe tia ghen ghét, tiện đà nói: "Hứa ca ca nhất định là rất lo lắng? Huynh vẫn nên đi thăm cô ấy thì tốt hơn, muội ở đây khá tốt.
Huống hồ Hứa ca ca đã bồi muội thời gian dài như vậy rồi, muội không nên chiếm dụng của huynh quá nhiều thời gian, huynh nên đi làm chính sự của mình."
"Huynh.."
"Hứa ca ca muội hiểu, huynh đi đi, không cần lo cho muội.
Hơn nữa, nói đi nói lại thì cô ấy cũng coi như là vì muội mới như vậy, muội không có biện pháp qua thăm nom, cho nên Hứa ca ca huynh đi thăm nàng đi.
Cũng thay muội nói một tiếng thực xin lỗi tới cô ấy."
"Hảo."
Mạc Hứa đi rất nhanh, một loạt động tác vô cùng lưu loát, chính hắn cũng chưa từng phát hiện động tác của mình có chút vội vàng.
Đến khi ra cửa đã luống cuống tay chân!
Văn Xán Xán cắn chặt môi dưới, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng của Mạc Hứa, thanh âm nhẹ như muỗi kêu: "Hứa ca ca, tâm huynh loạn..
đáy lòng huynh có cô gái kia sao? Cô ấy đúng là rất xinh đẹp.."
Mạc Hứa lái xe dù cố gắng như thế nào, thì từ chỗ hắn tới bệnh viện cũng phải mất hơn hai giờ.
Lúc Mạc Hứa tới bệnh viện, cửa phòng bệnh của Tô Mạt Nhi đã vây quanh rất nhiều người.
Trong đó có đại bộ phận đều là phóng viên, còn một số là bệnh nhân của bệnh viện, không ít người có giao tình với Tô Mạt Nhi trong vòng cũng tới.
Mạc Hứa đến, đám phóng viên giống như được tiêm máu gà, "Tách tách" chụp liên hoàn, giống như lần lộ diện này của hắn chứng minh, tình yêu của hắn cùng Tô Mạt Nhi là thật.
Mạc Hứa cau mày, không nói lời nào đi vào bên trong phòng bệnh, ở ngăn tủ hai bên giường bệnh Tô Mạt Nhi đang nằm bên trên bày không ít hoa tươi và giỏ quà, hẳn là đã có không ít người tới thăm.
Mạc Hứa đứng tại chỗ bước chân có chút ngập ngừng.
Trong tay Tô Mạt Nhi cầm một quả táo đã gọt vỏ, ngẩng đầu nhìn Mạc Hứa, bên môi ý cười nhợt nhạt: "Anh đến rồi? Mời ngồi."
Ánh mắt Mạc Hứa phức tạp, kéo ghế ngồi xuống.
Hắn cảm giác yết hầu mình có chút khô, trong lòng rõ ràng rất lo lắng, nhưng chính mình lại không biết nên mở miệng nói gì,
Cuối cùng cũng chỉ mở miệng hỏi một câu: "Cô..
Có khỏe không?"
"Nhờ phúc của anh, không chết được."
"Cô đều đã biết?" Mạc Hứa có chút khẩn trương hỏi.
Tô Mạt Nhi trào phúng cười: "Mạc Hứa, tôi cho rằng chúng ta là bằng hữu, vậy mà lại bị anh lợi dụng.
Mệt cho tôi còn gửi tin nhắn cho anh, hỏi anh cần phối hợp như thế nào.
Có phải anh cảm thấy, dù sao trên người tôi scandal đã đủ nhiều, cho nên có thêm một hai cái đề tài cũng không sao hết? Người anh phải bảo vệ là ai, tôi không muốn biết, dù sao cùng tôi cũng không có quan hệ gì, nguyên bản trước khi anh tới, tôi còn nghĩ muốn nghe một lời giải thích."
Ánh mắt Tô Mạt Nhi lạnh nhạt nhìn Mạc Hứa, sau một lát, mới lại tiếp tục nói: "Chính là hiện tại một chút tôi cũng không muốn nghe.
Mặc kệ nói như thế nào, việc anh lợi dụng tôi là sự thật, về scandal mấy ngày nay, chỉ cần anh không làm sáng tỏ, tôi cũng sẽ không chủ động nói linh tinh, chỉ cho là..
Báo ân đi.
Bất quá sau này, chúng ta không còn làm bằng hữu nữa."
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...