Biểu Tượng Thất Truyền (The Lost Symbol)

CHƯƠNG 52
Biểu Tượng Thất Truyền
Dịch giả: Nguyễn Xuân Hồng
Chương 52
Mal’akh chạy phăm phăm quanh toà nhà về phía cánh cửa vẫn còn để ngỏ của Khoang 5, những phần cơ mang hình xăm trên lưng gã co giật theo bước chạy.
Ta phải đến phòng thí nghiệm của mụ.
Việc Katherine trốn thoát là ngoài dự liệu… và rất lôi thôi. Cô không chỉ biết chỗ Mal’akh sống mà còn biết nhân dạng đích thực của gã… và biết chính gã là kẻ đã đột nhập vào nhà họ mười năm về trước.
Mal’akh không quên đêm ấy. Gã đã gần có được cái kim tự tháp thì số phận lại cản đường. Ta chưa sẵn sàng. Nhưng giờ thì gã đã sẵn sàng. Mạnh mẽ hơn. Nhiều quyền năng hơn. Đã phải chịu đựng những thử thách nghiệt ngã không thể hình dung nổi để chuẩn bị cho việc trở về của mình, đêm nay Mal’akh sẵn sàng hoàn tất số phận của mình. Gã tin chắc rằng trước khi đêm nay qua đi, gã sẽ được nhìn xoáy vào đôi mắt hấp hối của Katherine Solomon.
Đến cửa, Mal’akh tự trấn an mình rằng Katherine thực sự chưa trốn thoát được, cô chỉ kéo dài điều không thể tránh khỏi mà thôi. Gã lách người qua khe hở và bình tĩnh rảo bước trong bóng tối cho tới khi chân chạm tới lớp thảm. Sau đó, gã rẽ sang phải và tiến thẳng tới Khối vuông. Tiếng đập cửa Khoang 5 đã dừng hẳn, và Mal’akh tin rằng người bảo vệ lúc này đang cố tìm cách moi đồng xu mà Mal’akh đã tọng vào khe chìa khoá để vô hiệu hoá nó.
Tới cánh cửa dẫn vào Khối vuông, Mal’akh tìm bảng khoá ngoài và nhét thẻ của Trish vào. Bảng điện tử sáng lên. Gã nhập PIN của Trish rồi bước vào trong. Toàn bộ đèn sáng bừng lên. Khi tiến thẳng vào khu vực vô trùng. Mal’akh ngạc nhiên lướt nhìn cả dãy thiết bị.
Gã không xa lạ gì với sức mạnh của công nghệ, bản thân gã cũng đã tiến hành thứ khoa học của riêng mình ở tầng hầm nhà riêng, và đêm qua, một phần thứ khoa học ấy đã cho ra kết quả.
Chân lý.
Cách giam hãm rất độc đáo đối với Peter Solomon - nhốt một mình ở “quãng giữa” - đã moi được toàn bộ bí mật của người đàn ông này. Ta có thể nhìn thấy linh hồn của lão. Mal’akh đã biết một số bí mật mà gã mong đợi từ trước, ngoài ra có những bí mật gã chưa biết, kể cả thông tin về phòng thí nghiệm của Katherine và những phát kiến gây sửng sốt của cô. Khoa học đang ngày càng tiến xa, Mal’akh nhận ra như vậy, và ta sẽ không cho phép nó soi sáng đường cho những kẻ đê tiện.
Công trình của Katherine ở đây bắt đầu sử dụng khoa học hiện đại để trả lời những câu hỏi triết học cổ xưa. Liệu có ai nghe thấy lời nguyện cầu của chúng ta không? Có cuộc sống sa u khi chết không? Con người có linh hồn không?
Thật phi thường, Katherine đã trả lời được tất cả những câu hỏi này, và còn nhiều câu khác nữa. Bằng khoa học. Rất thuyết phục. Những phương pháp mà cô sử dụng là không thể phủ nhận được. Thậm chí những người hoài nghi nhất cũng sẽ bị thuyết phục trước kết quả thí nghiệm của cô. Nếu thông tin này được công bố rộng rãi, nó sẽ tạo ra sự thay đổi căn bản trong ý thức con người. Họ sẽ bắt đầu tìm đường đi của họ. Nhiệm vụ cuối cùng của Mal’akh đêm nay, trước khi gã biến đổi, là không để điều này xảy ra.

Khi đi qua phòng thí nghiệm, Mal’akh xác định được phòng dữ liệu mà Peter đã nói. Gã chăm chú nhìn qua bức tường kính đồ sộ, bên trong là hai hộp lưu trữ dữ liệu sử dụng công nghệ đa sao lưu toàn ảnh đúng như lời lão nói. Mal’akh thấy thật khó tin rằng nội dung của những cái hộp nhỏ xíu này lại có thể làm thay đổi tiến trình phát triển của loài người, và Chân lý vẫn luôn là thứ xúc tác có uy lực nhất.
Nhìn các hộp đĩa sao lưu một lượt. Mal’akh lại lấy thẻ của Trish nhét vào bảng khoá ở cửa. Gã ngạc nhiên khi bảng điện tử không sáng lên. Rõ ràng, Trish Dunne chưa được phép vào phòng này. Giờ gã mới lấy chiếc thẻ tìm thấy trong túi áo choàng của Katherine ra.
Thẻ vừa nhét vào khe, bảng điện tử liền bật sáng.
Nhưng vấn đề mới lại nảy sinh. Ta chưa biết PIN của Katherine Gã thử bằng PIN của Trish nhưng vô hiệu. Xoa xoa cằm, gã bước lùi lại và kiểm tra cánh cửa bằng kính Plexiglas dày gần 8 cm. Gã biết rằng dù có dùng rìu thì gã cũng không thể phá nổi để lấy những ổ dữ liệu bên trong.
Tuy nhiên, Mal’akh đã chuẩn bị cho tình huống này.
Bên trong phòng cấp điện, đúng như Peter mô tả, Mal’akh xác định được giá để vài chiếc bình kim loại giống như những bình khí thở cho thợ lặn, loại lớn. Các bình này đều có chữ LH số 2, và ký hiệu dễ cháy nổ. Có một đầu chụp của bình được nối với pin nhiên liệu hydro của phòng thí nghiệm.
Mal’akh vẫn để nguyên đầu chụp nối như vậy và cẩn thận nhấc một bình dự trữ xuống chiếc xe đẩy dựng bên cạnh giá. Sau đó, gã đẩy chiếc bình ra khỏi phòng cấp điện, băng qua phòng thí nghiệm, tới chỗ cánh cửa Plexiglas của phòng lưu trữ dữ liệu. Mặc dù vị trí này đủ gần nhưng gã vẫn chú ý thấy cánh cửa Plexiglas nặng trịch có một điểm yếu, đó là khoảng trống nhỏ giữa rầm cửa và chân cửa.
Ngay chỗ ngưỡng cửa, gã cẩn thận đặt cái đầu chụp nằm nghiêng và nhẹ nhàng luồn ống cao su xuống dưới cửa. Gã phải mất một lúc mới tháo được niêm phong và xử lý xong van bình chứa, nhưng hoàn thành các thao tác này rồi, gã vẫn không thể mở nổi khoá van. Qua lớp kính Plexiglas, Mal’akh nhìn thấy rõ chất lỏng trong suốt, sủi bọt đang rỉ ra khỏi ống và tràn khắp sàn phòng lưu trữ. Gã theo dõi thứ chất lỏng loang dần ra khắp sàn và bốc hơi ngùn ngụt. Hydrogen ở nguyên dạng lỏng chỉ khi còn lạnh, và khi nóng lên, nó bắt đầu bay hơi. Rất tiện lợi là cái thứ khí sinh ra đó còn dễ cháy hơn chất lỏng.
- Hãy nhớ lại vụ tai nạn Hindenburg(64)
Giờ thì Mal’akh vội vã đi vào phòng thí nghiệm và lấy chiếc bình nhiên liệu đèn Bunsen hiệu Pyrex - một thứ dầu rất dễ cháy nhưng không gây nổ. Gã mang nó tới cánh cửa Plexiglas, hả hê nhìn chiếc bình hydrogen lỏng vẫn đang chảy, vết loang của thứ chất lỏng đang bốc hơi bên trong phòng lưu trữ dữ liệu giờ đã kín cả nền nhà, bao chặt lấy những cái bệ đỡ các hộp lưu trữ. Bấy giờ, khi hydrogen lỏng chuyển thành dạng khí, một màn sương trắng đục bắt đầu bốc lên… dâng kín đặc trong không gian chật hẹp.
Mal’akh nhấc bình nhiên liệu đèn Bunsen và phun mạnh lên bình hydrogen, đường ống cao su, và phun cả vào cái khe hẹp bên dưới cánh cửa. Sau đó, rất cẩn thận, gã bắt đầu lùi dần ra khỏi phòng thí nghiệm, để nguyên dòng dầu tiếp tục phun chảy trên sàn.
***
Tối nay, nhân viên trực xử lý các cuộc gọi khẩn cấp 911 khu vực Washington D.C. bận rộn một cách bất thường. Bóng bầu dục, bia, và đêm rằm, cô nghĩ bụng khi một cuộc gọi khẩn cấp nữa xuất hiện trên màn hình, lần này là từ bốt điện thoại trả tiền của một trạm xăng ở đường Suitland Parkway tại Anacostia. Có lẽ là một vụ tai nạn xe hơi.
- Chín-một-một. - cô trả lời máy - Quý vị gặp tình huống khẩn cấp gì vậy?
- Tôi vừa bị tấn công tại Trung tâm Hỗ trợ Bảo tàng Smithsonian, - giọng nữ đầy hốt hoảng vang lên - Xin hãy phái cảnh sát tới số 4210 phố Silver Hill.

- Vâng, cứ bình tĩnh, - nhân viên trực đáp - Bà cần…
- Tôi cần chị cử ngay cảnh sát đến một toà nhà ở Kalorama Heights, tôi nghĩ rằng anh trai tôi đang bị giam giữ ở đó!
Nhân viên trực thở dài. Đêm rằm.
Chú thích:
(64) Khí cầu khổng lồ Hindenburg của Đức dài 245m - gấp 3 lần chiều dài một chiếc siêu phản lực, có thể chở 117 hành khách từ châu u sang Mỹ. Năm 1937, nó bùng cháy khi đáp xuống New Jersey ở Hoa Kỳ, làm thiệt mạng 36 người - ND.
CHƯƠNG 53
Biểu Tượng Thất Truyền
Dịch giả: Nguyễn Xuân Hồng
Chương 53
- Như tôi đã cố giải thích với anh - Bellamy nói - kim tự tháp này có nhiều ý nghĩa hơn những gì chúng ta nhìn thấy.
Rõ ràng là như vậy. Langdon phải thừa nhận rằng với anh, ngọn kim tự tháp có vẻ bí ẩn hơn lúc trước rất nhiều. Việc giải mã đang chững lại ở một ma trận chữ cái xem chừng vô nghĩa.
Mất một lúc khá lâu, Langdon kiểm tra ô chữ, cố dò mối liên hệ giữa các chữ cái này, nào là ghép từ, đảo chữ và đủ mọi manh mối khác nhưng anh chẳng tìm thấy gì cả.
- Người ta nói rằng Kim tự tháp Tam điểm giấu kín bí mật của nó dưới rất nhiều lớp màn nguỵ trang - Bellamy giải thích - Cứ vén được một tấm màn, anh lại đối mặt với một tấm khác. Anh đã giải được những con chữ này, nhưng chúng chẳng nói lên điều gì cho tới khi anh bóc được một lớp nữa. Dĩ nhiên, chỉ người nào nắm giữ cái chóp mới biết cách bóc. Tôi cho rằng cái chóp cũng có chữ khắc, mách bảo ta cách giải mã kim tự tháp.
Langdon liếc nhìn cái gói hình hộp trên bàn. Từ những gì Bellamy nói, Langdon hiểu rằng cái chóp và kim tự tháp là một “mật mã được tách rời ra” thành từng phần. Các chuyên gia mật mã hiện đại vẫn thường xuyên dùng mật mã tách rời mặc dù ý tưởng bảo mật này được phát minh tại Hy Lạp cổ đại. Người Hy Lạp, khi muốn lưu giữ thông tin bí mật, thường khắc thông tin ấy lên một phiến đất sét rồi đập vỡ nó thành từng mảnh, cất giữ rải rác ở những địa điểm khác nhau. Chỉ khi tất cả các mảnh được gom lại thì bí mật mới hiện hình. Loại phiến đất sét có khắc chữ này - gọi là biểu hình - trên thực tế chính là nguồn gốc của từ biểu tượng.

- Robert, - Bellamy lên tiếng - Người ta đã tách rời kim tự tháp đá và phần chóp của nó suốt nhiều thế hệ qua nhằm bảo đảm tính an toàn cho bí mật - Giọng ông bỗng trở nên thiểu não - Tuy nhiên tối nay, hai phần lại đến gần nhau một cách quá nguy hiểm. Tôi định không nói điều này… nhưng nhiệm vụ của chúng ta là ngăn ngừa việc ráp liền kim tự tháp.
Langdon cảm thấy Bellamy hơi quá quan trọng hoá vấn đề. Ông ấy đang nói đến cái chóp và kim tự tháp… hay là thiết bị kích nổ và quả bom hạt nhân? Anh vẫn không hoàn toàn tán thành quan điểm của Bellamy, nhưng cũng chẳng sao.
- Cứ cho đây là Kim tự tháp Tam điểm, và coi như phần chữ khắc này sẽ thật sự hé lộ vị trí của kho tri thức cổ xưa thì làm thế nào kho tri thức ấy có thể tạo ra sức mạnh như người ta đồn đại?
Peter luôn nói với tôi rằng anh là người rất khó thuyết phục, một học giả thích có bằng chứng để suy xét.
- Vậy là ông thật sự tin huyền thoại đó phải không? - Langdon vặn lại, cảm thấy mất hết mọi kiên nhẫn - Xin thứ lỗi… ông là một con người thời hiện đại, có học thức. Tại sao ông tin nổi một chuyện như thế chứ?
Bellamy nở nụ cười nhẫn nại.
- Công việc ở Hội Tam điểm dạy tôi phải kính nể những điều vượt quá hiểu biết của con người. Tôi đã học được cách không bao giờ khép chặt trí óc của mình trước một ý tưởng đơn giản chỉ vì nó có vẻ huyền hoặc.
CHƯƠNG 54
Biểu Tượng Thất Truyền
Dịch giả: Nguyễn Xuân Hồng
Chương 54
Nhân viên tuần tra vòng ngoài của SMSC cuống cuồng lao bổ theo lối đi lát sỏi viền quanh toà nhà. Anh vừa nhận được cuộc gọi của nhân viên bên trong, thông báo ổ khoá Khoang 5 đã bị phá, và đèn an ninh cho biết cửa chuyển mẫu vật của Khoang 5 đang mở.
Chuyện quái gì thế nhỉ? Người bảo vệ đến cửa chuyển mẫu vật, quả nhiên thấy nó đã mở rộng đến vài thước. Quái quỷ, anh ta nghĩ bụng. Cửa này chỉ mở được từ bên trong thôi chứ? Anh rút đèn pin bên thắt lưng và soi vào khoảng tối mịt mùng trong khoang. Chẳng thấy gì cả. Anh không có ý định bước vào, nên chỉ di chuyển theo ngưỡng cửa, chĩa ngọn đèn qua chỗ hở, xoay sang trái và sau đó sang…
Hai bàn tay rắn chắc chụp lấy cổ tay người bảo vệ và kéo tuột anh vào bóng tối. Người bảo vệ thấy mình bị xoay tít bởi một sức mạnh vô hình. Mùi ethanol xộc lên. Ngọn đèn pin văng khỏi tay, anh ta chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã bị một cú đấm nặng như búa tạ nện thẳng xuống ức. Người bảo vệ gục xuống nền xi măng… rên rỉ vì đau. Lúc đó một bóng đen cao lớn bước qua người anh và đi ra.
Người bảo vệ nằm nghiêng, cố thở. Ngọn đèn pin của anh nằm kế bên, rọi sáng mặt sàn và soi rõ một thứ gì đó giống như thùng kim loại. Nhãn thùng cho biết đó là dầu nhiên liệu dùng cho đèn Bunsen.
Một chiếc bật lửa sáng lên, và ngọn lửa màu cam soi sáng một cái bóng không hẳn là người. Lạy Chúa! Người bảo vệ không đủ thời gian để nghĩ xem mình vừa nhìn thấy gì thì cái sinh vật cởi trần đó đã quỳ xuồng và dí ngọn lửa xuống sàn.
Một vệt lửa lập tức xuất hiện, chạy rất nhanh khỏi chỗ họ, tiến thẳng vào khoảng trống phía trước. Người bảo vệ hoảng hốt ngó lại, nhưng sinh vật kia đã lách ra khỏi cánh cửa để ngỏ, biến vào màn đêm.

Người bảo vệ cố gắng ngồi dậy, nhăn mặt vì đau, mắt vẫn nhìn theo vệt lửa. Chuyện quái quỷ gì vậy? Ngọn lửa thoạt trông rất nhỏ, không có vẻ quá nguy hiểm, nhưng đến lúc này, người bảo vệ mới nhìn thấy thứ thật sự khủng khiếp. Ngọn lửa không chỉ chiếu sáng khoảng tối mịt mùng nữa. Nó đã chạy tới tận bức tường phía sau, soi rõ một kết cấu chống cháy đồ sộ. Người bảo vệ chưa bao giờ được phép vào bên trong Khoang 5, nhưng anh biết rất rõ kết cấu đó là gì.
Khối vuông.
Phòng thí nghiệm của Katherine Solomon.
Ngọn lửa chạy một đường thẳng băng tới cửa ngoài phòng thí nghiệm. Người bảo vệ cố gượng đứng lên, biết rất rõ rằng vệt lửa kia có thể tiếp tục chui qua cửa phòng thí nghiệm… và sẽ phát cháy bên trong. Anh ta đang định chạy đi kêu cứu thì một luồng không khí bất ngờ tràn tới.
Trong tích tắc, toàn bộ Khoang 5 rực sáng.
Người bảo vệ không bao giờ nhìn thấy quả cầu lửa hydrogen phụt lên trời, phá tung mái Khoang 5 và vọt cao hàng trăm mét trong không trung. Anh cũng không thể nhìn thấy cả cơn mưa vụn titan, thiết bị điện tử và các mảnh silicon nóng chảy từ những hộp lưu trữ của phòng thí nghiệm từ trên không rào rào trút xuống.
***
Katherine Solomon đang cho xe chạy về phía bắc thì nhìn thấy ánh sáng đột ngột nhá lên qua kính chiếu hậu. Một tiếng nổ trầm đục rền vang qua màn đêm, khiến cô giật mình.
Pháo hoa à? Cô băn khoăn. Đội áo đỏ trình diễn giờ giải lao giữa hiệp chăng?
Cô lại tập trung chú ý vào đường đi, tâm trí vẫn luẩn quẩn về cuộc gọi tới số 911 mà cô đã thực hiện từ bốt điện thoại ở một trạm bơm xăng vắng tanh vắng ngắt.
Katherine đã thuyết phục được nhân viên điều phối 911 phái cảnh sát tới SMSC để điều tra một kẻ đột nhập xăm trổ khắp mình và cô cũng mong họ tìm thấy trợ lý Trish của cô. Thêm vào đó, cô còn giục nhân viên điều phối tới kiểm tra tư gia của bác sĩ Abaddon ở Kalorama Heights, nơi cô nghĩ Peter đang bị giam giữ.
Thật không may, Katherine lại không thể gọi được tới số di động của Robert Langdon vì cô không lưu sẵn trong máy. Cho nên lúc này, chẳng còn lựa chọn nào khác là phóng đến Thư viện Quốc hội, Langdon đã báo với cô rằng anh sẽ tới đó.
Việc nhận ra nhân dạng đích thực của bác sĩ Abaddon đã làm thay đổi mọi thứ. Katherine không biết phải tin điều gì nữa. Tất cả những gì cô biết chắc là chính gã đàn ông đã sát hại mẹ cô và cháu trai của cô nhiều năm về trước nay lại bắt giam anh trai cô và tìm tới để giết cô. Gã điên loạn này là ai chứ?Hắn muốn gì? Câu trả lời duy nhất cô nghĩ ra lại chẳng có ý nghĩa gì cả. Một cái kim tự tháp ư? Điều khó hiểu không kém là tại sao gã này lại mò tới phòng thí nghiệm của cô tối nay. Nếu hắn muốn làm hại cô thì tại sao hắn không thực hiện như vậy ngay tại nhà hắn hôm nay? Tại sao phải phiền phức gửi tin nhắn và mạo hiểm vào tận phòng thí nghiệm của cô?
Ngọn lửa trong gương chiếu hậu càng lúc càng chói lọi, chớp sáng ban đầu kéo theo nó một cảnh tượng bất ngờ - một quả cầu lửa màu cam nóng bỏng bùng lên phía trên những hàng cây… và chẳng có vẻ gì gần sân Fedex của đội bóng áo đỏ cả. Lo lắng, Katherine cố gắng xác định xem phía sau những hàng cây ấy, ngay phía đông nam đại lộ là cơ sở công nghiệp nào…
Sau đó, như có tia chớp nhá lên trong óc, cô nghĩ ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận