Đi ra khỏi phòng làm việc của hội học sinh, Bình An liền gọi điện thoại
cho tổ trưởng, tổ viên bộ ngoại giao, thông báo bọn họ đến dưới ký kí
túc xá chờ cô. Tổ trưởng Bộ ngoại giao là Ôn Triệu Dung, nhưng bởi vì Ôn Triệu Dung đã học năm thứ tư, học kỳ sau liền tốt nghiệp, vốn vị trí là tổ trưởng này nên đổi ĐH năm 3 được rồi, chỉ là ĐH năm 3 không người
nào có thể dễ dàng kéo được nhiều nhà tài trợ như Bình An, cho nên bình
thường công việc chủ yếu sẽ giao cho Bình An, cô vừa không ôm chí lớn,
luôn chỉ là phụ trách tìm kiếm nhà tài trợ, sau đó liền giao cho Chương
Hiểu Vĩ bộ tổ chức phụ trách, những việc vụn vặt khác cũng đều giao cho
thành viên.
Vốn là còn hai cán bộ năm ba, chỉ là bởi vì từ trước đến giờ không có
công việc có thể để cho bọn họ ra mặt, sau lại quyết định, nên ngay cả
hội nghị cũng không tới tham gia.
Mà thành viên bộ ngoại giao có ba bốn mươi người, đa số là sinh viên
năm thứ nhất cùng năm thứ hai, dĩ nhiên, trong đó nữ sinh chiếm khá
nhiều, đều là hướng về phía vị Ôn Triệu Dung tuấn tú này mà tìm tới
thôi.
Có lẽ nên từ những thành viên này tìm một người đề cử lên làm cán bộ,
cô cũng không thể một mình lãnh quân chiến đấu hăng hái, cô không muốn
làm một người không ôm chí lớn nữa, cũng không muốn trải qua cuộc sống
không hề có mục tiêu, cho nên phải có mấy trợ lí đắc lực mới được.
Bình An đi tới dưới lầu13 kí túc xá, ở dưới bồn hoa kí túc xá nhìn thấy
hai nữ sinh đáng yêu, họ cùng cô phất phất tay, hai cô gái nhìn thấy
cô, cũng giơ tay lên chào hỏi, “Học tỷ.” “Bình An.”
Tóc dài thẳng, mặc quần jean, áo khoác màu đỏ chính là Lộ Khiết San năm
thứ hai khoa Truyền bá thông tin, một người khác tóc tết đuôi ngựa,
gương mặt tròn tròn còn có mấy phần ngây thơ chính là Lâm Tĩnh khoa
tài chính hai người này bình thường là tích cực nhất, quan hệ cùng
Bình An cũng xem như khá tốt.
Nhìn thấy Lâm Tĩnh cười đến rực rỡ như hoa, trong lòng Bình An thương,
đây là một học muội thật đáng yêu, chỉ tiếc nghỉ hè năm thư ba, cô ấy bị ba người công kích, sau đó bởi vì không chịu nổi đả kích, đã nhảy từ
tầng năm của kí túc xá tự sát.
Cô nhớ mình bởi vì chuyện này thương tâm thật lâu.
Bi thương thảm thiết chợt lóe nơi đáy mắt thì Bình An vươn tay vỗ vỗ bả
vai Lâm Tĩnh, trong lòng tự nhủ, nếu mình có thể Trọng sinh, vậy cũng
phải đem đóa hoa tươi xinh đẹp này cứu lại chứ.
”Lần tài trợ này bộ ngoại giao chúng ta muốn tự mình phụ trách an bài,
chiều nay các em đến thong báo với mấy tổ viên, trừ phải giúp hộ i học
sinh làm tốt lễ hội Nguyên Đán, còn phải giú nhà tài trợ tuyên truyền
sản phẩm, dĩ nhiên sẽ không phải không có đền bù, xem như làm thêm ngoài giờ...... Nếu là người không đủ, thì phải ở trên diễn đàn trường
nhận thêm người......” Bình An mỉm cười, mặt lại hết sức nghiêm túc cùng các cô an bài công việc.
Phương Bình An nghiêm túc như vậy, là họ chưa bao giờ từng thấy qua, Lâm Tĩnh cùng Lộ Khiết San ở trong lòng kinh ngạc một chút, họ biết Phương
Bình An là thiên kim tiểu thư ngu đần ngây thơ lại lười biếng chỉ thích
ngủ, tuyệt không thích nhúng tay vào những công việc này.
”Những việc này trước đây đều là bộ tổ chức đi làm, Bình An, đột nhiên
để cho chúng tôi tự mình làm, có thể ứng phó được hay không?” Lộ Khiết
San có chút bận tâm hỏi.
”Không có gì không làm được! Chuyện bộ tổ chức có thể làm được, tại sao
bộ ngoại giao chúng ta lại không làm được? Huống chi số tiền tài trợ này là do chúng ta kéo đến, do tự chúng ta an bài hợp tình hợp lý.” Bình An nhàn nhạt nói, cô tin tưởng chỉ cần cô nguyện ý, cô sẽ không thua bởi
bất luận kẻ nào, đặc biệt là Đỗ Hiểu Mị.
Lộ Khiết San nhìn Bình An một cái, nghĩ thầm, đại khái là bị cái gì kích thích rồi, đột nhiên đùa bỡn tính khí đại tiểu thư muốn cậy mạnh sao.
“Về viếc sắp xếp cụ thể như thế này, chiều nay tôi sẽ thông báo, lần này tương đối gấp gáp, sợ rằng mọi người phải bận rộn một chút.” Tầm mắt
Bình An rơi vào phần danh sách trong tay.
”Vội một chút không sao cả, chỉ cần lần này bộ ngoại giao chúng ta cố
gắng phát huy hết mình, xem ai còn dám xem thường chúng ta.” Lâm Tĩnh
nắm quả đấm, dáng vẻ mười phần kiên quyết.
Bình An nhìn không nhịn được cười khẽ một tiếng, “Còn có cơ hội nữa mà...... Phải đến tìm tổ văn nghệ thương lượng một chút, xem đến lúc đó
bọn họ sẽ an bài bao nhiêu cô gái để tiếp ban đại diện đây.”
“Ngay cả việc sắp xếp nhân viên cũng cần bộ ngoại giao chúng ta sao?” Lộ Khiết San giật mình hỏi.
”Vốn chính là công việc của bộ ngoại giao, cần gì phải làm phiền người
khác.” Bình An nói, “Đến lúc đó hai em sẽ giúp đỡ tiếp đãi.”
Lâm Tĩnh có chút hưng phấn, “Đó không phải là có thể tiếp xúc rất nhiều nhân sĩ trứ danh gần gũi sao?”
”Đúng vậy đó, nhớ nắm chặt cơ hội nhé.” Bình An cười nói.
Lộ Khiết San có chút khó xử, cô cảm thấy đến lúc đó bộ ngoại giao nhất
định sẽ làm trò cười, nếu như không có Ôn học trưởng, sao Phương Bình An có thể có năng lực an bài công việc khẩn trương lớn như vậy, “Bình An,
bộ ngoại giao trực tiếp phụ trách những việc này, là ý của học trưởng
sao?”
Bình An lắc đầu, con mắt sắc sáng ngời, “Là ý của tôi.”
Lâm Tĩnh cười hì hì nói giỡn, “Học tỷ, rốt cuộc chị đã biết đào tường rồi.”
”Binh đến dưới thành, đương nhiên là phải đào tường.” Bình An cũng nói đùa với cô
Lộ Khiết San gương mặt nặng nề.
Sau khi tách khỏi các cô ấy, Bình An cũng không trực tiếp trở về trường
học, mà là đến tìm tổ trưởng tổ nghi thức sát vách ký kí túc xá.
Tổ nghi thức mặc dù thuộc về bộ văn nghệ, nhưng rất nhiều chuyện tổ tổ
nghi thức có thể tự mình quyết định, Tổ trưởng bộ văn nghệ Trịnh Yến
Phân không quá thích tính tình không tim không phổi của Bình An, Bình An cũng không thích loại tư thái cố làm ra vẻ thanh cao của cô ấy, hai
người từ trước đến giờ như nước với lửa, ngược lại cùng tổ trưởng tổ
nghi thức Trương Hiểu Hi tương đối nói chuyện rất là hợp ý.
Cho nên Bình An nói với cô ấy lễ hộ Nguyên Đán cần một vài bạn nữ sinh
giúp làm nhân viên tiếp tân giúp một tay tiếp đãi khách, Trương Hiểu Hhi lập tức hứa sẽ giúp cô an bài, cũng bày tỏ hết sức ủng hộ Bình An rốt
cuộc thông suốt, biết làm chuyện mà mình muốn làm.
Bình An cùng cô cười hì hì nói náo loạn một hồi, mới về đến kí túc xá của mình.
Ba người kia đang chơi bài, chào mời Bình An gia nhập với bọn họ.
”Các cậu chơi đi, tớ còn có chuyện gì phải làm.” Bình An khoát tay áo, ở trước bàn sách ngồi xuống, mở máy vi tính ra, cô phải làm quen với tư
liệu của những vị khách này trước, nếu quyết định phải làm, cho dù không thể làm đến cuối cùng, cũng không thể phạm sai lầm.
Trừ Đỗ Hiểu Mị, Bình An ở trên mạng tìm kiếm tư liệu mọi người khác, ở
trên mạng không tìm được liền nhấn tin qua QQ cố vấn học trưởng học tỷ
năm thứ tư.
Khách tổng cộng có mười người, có năm vị là tốt nghiệp từ đại học ngoại
ngữ sau khi ra ngoài làm việc, có một học trưởng lên chức làm Tổng giám
đốc, ba vị là lãnh đạo cục giáo dục Thành phố G, quan vị không tính lớn, nhưng là không thể chậm trễ, còn có một Đỗ Hiểu Mị, cô ta trước kia là
Chủ Tịch Hội Học Sinh, cũng là nữ chủ tịch đầu tiên của hội học sinh đại học ngoại ngữ có thể nói là đáng để lưu tên trong sử sách rồi.
Còn có một vị......
Tổng tài tập đoàn hành chánh Nghiêm thị, Nghiêm Túc!
Bình An nhìn tin tức giải trí, có hình ảnh người đàn ông cùng ôm nữ minh tinh nổi danh, đột nhiên cảm thấy có chút nổi giận, lần công việc mang
tính khiêu chiến này thật không dễ dàng a.
Các bạn đừng quên click vào quảng cáo phía dưới comment ueng hộ web nha
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...