Biển thủ

Hạ Nhất Dung nhìn mấy cô gái trên đĩa CD, người thì đẫy đà người thì thon đẹp, nhưng điểm giống nhau duy nhất chính là họ đều có một bộ ngực rất đáng tự hào.
 
Một nữ sinh thân hình nhỏ nhắn dẫu mông hướng về phía ống kính, nhưng hai quả bóng phát triển siêu lớn đó không phù hợp với cấu trúc cơ thể của cô ấy.
 
Một cô gái 15 tuổi đang trong tuổi dậy thì, Hạ Nhất Dung thường xuyên cảm thấy ngực mình căng ra, lúc học lớp 6 ngực cô đã có chút độ cong, gần hai năm nay thì sự phát triển ngày càng rõ rệt hơn, đôi khi cô cũng lẳng lặng quan sát cơ thể mình trước gương, nhìn thấy phần da trước ngực ngày càng căng hơn do độ cong của đôi gò bồng đảo.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Hạ Nhất Dung kéo áo thật căng, để khuôn ngực lộ ra dưới lớp vải.
 
Cô cúi đầu quan sát, so với cô gái trên đĩa CD, thì cặp ngực này của cô nhỏ tới mức đáng thương.
 
May mắn thay, vì lúc ngủ cô nằm đè lên ngực, sợ ảnh hưởng đến dậy thì, nên cô đã sửa lại thói quen nằm úp hồi còn bé.
 
Của người ta là trời ban, còn cô thì e là cả đời này cũng không to được như vậy.
 
Nhưng mỗi ngày đều phải vác hai quả bóng to như vậy đi đường thì Hạ Nhất Dung cũng không muốn lắm.
 
Lúc Hạ Nhất Dung đang âm thầm so sánh đôi gò bồng đảo của mình, thì Nhiếp Trinh đã đứng ở cửa từ khi nào.
 
Anh khoanh tay dựa vào khung cửa, có vẻ như đã đứng một lúc lâu.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Không biết vì sao cũng đúng lúc anh đi chân trần, bước đi trên tấm thảm mềm mại lại không có tiếng động nào.
 
Anh đi tới phía sau Hạ Nhất Dung, đút tay vào túi quần, khom người xuống, nhìn đĩa CD mà Hạ Nhất Dung đang cầm trên tay.

 
Kira Asuka và Rola Takizawa*.
 
*Cả hai đều diễn viên JAV.
 
“Thích không?”
 
Hạ Nhất Dung nhảy dựng la lên một tiếng, Nhiếp Trinh hơi lùi ra sau, nhưng cô vẫn bị cụng đầu.
 
Cô ôm đầu ngã bệt xuống, ngây ngốc nhìn Nhiếp Trinh, đĩa CD trong tay đã rơi xuống đất.
 
Nhiếp Trinh cũng ngồi xổm xuống, cầm lên một cái, lựa lời một hồi mới ngẩng đầu nhìn Hạ Nhất Dung đang co ro một đống.
 
“Muốn xem cái nào, xem cùng nhóc?”
 
Tính cách thích đùa dai khi còn bé của Nhiếp Trinh lại khơi dậy, đã lâu rồi anh không có tâm trạng như vậy, rất muốn giở trò xấu xa.
 
Có vẻ như, trêu cô nhóc này còn thú vị hơn hồi còn bé.
 
Cô giống như chú nai con hốt hoảng, mọi sự kích động của cô đều phản chiếu trong đôi mắt đen to tròn kia.
 
Cô vẫn luôn nhìn mọi người bằng ánh mắt như vậy, cho dù bây giờ cô đang rất khó xử.
 
Nhiếp Trinh biết, chỉ có những người vô tư trong sáng mới nhìn người khác như vậy. Mà bản thân anh đã không còn sự trong sáng này như cô.
 
Tim Hạ Nhất Dung như muốn ngừng đập, bây giờ mới lấy lại được mạch suy nghĩ.
 
Cô không biết nói dối, ngập ngừng thẳng thắn: “Muốn xem thử anh thích kiểu người nào.”
 
Trong lòng vô cùng xấu hổ đến mức có hơi tức giận, cô nhặt đĩa CD bên cạnh ném về phía Nhiếp Trinh: “Đều tại anh, hỏi anh nhưng anh không nói, nên em chỉ đành tự tìm thôi.”
 
“Sao anh vào phòng mà không có tiếng động gì thế? Là quỷ à?”
 

Cho dù đang tức giận thì cô cũng không lớn tiếng, cứ như một chú mèo nhỏ nổi nóng vậy.
 
Nhiếp Trinh cầm lấy chiếc đĩa cô vừa ném tới, không biết nói gì: “Vậy nhóc nghiên cứu cái này cũng vô dụng.”
 
Sao có thể ngốc đến mức nhận định mẫu người phụ nữ anh thích thông qua AV* chứ.
 
*AV: Adult Video (phim người lớn)
 
Hạ Nhất Dung không quan tâm, cô chắp hai tay ra sau lưng, đá hai chân ra trước thành hình chữ 大, bung một cách ngang ngược.
 
“Em mặc kệ, dù thế nào thì hôm nay anh phải nói cho em biết, mẫu người anh thích là gì.”
 
Tuy mặt vẫn còn đỏ nhưng cô lại cố tình gây sự, như vậy mới che giấu được sự e lệ lúc này của cô.
 
Nhiếp Trinh hiếm khi thấy được dáng vẻ này của cô, sau khi xếp lại đĩa ngay ngắn, anh khoanh tay đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống, khoé môi cong lên.
 
Ý cười nhạo rõ ràng: “Người ta không biết còn tưởng nhóc thích tôi, ai dạy nhóc hăng hái giúp người như vậy hả?”
 
Hạ Nhất Dung bị hỏi nghẹn, thật ra cô cũng không muốn nhận thư tình thay anh, cặp vừa đầy vừa nặng, nhưng sao cô có thể nói ra chữ “không” với bạn bè chứ.
 
Đột nhiên Nhiếp Trinh bật cười, vươn tay xoa đầu cô, Hạ Nhất Dung không vui né tránh, dùng ngón tay chỉnh lại tóc.
 
“Nhóc muốn nhận thì nhận đi, không cần đưa tôi, dù sao tôi cũng không xem.”
 
Hạ Nhất Dung không đáp, tiếp tục hỏi: “Anh thích kiểu phụ nữ thế nào?”
 

Hạ Nhất Dung liếc mắt nhìn đĩa CD trong hộp, thuận miệng nói cho có: “Ngực to?”
 
Hạ Nhất Dung đứng bật dậy, cũng học theo anh cười nhạo nói: “Đúng là tục tĩu.”
 
Sau đó, Hạ Nhất Dung không hề từ chối thư tình của bất cứ ai đưa tới, cũng không còn áp lực tâm lý, thú vui của cô và Vu Ái Ái biến thành đánh giá nội dung thư tình trong tiết toán.
 
Thậm chí cô còn ngửi được mùi nước hoa Mon Paris trên thư tình của một cô gái nào đó.
 
Những lời yêu thương và chân thành còn khiến cô cảm động khi đọc được.
 
Nhưng cũng khó tránh khỏi có chút kỳ lạ, gần như những người này chưa từng nói chuyện với Nhiếp Trinh, sao tình cảm có thể tha thiết và chân thành thế này chứ.
 
Trong lớp đã có người yêu nhau trong thầm lặng, nhưng Hạ Nhất Dung còn không biết, thích một người là cảm giác gì.
 
Anh cả điềm tĩnh, anh hai hài hước, anh ba kiệm lời, Triệu Ân Vũ kiêu ngạo nhưng không hẳn là đáng ghét, Nhiếp Trinh thì trông khá lạnh lùng nhưng thật ra cũng là một người rất tốt, đôi lúc sẽ nói vài lời thâm độc.
 
Nhưng từ trên người đàn ông, rốt cuộc tính cách nào mới khiến cô có cảm giác thích nhỉ.
 
Căn bản Hạ Nhất Dung không rảnh quan tâm đến mấy đề bài môn toán, cô chỉ muốn biết kiểu người thế nào mới khiến tim cô đập loạn xạ.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận