Biệt Đội Săn Semon (12 Chòm Sao)

Bảo Bình chau mày, bọn Semon này đánh hơi nhanh thật, chưa gì đã biết họ đến để lấy Kim Môn. Sức mạnh của đám Vương vô cùng mạnh, chúng cần gì đến Kim Môn chứ, chắc hẳn đây là một lời tuyên chiến ngầm. Mục đích khác, ngăn chặn thợ săn ngay lúc này vì nếu để họ lấy được Kim Môn chẳng khác gì hổ mọc thêm cánh, gây khó dễ cho việc tiêu diệt đối phương. Một việc làm mà thật nhiều ý nghĩa.

''Là cậu tính toán hết đúng không, Ma Kết.'' Bảo Bình nghĩ thầm

Mối quan hệ của cô và '' Thần Vương'' Ma Kết rất khó nói, cho là bạn thuở ấu cũng được, mà cho là kẻ cô ghét nhất cũng không sai.

Xử Nữ vốn không thích nói nhiều, nhất là với đám Semon tàn bạo này. Anh bật nhảy lên không trung, tay cầm vòng ngũ dao hướng đến Bạch Dương chém một nhát. Ả ta cũng chẳng vừa, lập tức đan trăm bàn tay lại thành tấm khiên đỡ đòn, đẩy lùi Xử Nữ về sau. Bạch Dương toét miệng cười, từng cánh tay sau lưng trở nên đỏ lòm, trên đó còn có những hàm răng sắc nhọn nghiến vào nhau  sẵn sàng nghiền nát con mồi.

Xử Nữ trở nên phấn khích, kết hợp hai vòng ngũ dao thành một cây kiếm nhưng lại đến năm lưỡi, độ sát thương rất cao.
Cả hai lao vào nhau điên cuồng tấn công kẻ kia, Lục Semon chuyển đổi những cánh tay thành màu vàng của sấm, tốc độ nhanh như tia chớp vụt ra phía sau Xử Nữ định quấn lấy anh hấp thụ vào cơ thể để phát triển sức mạnh, Xử Nữ vốn nhạy bén, nhanh hơn cô ta một bước chém hết sạch những cánh tay đang thèm khát mình. Bạch Dương rên lên khe khẽ rồi cúi gằm mặt, cú chém vừa rồi của anh làm cô hơi bất ngờ, nó thật hoàn hảo và nhiều uy lực.

Xử Nữ thấy địch lộ sơ hở  không chần chừ gì nữa, nhảy về phía cô ta chém một đường Song Qủy. Bạch Dương tạo ra một lỗ  hổng đen trên trời trong đó có hàng vạn cánh tay kéo cô vào trong. Lục Semon  biến mất, Xử Nữ chém xuống vách núi, nó đứt đôi làm rung chuyển cả khu rừng.

Về phía Song Tử, hắn đưa Bảo Bình vào một cơn ảo ảnh - nơi cô được âu yếm trong vòng tay mẹ dịu dàng ấm áp. Cô òa khóc dữ dội, nhưng đâu ngờ cô càng bi lụy trong quá khứ bao nhiêu, thì càng tạo thêm cho hắn bấy nhiêu sức mạnh. Những cảm xúc của cô hóa thành những tia hồng truyền vào miệng hắn. Hắn ăn chúng.


- Những cảm xúc của cô thật ngon.

Song Ngư đứng bên ngoài thấy tình hình không ổn, lao tới phi những phi tiêu có độc tính mạnh gấp 10 lần vào Song Tử, hắn nhếch miệng cười, uyển chuyển tránh né từng cái một như thể đó là chuyện dễ nhất trên thế gian. Vừa định ra đòn với Song Ngư thì bỗng trên ngực hắn máu chảy đầm đìa ướt đẫm một vùng, chính Thiên Yết đã dùng súng giảm thanh bắn Song Tử từ khoảng cách 3km, trong viên đạn đó cũng mang độc tính mạnh khiến một Trung Semon bị đốt cháy thành tro. Song Tử quỳ sụp xuống đất, ôm ngực thở hổn hển quay mặt về phía Tây nhìn chằm chằm Thiên Yết.

- Qúy cô tóc cam thật xấu xa, chơi đánh lén là sao vậy chứ.

Bỗng nhiên hắn ngửa cổ lên cười điên dại, vang vọng đến nỗi đàn quạ cũng sợ hãi bay đi. Cảm thấy có gì đó không ổn, các thợ  săn dự cảm mình sắp phải đối mặt với ác quỷ thật sự, không, vốn Semon đã tàn bạo hơn ác quỷ trăm lần. Song Tử đứng dậy, vết thương do đạn gây ra cũng biến mất.

- Memor Poxy

Lập tức Song Ngư, Thiên Yết bị nhốt vào trong chiếc hộp kí ức do hắn tạo ra. Nơi đó sẽ bóp méo toàn bộ kí ức của người khác, từ đẹp thành xấu, từ xấu thành tệ, vô cùng khốn khổ. Hai nữ thợ săn đang dần bị thao túng bởi những điều không có thật, họ bị những thứ đó tra tấn về mặt tinh thần, chỉ muốn chết đi để được giải thoát.


Sư Tử được lệnh đi tìm Kim Môn với Song Ngư trong khi đồng đội chiến đấu cùng hai Vương, mãi chưa thấy cô tới điểm hẹn, anh sốt ruột đi tìm. Trước mắt anh, ba nữ chiến binh bị buộc dây khắp người như những con rối đang múa dưới ánh trăng huyền ảo và đương nhiên người cầm dây không ai khác chính là Ngũ Semon. Hắn ta điều khiển họ để làm trò mua vui cho hắn, cuộc chiến này thật vô vị, hắn chỉ muốn ngồi một chỗ xem những mỹ nữ nhảy múa mà thôi.

Sư Tử tức giận tột cùng, lao đến đấm thẳng vào mặt Song Tử, hắn lăn mấy vòng trên đất, máu từ miệng chảy ra không ngừng, chưa kịp đứng lên, đã phải hứng chịu một cú đá vào bụng đau như muốn lộn tim gan

- Fuck, người tên khốn thợ săn đó bọc thép hay sao. Khuôn mặt điển trai của ta..

Sư Tử nghe mấy lời hoa mỹ đó càng điên hơn, trán nổi lên gân xanh cho Song Tử một đấm nữa. Nhưng lần này, chục cánh tay đỏ như máu đã giữ chặt hai tay anh khiến Sư Tử khó mà động đậy được. Bạch Dương đã xuất hiện trở lại.

- Đánh đấm vốn đâu phải sở trường của ngươi nhỉ? Để tên bạo lực này lại cho ta.

- Ồ, Lục, ta cứ tưởng ngươi trốn luôn rồi chứ.

Bạch Dương không đáp lại, chỉ liếc mắt nhìn đồng đội một cách khinh bỉ. Nãy giờ ở trong không gian kia sức mạnh cô ta hồi phục đáng kể, không ngờ Xử Nữ có thể gây ra vết thương chí mạng như vậy cho ả, đúng là đám thợ săn này ở đẳng cấp khác so với bọn sâu bọ trước kia ả đã ăn thịt.


Sư Tử dùng sức giựt đứt mười cánh tay đang ghì chặt mình, máu bắn tung tóe khắp nơi, Bạch Dương sực tỉnh, lưng cô ta lại mọc thêm những cánh tay khác, lần này ghép thành đôi cánh giúp có lợi thế dễ dàng tấn công địch hơn. Sư Tử nhíu mày, anh nào có biết bay nhưng mà anh sẽ chấp ả ở mọi địa hình, anh thấy trong mình máu hiếu chiến đang dữ dội hơn bao giờ hết.

Về phía ba nữ thợ săn, Song Tử đang sờ soạng gương mặt họ. Hắn chợt nhớ ra Tam Vương - Kim Ngưu nhờ hắn một việc, lấy bông hoa ly trắng muốt ra, trong đó sớm đã có linh hồn của một trong ba cô gái này. Bước cuối cùng để hoàn thành việc bắt giữ linh hồn chính là cài đóa ly trắng đó lên tóc của Vật. Và người bị Song Tử ngắm trúng từ đầu là Sanh Thần Thiên Yết, có điều chưa ai nhận ra ngoài hắn và Bạch Dương.

- Ngươi chơi vậy đủ chưa? - Bảo Bình sầm mặt

Song Tử thoáng hoảng hồn, cô vẫn giữ được lí trí trong Memor Poxy của hắn sao. Thật thú vị, hiếm ai được như vậy. Nhớ không nhầm, Nhị Vương từng nhắc về cô gái thợ săn có mái tóc màu đại dương, mang trong mình giác quan đặc biệt hay còn gọi là giác quan thứ 7 khả năng cảm nhận được luồng năng lượng của các Semon cấp cao. Song Tử mỉm cười, không phải là đang trước mắt hắn đây sao? Cô gái có dấu xăm hoa thược dược ở cổ.

- Không ngờ lại gặp cô ở đây. Tân Thất Semon Ocemaxtri.

Bảo Bình không hiểu lời nói vừa rồi mang hàm ý gì, nhưng trước tiên phải giải cứu cho đồng đội đã. Cô đá chân ra sau, mũi kiếm nhỏ dưới đế giày xuất hiện, với vài động tác uyển chuyển cô đã cắt đứt toàn bộ dây dợ quấn quanh, Song Ngư giật mình tỉnh dậy thì bị Cự Giải kéo một mặt đi thẳng vào núi Mottich nơi cất giữ Kim Môn. Thiên Yết vẫn nằm bất tỉnh được Bảo Bình cho ngồi tựa vào gốc cây.

- Ta không biết sao ngươi nói câu kì lạ đó kèm theo tên họ của ta, cũng không cần biết ý nghĩa của nó thế nào tuy nhiên ta sẽ giết ngươi. Ngay bây giờ.

- Ối chà, một cô gái bạo lực.


Bảo Bình rút hai câu súng lục ở bên hông, nổ súng liên tục về phía Song Tử. Cơn mưa đạn độc rơi không ngớt,  muốn né cũng khó, hắn dùng lại chiêu cũ là Memor Poxy, nhưng Bảo Bình đã sớm phát hiện ra, né được tia sáng kia bằng cách nhào lộn người trên không.

- Nhanh nhẹn đấy Ocemaxtri.

- Đừng thốt ra tên ta từ cái miệng dơ bẩn của ngươi.

Bảo Bình tiếp tục tấn công, sựcủa cô đã ép hắn vào thế bị động không biết bao lần, nhưng cô cảm thấy hắn chịu sự tấn công dồn dập như vậy mà không đáp trả chính là Ngũ đang thăm dò chiêu thức của cô và tìm ra điểm yếu? Cô chửi thề trong đầu một tiếng, rốt cuộc tên đàn ông lịch thiệp này mang sức mạnh gì, thật trừu tượng.

Và Bảo Bình cũng suy nghĩ về chuyện Tân Thất Semon... liệu có đúng như những gì tên kia nói....

END chap 6




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận