Có một chưởng quầy tiếp khách, có thể xử lý một vài chuyện nhỏ đương nhiên là tốt nhưng ta muốn yêu cầu chưởng quầy phải nghe theo ta. Ta mới là người quản lý chân chính, chẳng qua chỉ ẩn sau màn, việc nhỏ không ra mặt mà thôi” Lâm Tiểu Trúc thẳng thắn nói, không chút khách khí, muốn có quyền lực, đôi khi không thể cả nể, nếu không nói cho rõ đến lúc gặp chuyện còn phiền toái hơn.
Viên Thiên Dã trong mắt hiện lên chút thưởng thức” nhưng làm như vậy, một khi xảy ra vấn đề, ta sẽ bắt ngươi chịu trách nhiệm”
“Đó là đương nhiên, xảy ra chuyện, tất cả do công tử chiếu theo quy củ mà xử trí” Lâm Tiểu Trúc không chút do dự đáp.
Viên Thiên Dã lại nói” đầu bếp, ngươi muốn là người như thế nào ? muốn bạn học trong trù nghệ ban không ?”
Nàng còn có thể chọn nhân viên ? Lâm Tiểu Trúc kinh ngạc nhìn Viên Thiên Dã, sau đó lắc đầu nói” cảm ơn công tử, không cần. Người vốn ngang hàng đột nhiên địa vị chênh lệch thế nào cũng có vài phần không phục. Chơi đùa thì sao cũng được, nhưng trong công việc, phải có sự nể trọng thì mới nghiêm túc chấp hành mệnh lệnh, vẫn nên chọn người mới thôi”
“Được, vậy thì làm như ngươi nói đi »Viên Thiên Dã rất vừa lòng với biểu hiện của Lâm Tiểu Trúc. Đây mới là người làm đại sự, có quyết đoán, có can đảm, có đảm đương, biết cách quản lý nhân sự, còn chuyện có năng lực hay không, đến khi nắm thực quyền là chứng minh được thôi.
“Đi, vậy thì tất cả đều chiếu ngươi nói làm.” Viên Thiên dã đối với Lâm Tiểu Trúc biểu hiện thập phần vừa lòng. Đây mới là làm đại sự nhân, có quyết đoán, có đảm lược, có đảm đương, hiểu được ngự nhân thuật. Về phần có phải hay không có tài cán, còn phải nắm quyền thực đến chứng minh.
Xe ngựa đi một lát, đến chỗ rẽ phía đông thì dừng lại,Viên Thiên Dã xuống xe, chỉ vào một gian hàng trước mặt nói” là nơi này”
Lâm Tiểu Trúc xuống xe, ngẩng đầu đánh giá một chút. Chỉ thấy mặt tiền cửa hàng này không lớn lắm, nhưng cũng chia làm hai tầng, diện tích cũng được, tường quét vôi trắng, cửa đỏ, tuy không thập phần hoa lệ nhưng cũng sạch sẽ tươm tất, bắt mắt hơn các cửa hàng chung quanh.
“Đi vào thôi” Viên Thiên Dã đứng trên bậc thang hối thúc.
Một trung niên nam tử thấy Viên Thiên Dã tiến vào liền thi lễ chào” công tử”
Viên Thiên Dã gật đầu, chỉ vào hắn nói với Lâm Tiểu Trúc” vị này là Chu chưởng quầy, hắn từng làm trợ lý cho chưởng quầy cũng đã theo phụ tá cho tiên sinh trong phòng thu chi, có chút kinh nghiệm buôn bán, làm người cũng lão luyện thành thục”
Nói xong hắn lại giới thiệu với Chu chưởng quầy” Chu chưởng quầy, vị này là chủ tử của ngươi, Lâm Tiểu Trúc cô nương. Tiểu Trúc cô nương góp cổ phần ba phần trăm, sau này những chuyện lớn nhỏ trong tiệm đều do nàng làm chủ, ngươi nghe nàng phân phó mà làm”
Chu chưởng quầy cung kính thi lễ với Lâm Tiểu Trúc, đang tính nói chuyện thì ngoài cửa vang lên thanh âm” Viên thần y, ta không nghe lầm chứ, ngươi lại cùng người ta góp vốn kinh doanh sao ?”
Lâm Tiểu Trúc xoay người liền thấy người đang đứng ở cửa là một công tử trẻ tuổi, vóc dáng tương tự như Viên Thiên Dã, cao ráo, anh tuấn nhưng khí chất bất đồng. Viên Thiên Dã nội liễm ổn trong mà nam tử này thần thái phi dương, có chút giống Đường Viễn Ninh, là loại công tử hoàn khố. Hắn mặc áo dài bằng tơ lụa màu xanh, cổ tay áo dùng chỉ kim tuyến thêu hình vân văn, theo sự chuyển động của hắn, kim quang lóe lên, càng làm nổi bậc bộ dáng công tử hoàn khố của hắn.
Viên Thiên Dã võ công cao thâm, đương nhiên đã biết có người xuất hiện ở cửa nhưng vẫn giả bộ kinh ngạc, chắp tay nói” Dực công tử, sao lại là ngươi ?”
“Vừa lúc đi ngang qua, thấy ngươi từ trên xe xuống, nghĩ dù sao cũng không có chuyện gì nên xuống xe xem thử” Dực công tử đánh giá trong tiệm, nhướng mi hỏi 'ngươi tính buôn bán thật sao ?” nói xong còn liếc nhìn Lâm Tiểu Trúc một cái.
“Tính mở một cửa hàng bán điểm tâm” Viên Thiên Dã nói.
Dực công tử chăm chú nhìn Viên Thiên Dã, thanh âm cũng cao hơn” cửa hàng điểm tâm ?”
Nếu hắn nhớ không lầm, mấy hôm trước tửu lâu của Hà Văn Thanh cũng vì Viên Thiên Dã mà bị đóng cửa, Hà Văn Thanh còn bị buộc từ quan, tuy không có bị ở tù nhưng tiền đồ coi như mất sạch. Vậy mà mới có vài ngày, Viên Thiên Dã lại mở một cửa hàng điểm tâm, chuyện này nghĩ thế nào cũng thấy kỳ quái.
“Đúng vậy” Viên Thiên Dã làm như không phát hiện ra biểu tình của hắn, nghiêm trang gật đầu.
Dực công tử yên lặng nhìn Viên Thiên Dã, hồi lâu bỗng nhiên nở nụ cười, xếp quạt lại nói” Viên thần y muốn buôn bán, chuyện tốt ah. Khi nào thì khai trương, bản công tử nhất định sẽ đến ủng hộ”
Viên Thiên Dã cười đáp” một cửa hàng điểm tâm thì có gì đâu, chuẩn bị xong thì sẽ khai trương, không dám làm phiền Dực công tử”
“Haiz, sao lại khách khí như vậy, không xem ta là huynh đệ sao ?” Dực công tử bất mãn.
“Không dám, tại hạ chỉ là một lang trung nhỏ bé, nào dám xưng huynh gọi đệ với Dực công tử”
Dực công tử thân thiết vỗ vai Viên Thiên Dã” Viên thần y, ngươi quá khiêm tốn rồi, ngươi mà là lang trung nhỏ bé sao ? ai chẳng biết hoàng thượng Bắc Yến và Đoan vương đều đang nhờ ngươi trị liệu. Sao ? có hứng thú đến Nam Việt quốc ta không ? Nam Việt quốc ta luôn hoan nghênh ngươi, nhất định sẽ lấy quốc lễ mà đối đãi”
Viên Thiên Dã nghe vậy cũng không có biểu tình gì, chỉ chắp tay nói” đa tạ, đa tạ, ta cũng không có ý này, chỉ sợ cô phụ thịnh tình của Dực công tử”
Bệnh của Bắc Yến hoàng đều dựa vào Viên Thiên Dã, Dực công tử cũng biết hắn không thể đi đâu, nói như vậy chẳng qua là khách sáo thôi, nên cũng cười đáp” mười ngày sau bản công tử mở thi hội ở trong vườn, đến lúc đó Viên thần y cũng đến tham gia đi” . Không đợi Viên Thiên Dã từ chối, hắn đã bổ sung” không được cự tuyệt, nếu không chính là khinh thường Thẩm Tử Dực ta”
Chụp mũ như vậy là làm cho người ta không thể cự tuyệt. Viên Thiên Dã cũng biết hắn thân thiết với mình chẳng qua là muốn mình tới Nam Việt quốc thôi. Người càng hưởng hết vinh hoa phú quý lại càng sợ chết, có được vị thần y y thuật cao minh ở bên cạnh, sinh mệnh cũng được đảm bảo thêm một phần.
Nhưng Viên Thiên Dã dầu gì cũng là thế tử của một quốc gia, địa vị tương đương Thẩm Tử Dực nên đâu dễ để hắn sắp xếp, liền đáp” Dực công tử cũng biết, chúng ta làm đại phu không thể khống chế được thời gian của bản thân, bây giờ ta nhận lời ngươi tham gia thi hội, đến lúc đó có bệnh nhận cần chữa trị gấp, không đi được thì thành ra thất hứa. Tại hại chỉ có thể nói, lúc đó nếu rảnh, nhất định sẽ đi”
Tuy rằng từ chối nhưng cũng là nói thật, Thẩm Tử Dực cũng không tiện ép buộc” vậy đến lúc đó ta phái người tới đón Viên thần ỳ” lại quay đầu nhìn Lâm Tiểu Trúc, vẻ mặt tò mò hỏi Viên Thiên Dã” vị cô nương này hợp tác với Viên thần y mở cửa hàng sao ? sao Viên thần y không giới thiệu một chút ?”
Viên Thiên Dã rất không muốn giới thiệu Lâm Tiểu Trúc với người khác, nhưng sau này nàng phải quản lý cửa hàng, cần phải tiếp khách, cho nên nói” đây là Lâm Tiểu Trúc cô nương” nhưng không nói rõ thân phận của nàng.
Tiếp theo hắn lại giới thiệu với Lâm Tiểu Trúc” đây là cửu hoàng tử của Nam Việt quốc, văn tài nổi khắp thiên hạ, được mọi người tôn xưng là Dực công tử”
“Dực công tử.” Lâm Tiểu Trúc vội vàng thi lễ.
“Lâm cô nương không cần đa lễ.” Thẩm Tử Dực đưa tay ra đỡ, trong lòng rất tò mò về vị cô nương có thể hợp tác làm ăn cùng Viên Thiên Dã. Theo lý, một nữ tử phải ra mặt làm ăn, mà Viên Thiên Dã lại không nói rõ thân phận của nàng, như vậy chắc chắn thân phận của nàng không cao lắm. Nhưng Lâm Tiểu Trúc lại mặc váy dài bằng tơ lụa màu xanh, tuy không hoa lệ bằng các quý nữ nhưng tươi mát, thoát tục, khí chất linh động, khi đối diện với hắn thái độ lại tự nhiên hào phóng khiến người khác không thể xem thường nàng.
“Ngày tổ chức thi hội, Lâm cô nương nhất định cũng phải tới nha” hắn lên tiếng mời.
Lâm Tiểu Trúc có chút ngoài ý muốn nhìn Thẩm Tử Dực, thi hội của Dực công tử là nơi tập hợp văn nhân tài tử, chẳng lẽ người nào cũng có thể tham gia sao ? Tuy kiếp trước nàng là thạc sĩ văn học, nhưng không có hứng thú với các tài tử không ốm mà rên, cả ngày chỉ biết đọc sách làm thơ, càng không muốn trở thành đối tượng mua vui của người khác. Nhưng có đi hay không, không phải do nàng quyết định mà phải xem Viên Thiên Dã nói thế nào.
Viên Thiên Dã không đợi Lâm Tiểu Trúc lên tiếng đã mở miệng” Dực công tử, cửa hàng của ta mới khai trương, Tiểu Trúc cô nương còn có nhiều việc phải làm, hơn nữa nàng cũng không biết làm thơ, chỉ sợ sẽ làm mọi người mất hứng, vẫn nên miễn đi”
Thẩm Tử Dực có lời mời cũng chẳng qua muốn tìm hiểm thân phận của Lâm Tiểu Trúc và quan hệ của nàng với Viên Thiên Dã mà thôi. Lúc này thấy nàng không lên tiếng mà Viên Thiên Dã lại trả lời thay nàng, còn thẳng thừng từ chối, hắn càng cảm thấy tò mò với thân phận của Lâm Tiểu Trúc.
“Dực công tử, không biết quý phủ mở yến hội, tự mình làm điểm tâm hay mua ở bên ngoài ?” Lâm Tiểu Trúc không có hứng thú với yến hội, nhưng lại có hứng thú với việc hắn tổ chức yến hội, biết đâu sẽ kiếm được mối làm ăn lớn nha. Hơn nữa sẽ có nhiều quan to quý nhân hoặc tài tử giai nhân tham gia yến hội, nếu có thể cung cấp điểm tâm cho yến hội, vậy coi như khỏi tốn tiền quảng cáo.
“Điểm tâm?” Không riêng gì Thẩm Tử Dực mà Viên Thiên Dã cũng thấy sửng sốt nhưng rất nhanh cả hai đều hiểu ý của nàng. Viên Thiên Dã đối với việc Lâm Tiểu Trúc hăng hái kinh doanh, không biết nên khóc hay cười, còn Thẩm Tử Dực càng cảm thấy hứng thú với nàng.
“Điểm tâm tự mình làm thì sao ? mua bên ngoài về thì thế nào ? Lâm cô nương hỏi vậy, không biết có cao kiến gì không ?' hắn phe phẩy cây quạt hỏi lại.
“Nếu quý phủ muốn mua điểm tâm bên ngoài, Tiểu Trúc đương nhiên muốn mời Dực công tử chiếu cố cho cửa hàng chúng ta” Lâm Tiểu Trúc cười đáp” không phải Tiểu Trúc nói khoác, nhưng điểm tâm của tiệm ta, khắp Yến thành không chỗ nào có, hơn nữa hương vị cực kỳ ngon miệng. Nếu các khách nhân của công tử ăn được điểm tâm mới lạ lại ngon, có lời khen ngời, chẳng phải Dực công tử cũng được hãnh diện sao ? nhưng mà tiệm còn chưa khai trương, điểm tâm còn chưa làm ta, Dực công tử chắc chắn sẽ có chút lo lắng. Như vậy đi, tiểu điếm sẽ chuẩn bị vài món, sai người đưa đến quý phủ cho công tử nếm thử, nếu công tử thấy ngon, muốn dùng điểm tâm của tiểu điếm thì nể tình Dực công tử là vị khách mở hàng đầu tiên, sẽ ưu đãi giảm nữa giá cho ngài, Dực công tử thấy thế nào ?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...