Biết Vị Ký

“Có điều chúng ta cũng không để bọn họ được lợi, trong đám bọn họ có người bị đánh gãy tay, chúng ta còn đoạt được một con phi long mang về” Viên Nhị thấy sắc mặt Viên Thiên Dã trầm xuống, vội vàng bổ sung.

Hắn theo Viên Thiên Dã lâu nhất, hiểu rõ tính tình Viên Thiên Dã nhất. Vì chút lợi nhỏ mà hành động theo cảm tính, xung đột với người khác, vương gia tuyệt không cho phép. Nhưng một khi bị đối phương khi nhục mà không đáp trả thì chính là vô năng. Thuộc hạ vừa xúc động lại vô năng, vương gia tuyệt đối không vui. Tuy hôm nay là thủ hạ của Thẩm Tử Dực xúc động nhưng nếu bọn họ không che chở cho Thẩm Đại Vệ, đoàn kết kháng địch thì chính là vô trách nhiệm, vương gia chắc chắn sẽ trừng phạt bọn họ.

“Đúng vậy, hôm nay may mắn có hai huynh đệ Viên Nhị, Viên Tam giúp đỡ, nếu không đã mất mặt rồi” Thẩm Đại Vệ cũng lên tiếng. Hắn là một trong mười cao thủ hàng đầu của Nam Việt quốc, hôm nay lai bị người đả thương, còn phải nhờ Viên Nhị, Viên Tam hỗ trợ mới thoát được, đúng là mất mặt, làm hắn vừa thẹn vừa giận.

Nghe Viên Nhị nói vậy, sắc mặt Viên Thiên Dã tốt hơn hẳn, hơn nữa mọi việc là do thủ hạ của Thẩm Tử Dực, Viên Nhị bọn họ không có làm sai, hắn cũng không thể trách cứ. Vừa rửa vết thương, bôi thuốc, băng bó cho Thẩm Đại Vệ, vừa hỏi” các ngươi gặp phải đám người nào vậy ?” Thẩm Đại Vệ là cao thủ hàng đầu của Nam Việt quốc, có thể đả thương hắn, thân phận tuyệt không đơn giản.

Viên Nhị và Viên Tam mấy năm chủ yếu là việc trinh sát, khi gặp đám người kia đã cẩn thận quan sát, lập tức bẩm báo” đối phương có bốn người, tuổi chừng hai mươi lăm đến ba mươi lăm, khẩu âm ở kinh thành Tây Lăng, vật liệu may mặc bất phàm, làm việc kiêu ngạo ương ngạnh, xem ra là thị vệ đại nội Tây Lăng quốc. Lúc bọn họ động thủ với chúng ta, để tránh nảy sinh rắc rối, chúng ta không có truy đuổi, tuy nhiên nhìn phương hướng bọn họ rời đi, hẳn là xe ngựa của bọn họ dừng ở trước đó không xa”

Thẩm Tử Dực vẫn ngồi bên đống lửa nghe mọi người nói chuyện, lúc này lại hỏi” Viên Thiên Dã, ngươi xem có thể là nhân vật nào trong hoàng tộc Tây Lăng quốc không ? Tin tức ngươi được phong làm Dật vương vừa được ban bố không lâu, Tây Lăng quốc nghe tin, chắc chắn sẽ phái người đến Bắc Yến chúc mừng, tính thời gian thì cũng có thể gặp nhau ở đây”

Viên Thiên Dã cũng nghĩ như vậy, trầm ngâm một lát rồi đáp lời Thẩm Tử Dực” ngươi xem có cần kêu Viên Nhị và Thẩm Đại Vệ lấy cầm thiếp của chúng ta và phi long vừa mới đoạt được, cỡi ngựa đi trước để chào hỏi không ? nếu thực sự là hoàng tộc Tây Lăng thì nên bồi lễ vì hành động không phải vừa rồi” . Nói xong liếc mắt như xin lỗi Lâm Tiểu Trúc một cái, coi như là Lâm Tiểu Trúc hết mơ tưởng được ăn phi long.

“Nên làm vậy” Thẩm Tử Dực đáp lời rồi quay sang nhìn Lâm Tiểu Trúc” chỉ tiếc là phi long kia”

Lâm Tiểu Trúc vội nói” ta không sao, đã biết núi này có phi long, sau này vẫn có cơ hội ăn được, không nôn nóng nhất thời, chuyện quốc gia đại sự quan trọng hơn”


Thấy nàng hiểu chuyện như thế, Viên Thiên Dã rất cao hứng, nói với Viên Nhị” đi đi, cứ thế mà làm”

“Dạ” Viên Nhị và Thẩm Đại Vệ cầm danh thiếp của chủ tử, cỡi ngựa đi về phía trước

“Ta đi nấu món ngon cho mọi người ăn” Lâm Tiểu Trúc đứng dậy, vui vẻ nói.

Tuy đám Viên Nhị không săn được phi long nhưng cũng mang về không ít thứ, có bốn con gà rừng, ba con thỏ và ít nấm. Bọn họ cũng mang theo rất nhiều rau dưa các loại, cho nên thức ăn khá phong phú. Vừa rồi Viên Thập và Thẩm Quý đã làm món bí đao và bí đỏ xào, bây giờ có thể lấy một con gà nấu canh nấm, còn lại thì đem nướng.

Viên Thập và Thẩm Quý vẫn luôn đi theo Viên Thiên Dã và Thẩm Tử Dực, chẳng những làm người thông minh, võ công cao cường mà tay nghề nấu ăn cũng không tệ. Lại thêm có đầu bếp Lâm Tiểu Trúc hỗ trợ, rất nhanh hai con thỏ và hai con gà đã được xỏ xiên qua nhánh cây, gác lên lửa nướng ; canh nấm gà cũng được hầm xong. Trong chốc lát, trong không khí tràn ngập mùi thơm nức mũi, khiến người ta thèm nhỏ dãi.

“Viên Dương, đầu bếp của ngươi tay nghề thật không tệ, từ xa đã ngửi được mùi thơm, còn ngon hơn bên phía chúng ta nha” từ xa một giọng nam lanh lảnh truyền đến.

Viên Thiên Dã vừa nghe được thanh âm này, kinh hỉ đứng lên tiến lên trước, gọi lớn tiếng” Tiêu Văn Trác ?”

“Ha ha ha, coi như tiểu tử ngươi có lương tâm, vừa nghe tiếng đã biết là ta” , một bóng dáng vừa xuất hiện đã tống cho Viên Thiên Dã một quyền” mấy năm không gặp, tiểu tử ngươi đã cao như vậy rồi. Nói mau, bình thường ăn cái gì vậy ?”


Người tới đầu đội thúc phát ngân quan, mặc trường bào màu xanh, bên ngoài phủ áo choàng màu vàng thêu rồng, cao hơn Viên Thiên Dã một chút, tuổi chừng mười bảy mười tám, dáng người khôi ngô, mặt mày tuấn lãng, khí chất hào hoa phong nhã như Thẩm Tử Dực, khác với vẻ thong dong ưu nhã của Viên Thiên Dã, lại có chút hùng dũng oai vệ. . .

“Ta thể chất tốt, ăn cái gì cũng có thể cao lên, hahaha” Viên Thiên Dã cũng bỏ vẻ nghiêm túc thong dong thường ngày, vô cùng hưng phấn đánh trả Tiêu Văn Trác một quyền.

“Ca ca, ngươi chạy nhanh như vậy làm gì chứ ? không đợi ta với” trên đường lại xuất hiện một bóng dáng màu hồng, cũng tầm mười sáu, mười bảy tuổi, mắt to, môi đỏ mọng, dung mạo xinh đẹp, áo choàng màu đỏ thẩm thêu hoa càng làm cả người nàng minh diễm như ánh bình minh, khiến người ta đui mù.

Nàng nhìn thấy Viên Thiên Dã, ngẩn người một cái rồi hưng phấn hét lớn, như con bướm xông tới, bắt lấy hai cánh tay hắn, dùng sức lay động, hét lớn” Viên Thiên Dã, ngươi là Viên Thiên Dã ?”

“Ngươi là Tiêu Tiêu?” Viên Thiên Dã cũng kinh hỉ nhìn nàng.

“Đúng rồi, ta chính là Tiêu Tiêu.” Cô nương kia ra sức gật đầu, lại đắc ý nghiên đầu, liếc mắt nhìn hắn, khóe miệng nhếch cao” sao ? suýt chút nữa không nhận ra bổn cô nương chứ gì ? mẫu phi ta suốt ngày cứ nói nữ mười tám thay đổi thật nhiều, càng lớn càng xinh đẹp ah”

Loading...

“Haha, tự mình khen mình, thực không biết xấu hổ” Tiêu Văn Trác cười nói


Thấy mọi người vui vẻ như vậy, nhất là Viên Thiên Dã không giấu được sự kinh hỉ và hưng phấn, Lâm Tiểu Trúc chậm rãi cúi mắt, đưa tay lật con thỏ trên đống lửa.

“Sao các ngươi lại tới đây ? »Viên Thiên Dã nhìn Tiêu Tiêu lại nhìn Tiêu Văn Trác, hỏi

“Còn không phải có người nhận tổ quy tông, trở thành Dật vương gia, nên chúng ta phải ngàn dặm xa xôi, không ngại vất vả mà đến chúc mừng nha” Tiêu Tiêu nhăn mũi đáp lời Viên Thiên Dã, bộ dáng cực kỳ đáng yêu” thế nào ? cảm động không ?”

Viên Thiên Dã bật cười thành tiếng, vươn tay, cực kỳ thân thiết vuốt tóc của nàng” vất vả cho thái tử Văn Trác và công chúa Tiêu Tiêu rồi, Viên Dương thực sự rất cảm động”

“Này, ngươi đừng làm rối tóc ta” Tiêu Tiê vội vàng né tránh, cách xa Viên Thiên Dã, hờn dỗi trừng mắt với hắn” Viên Thiên Dã, ngươi trưởng thành rồi vẫn phá như vậy, thật đáng ghét”

Thẩm Tử Dực ngồi bên đống lửa nhìn một màn vừa rồi, quay đầu liếc Lâm Tiểu Trúc một cái, thấy nàng vẫn nhìn chằm chằm con gà trên đống lửa, lại như không thấy con gà kia sắp cháy liền nhẹ giọng nhắc nhở” gà sắp cháy rồi kìa”

“Ha” Lâm Tiểu Trúc thở dài một hơi, nhanh tay lật con gà, quay đầu nhìn Thẩm Tử Dực, cười nói” may quá, chưa sao”

“Vị này là Nam Việt quốc đại danh đỉnh đỉnh Dực công tử phải không ?” Tiêu Văn Trác đi tới, nói với Thẩm Tử Dực.

Thẩm Tử Dực vội vàng đứng lên, chắp tay” Trác công tử, có lễ !”

Hai người hàn huyên vài câu, Tiêu Văn Trác bảo Tiêu Tiêu đến chào Thẩm Tử Dực, rồi quay sang nói với Viên Thiên Dã” không phải ngươi mới được phong làm Dật vương sao ? sao lại tới đây ?”


Trong mắt Viên Thiên Dã lóe lên vẻ ảm đạm rất nhanh rồi cười nói” nhiều năm bôn ba bên ngoài, bây giờ cuộc sống nhàn rỗi quá, không có việc gì nên muốn đi đây đi đó một chút, vừa lúc gặp Tử Dực huynh về nước liền đồng hành với hắn. Ta nghe nói ngươi giờ đã giúp phụ hoàng ngươi xử lý chính sự, nghĩ ngươi sẽ không đến nên cũng không ở kinh thành chờ ngươi, may mắn gặp ngươi ở đây, nếu không ta sẽ rất áy náy”

“Điều này chứng tỏ chúng ta có duyên phận nha” Tiêu Văn Trác dùng sức vỗ vai Viên Thiên Dã” hai huynh đệ chúng ta nói gì mà áy náy chứ”

“Các ngươi là huynh đệ, vậy ta thì sao ?” Tiêu Tiêu mất hứng hỏi.

“Đúng, còn có tiểu muội của chúng ta” Tiêu Văn Trác cười nói.

Viên Thiên Dã cũng cười nói” nếu chúng ta là huynh đệ, vậy ta cũng không khách sáo với ngươi, mạo muội hỏi một câu, không biết tiếp theo Văn Trác huynh tính đi đâu ?”

Viên Thiên Dã hỏi vậy, nghĩa là hắn không tính quay về Yên kinh, mà tiếp tục đi Nam Việt quốc. Tiêu Văn Trác đưa mắt nhìn hắn thật sâu” chúng ta đã vài năm không gặp, đương nhiên muốn đoàn tụ một thời gian, vừa lúc tiểu muội muốn đi du ngoạn, vậy để lễ quan mang hạ lễ tới Yên kinh, ta và tiểu muội sẽ cùng ngươi đi Nam Việt quốc” hắn lại quay sang nhìn Thẩm Tử Dực” không biết Dực công tử có chào đón chúng ta hay không ?”

“Trác công tử đại giá quang lâm là vinh hạnh của Nam Việt quốc, hết sức hoan nghênh” Thẩm Tử Dực cười nói.

“Được, quyết định vậy đi” Tiêu Văn Trác vung tay lên, quay đầu phân phó tùy tùng” Nghĩa Duyên, còn không mau tới xin lỗi Dực công tử và Dương công tử ? tính tình lỗ mãng của ngươi chẳng biết khi nào mới sửa được a”

Tùy tùng kia vội buông hai con chim nhìn giống bồ câu trong tay xuống, khom lưng vái thật sâu” tiểu nhân lúc trước đã thất lễ tranh đoạt phi long với thủ hạ của Dực công tử và Dương công tử, xin hai vị công tử trách phạt”

“Thôi, thị vệ chúng ta cũng có chỗ sai, chuyện này không nói tới nữa. Đến, mọi người cùng ngồi đi, để bọn họ xử lý phi long, lát nữa chúng ta cùng ăn cơm” . Viên Thiên Dã lên tiếng. Hắn quay đầu nói với Lâm Tiểu Trúc” Tiểu Trúc, phi long này cũng không cần chế biến nhiều, chỉ cần cắt thành miếng bỏ vào nước sôi, sau đó nêm nếm một chút là đã ngon rồi”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui