Biết Vị Ký

“Đến đây, đến đây, cô nương, trộm ở đâu?” một thanh niên cao lớn chạy tới, thấy Viên Thiên Dã ngồi trên bờ tường, không đợi Lâm Tiểu Trúc lên tiếng đã giơ kiếm đánh qua, miệng còn lớn tiếng hô” tặc nhân lớn mật, ban ngày ban mặt lại dám lẻ vào nhà dân, trong mắt ngươi còn có vương pháp hay không?”

Viên Thiên Dã nhẹ nhàng lắc mình đã tránh được kiếm trong tay Chu Nghĩa, chậc chậc nói” vị cô nương này, ngươi mời người như vậy đến bảo vệ sao? Trong nhà bị người ta lấy cắp hết cũng không biết nha”

Chu Nghĩa bị những lời của hắn làm tức giận đến đỏ mặt tía tai, quát to” tiểu tặc, có can đảm ngươi đứng trốn, đỡ một kiếm của gia gia đây” liền vung kiếm chém về phía Viên Thiên Dã

Biết Lâm Tiểu Trúc sẽ không nhanh hết giận, dù sao cũng đang nhàn rỗi nên Viên Thiên Dã cũng muốn nàng dạy dỗ tiểu hộ viện này, vừa lúc bên ngoài có tiếng nha đầu bẩm báo” cô nương, La chưởng quỹ đến, nói là lo lắng cho ngươi, hỏi xem ngươi đã về chưa”

Lâm Tiểu Trúc không để ý tới Viên Thiên Dã, biết tên vô lại kia có rất nhiều chiêu, nàng ở nhà không chừng sẽ bị hắn giở trò mà tiêu tan lửa giận, nghe nói La Khải Phàm đến liền mừng rỡ nói” ta đi gặp hắn” nói xong vội vã đi ra ngoài.

Đến tiền thính quả nhiên thấy La Khải Phàm đang đứng đó. Nàng cũng không nói nhiều” La đại ca, ngươi tới thật đúng lúc, ta muốn đến Dĩnh vương phủ, phiền ngươi đưa ta một đoạn”

La khải Phàm ở cửa hàng, nghe Vân San nói Lâm Tiểu Trúc một mình đi theo người nọ, vẫn luôn lo lắng nàng gặp chuyện không may nên mới tự mình đến tìm hiểu tin tức, lúc này gặp được Lâm Tiểu Trúc, cũng an âm hơn, không hỏi nhiều chuyện hôm nay, chỉ sảng khoái đáp” được”

“Vậy đi thôi” vừa đi vừa hỏi” La đại ca ngồi xe ngựa đến hả?”

“Đúng vậy.” La khải Phàm ngạc nhiên liếc nàng một cái, hỏi vậy làm gì?

“Vậy là tốt rồi. Xe ngựa của ta đang bị hư, nhất thời chưa sửa xong, ta ngồi chung xe với La đại ca ha”

“Này. . .” La khải Phàm có chút khó xử. Xe ngựa của hắn khá rộng, có thêm hai người nữa cũng chẳng sao, vấn đề là cô nam quả nữ ngồi chung một chiếc xe thì lại không tốt. Hắn thì không sao nhưng để Lâm Tiểu Trúc bị người ta đàm tiếu thì không hay.


“La đại ca, ngươi sợ người ta bàn tán sao?” Lâm Tiểu Trúc tựa tiếu phi tiếu nhìn La Khải Phàm. Nàng biết hắn là người cực kỳ đứng đắn, tình cảm sâu đậm với tiên thê cho nên gặp nữ tử khác luôn nhượng bộ lui binh, sợ lại phát sinh chuyện như Tần quả phụ.

“Không phải vậy” La Khải Phàm bị nàng nói trúng tâm tư, mặt đỏ lên.

“Nếu như La đại ca khó xử, vậy ta tự mướn một chiếc xe được rồi” Lâm Tiểu Trúc nói.

Biết có mặt người ngoài, Viên Thiên Dã sẽ không xuất hiện. Hắn là người rất có chừng mực, bọn họ có cãi nhau thì là chuyện của bọn họ, sẽ không bày ra trước mặt người khác để họ có chuyện bàn tán. Cho nên hiện giờ nàng không muốn để ý tới hắn, giận hắn, cần La Khải Phàm phối hợp đưa nàng đến Dĩnh vương phủ. Nàng sẽ lại đó. Đông Việt quốc có nhiều cao thủ, Viên Thiên Dã nhất định sẽ không dám nửa đêm tới Dĩnh vương phủ trộm hương, nếu lộ ra sẽ làm tổn hại tới danh dự Bắc Yến quốc. Cho nên tới đó, nàng sẽ được an toàn.

La Khải Phàm nghe vậy, vội nói 'không cần, ngồi xe của ta đi” thấy Lâm Tiểu Trúc ngạc nhiên, hắn giải thích” La đại ca của ngươi cũng không phải người cổ hủ”

Lâm Tiểu Trúc nở nụ cười.

Lúc này hai người đã đi tới đại môn, xe ngựa La Khải Phàm đang chờ sẵn. Lâm Tiểu Trúc lên xe trước, La Khải Phàm đã đồng ý với nàng đương nhiên cũng không ngại ngần gì, cũng lên xe, ngồi đối diện Lâm Tiểu Trúc. Có điều hắn vẫn chưa kêu xuất phát mà xốc màn xe lên, nhìn ra ngoài hỏi” nha đầu Vân San của ngươi đâu?”

“Hôm nay không mang nàng theo, đi thôi.” Lâm Tiểu Trúc nói.

“Lão Hoàng, đi thôi.” La khải Phàm kêu lên.

“Ngồi yên. . . giá. . .” lão Hoàng giơ roi, đánh xe rời đi.

Viên Thiên Dã ngồi trên nóc nhà Lâm Tiểu Trúc, nhìn theo xe ngựa đi xa, vẻ mặt ỉu xìu, đành trở cái sân cách vách, đặt mông ngồi xuống, nói với Viên Thành đang nằm trên ghế bên cạnh” nha đầu kia, tức giận thật rồi, chạy tới Dĩnh vương phủ rồi. Với tính tình của nàng chắc đêm nay sẽ không quay về”


“Ha ha, cái này gọi là tự làm bậy, không thể sống a.” Viên Thành không hề đồng tình, cười ha ha.

“Viên Thập, rót cho gia ly trà” Viên Thiên Dã tức giận hướng về phía phòng trong gọi.

“Phải lạnh nha, gia nhà ngươi cần hạ hỏa” Viên Thành còn thêm dầu vào lửa.

“Đến đây.” Viên Thập vội mang một ly trà ướp lạnh đến.

Đây chính là phương pháp do Lâm Tiểu Trúc phát minh ra.

Trong nắng hè chói chang, dùng bình tử sa đựng trà vũ di thượng hạng, dùng nước sôi lược sơ qua, sau đó lại đun sôi nước lần nữa rồi rót vào bình. Lúc này dùng băng cho vào đầy bình, sau đó đặt bình trà dưới ánh mặt trời, đợi cho băng tan hết, lúc này trà vũ di mát lạnh thơm nồng xuất hiện.

Nhìn ly trà mang hơi hướng của Lâm Tiểu Trúc, nhớ lại hành động hôm nay của nàng, không hề chê bỏ hắn hai bàn tay trắng, tuy sau này có tức giận nhưng biết nàng dù trong tình huống nào cũng không rời bỏ mình, chỉ cần mình thành tâm xin lỗi thì sẽ không có việc gì nữa, Viên Thiên Dã liền cảm thấy vui vẻ. Hắn cầm lấy ly trà, uống một ngụm lớn, ánh mắt mị lại.

Loading...

Uống hết ly trà, Viên Thiên Dã thở phào nhẹ nhõm, nằm xuống, nhắm hai mắt lại.

“Ngươi không đến Dĩnh vương phủ?” Viên Thành hỏi.


“Dĩnh vương phủ cũng không phải nơi dễ đến. Nếu nàng muốn tránh ta, ta đương nhiên không nên đến để khiến nàng e ngại, chờ mai nàng quay về cửa hàng rồi tính sau”

“Hôm nay là sinh thần bốn mươi của Vệ quốc công phu nhân. Vệ quốc công là dì của Dĩnh vương, yến hội này, Dĩnh vương phi nhất định sẽ đến. Hơn nữa nghe nói trong khoản thời gian này, Dĩnh vương phi vẫn hay lôi kéo Lâm cô nương tham gia các loại yến hội, giới thiệu nàng làm quen với rất nhiều thanh niên tài tuấn” Viên Thành vừa nhắm mắt vừa nói.

Viên Thiên Dã lập tức mở mắt, ngồi thẳng người, vươn tay ra” lấy ra”

“Cái gì?” Viên Thành vẫn nhắm mắt dưỡng thần

“Thiệp mời.”

Viên Thành do dự một chút, rốt cục cũng lấy thiệp mời trong lòng ra, lầu bầu nói” chúng ta bồi dưỡng nhân lực là để thời khắc mấu chốt phục vụ cho chuyện quốc gia đại sự, không ngờ hai ngày qua lại dùng để tìm hiểu hành tung của một cô nương. Vương gia à, ngươi lấy việc công làm việc tư, lạm dụng chức quyền nha”

Viên Thiên Dã đã sớm mang theo Viên Thập rời đi.

Trong Dĩnh vương phủ.

“Tiểu Hi, ngươi mặc cái váy này đi” Tiêu Tiêu ném cho Lâm Tiểu Trúc bộ xiêm y màu hồng anh đào” mau thay đi, ngươi mặc màu đỏ nhìn rất đẹp”

“Đã nói không cần rồi mà” Lâm Tiểu Trúc hữu khí vô lực đáp” ta thật không muốn đi, nghĩ tới phải ứng phó với nhóm phu nhân là ta liền đau đầu, ngươi tha ta đi”

“Không được, nếu ngươi đến đây thì phải đi cùng ta” Tiêu Tiêu lại phóng một cái váy tới chỗ Lâm Tiểu Trúc” Tiểu Hi tốt, ngươi coi như đi với ta thôi. Nếu ngươi không đi, ta sẽ rất buồn nha. Hơn nữa ta đi rồi, một mình ngươi ở đây cũng sẽ buồn mà”

“Được rồi.” Lâm Tiểu Trúc nghĩ nếu Tiêu Tiêu không có mặt, một mình nàng ở Dĩnh vương phủ quả thật không ổn, đánh đứng dậy, cầm lấy xiêm y Tiêu Tiêu đưa cho, cảm thấy cũng không quá hoa lệ mới đi vào phòng trong thay đồ. Dáng người hai người tương đương nhau, lúc cấp bách nàng cũng thường mặc quần áo của Tiêu Tiêu.

Hai người chuẩn bị xong, Tiêu Tiêu nói” Thanh Đại, ngươi đến thư phòng báo với vương gia, chúng ta đến đại môn chờ hắn”


“Chuyện gì vậy? bắt ta làm bóng đèn sao?” Lâm Tiểu Trúc kêu lên.

“Bóng đèn là cái gì?” Tiêu Tiêu quay đầu hỏi.

“Không có, ta chưa có nói gì” Lâm Tiểu Trúc thức thời đính chính.

Ba người đến phủ Vệ quốc công không sớm cũng chẳng muộn, Lâm Tiểu Trúc đi theo phu thê Tiêu đến hành lễ với Vệ quốc công phu nhân, dâng lễ vật Tiêu Tiêu đã chuẩn bị giùm nàng, thấy mọi người xúm lại nói chuyện với phu thê Tiêu Tiêu, nàng liền mang Lam Thảo lui ra ngoài, muốn đến hoa viên hít thở không khí, nào ngờ vừa ra cửa đã nghe thanh âm quen thuộc pha chút kinh hỉ vang lên ở phía sau” Trần cô nương, hôm nay ngươi cũng đến đây sao ?”

Nghe thanh âm này, Lâm Tiểu Trúc liếc mắt xem thường một cái rồi mới xoay người, thi lễ nói” Lê tam công tử, ngươi cũng tới đây ?”

Nàng hợp tác làm ăn với hắn rất vui vẻ. Lê Chấn Vũ không hổ là xuất thân hoàng thương, rất rành việc mua bán, nàng cũng học được từ hắn rất nhiều thủ đoạn kinh doanh. Có điều nếu vị công tử này không ẩn ẩn đưa tình, không nhiệt tình quá mức với nàng thì tốt hơn.

Lê Chấn Vũ liếc mắt đánh giá Lâm Tiểu Trúc, khen ngợi” Trần cô nương đúng là mỹ nhân, mặc quần áo nào cũng thấy đẹp”

“Lê Tam công tử quá khen.” Lâm Tiểu Trúc liếc mắt nhìn quanh, đang muốn kiếm cớ rời đi thì nghe phía sau có thanh âm huyên náo. Nàng mừng rỡ quay người thì thấy Lục Kiện Ninh và mấy hoàng tôn công tử đang vây quanh một người nói chuyện rôm rả mà người kia lại chính là Viên Thiên Dã.

“Mau, mau đi xem đi, nghe nói Dương công tử Bắc Yến quốc cùng nổi danh là Hiên Viên tứ công tử như Ninh công tử chúng ta cũng đến tham gia yến hội, Vệ quốc công phu nhân thật có mặt mũi” hai thiếu nữ bên cạnh vội vàng chạy tới chỗ Viên Thiên Dã.

“Thì ra là Dương công tử” Lê Chấn Vũ nhướng mi nói.

“Lê tam công tử quen biết hắn ?” Lâm Tiểu Trúc quay đầu hỏi.

Lê Chấn Vũ kích động nói” nửa tháng trước ta đến Bắc Yến xem cửa hàng, tình cờ trên đường gặp được Dương công tử. Hắn biết ta muốn mở tửu lâu còn nhiệt tình bảo quản gia của hắn giúp ta xem xét mấy chỗ thật tốt. Chuyện này, ta đang tính nói với ngươi, không ngờ hôm nay lại gặp được hắn ở Đông Việt. Đến, ta đưa ngươi giới thiệu, cho ngươi làm quen”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui