Hôm nay, Hải Tiêu Tiêu vẫn được hưởng đãi ngộ được Ôn Hạ Thanh chở đến trường.
Tối qua mẹ cô có gọi được hỏi thăm tình hình của cô, biết cô ổn mẹ cô rất vui. Đứa em gái của cô đã xuất viện nhưng cái chân bó bột không thể đi đâu được cả, đang quậy ầm ĩ ở nhà.
Sắp tới được nghỉ lễ, cô phải về nhà một chuyến thăm bố mẹ, sẵn tiện hỏi em gái cô một số chuyện, ví dụ như về Bạch Mục Thần chẳng hạn.
Quả thật nhắc tào tháo, tào tháo thể nào liền đến.
Vừa bước ra khỏi phòng vệ sinh, đang rửa tay cô bỗng bị đẩy nhào vào tường.
Một thân thể to lớn ép chặt người cô, đây là Toilet nữ, không phải cô gặp phải tên biến thái cướp sắc chứ!
Đang định hét lên thì bàn tay to lớn nhanh chóng chặt miệng cô lại.
- Ngô.
- Em hét cái gì, là tôi.
Lúc này cô thôi giãy giụa, ngướng mắt nhìn đầu tóc vàng óng. Trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.
" Đây là Toilet nữ! Còn cậu là nam! "
Như hiểu được ý nghĩ của cô, Bạch Mục thần cong khóe môi, buông tay đang chặt ở miệng cô ra.
Nhưng rất nhanh lại ôm chặt eo cô mờ áp nói.
- Em làm sao vậy? Lúc trước chúng ta vẫn thường như vậy mà!
Cái gì?
Cô trợn tròn mắt, nếu như vậy em gái cô và cậu ta...!!!
- Ư, lâu ngày không gặp anh nhớ em lắm đó, trông em ngày càng quyến rũ.
Bạch Mục Thần ghé vào tai cô thổi khí, ngực như vô tình cố ý ma sát với ngực cô, bàn tay nào đó đã ầm thầm bóp cái mông mịn màng sau lớp váy.
Cô giật nảy mình, cả người vì sự đụng chạm của cậu ta mà rung rẩy.
- Này, buông ra.
Cô không biết lấy sức lực ở đâu gạt tay cậu ta ra, chạy thẳng ra cửa.
Nhưng vừa ra ngoài, đã bị cậu đuổi tới, lại lần nữa bị áp vào tường.
- Em muốn chơi trò mới với tôi đấy à!
Hải Tiêu Tiêu quả thật tức điên, nếu cậu ta mà là em cô chắc chắn đã bị ăn mấy cái tát từ cô rồi.
Ánh mắt cô nhìn xung quanh tìm người tốt bụng nào đó mong giúp đỡ.
Thiên a! Sao không có ai đi Toilet vậy.
Đang lúc Bạch Mục Thần lại ôm eo cô một lần nữa, một giọng nói lạnh lẽo vang lên.
Má ơi, cô được cứu rồi.
- Các em làm gì vậy?
Nhắc đôi kính đen nhánh, anh lạnh lùng bước đến.
Nhìn tư thế mờ áp của cô và Bạch Mục Thần, cô bỗng thấy chột dạ, giống như bị bắt gian tại trận.
Ôi, khốn. Sao cô lại có suy nghĩ như vậy chứ, thế là cô ngước mặt vô tội nhìn Trương Diệp Thành.
Bạch Mục Thần khó chịu nhìn người phá đám trước mặt, nhưng khi thấy người đàn ông nghiêm nghị, lạnh lùng kia thì khó chịu buông con mồi đang kề miệng mà không ăn được ra.
- Cậu.
Hải Tiêu Tiêu được buông ra mừng như điên nhích người tạo khoảng cách với Bạch Mục Thần. Nhưng vừa nghe cậu ta gọi anh bằng "cậu" thì mặt dại ra.
Hai người này có quan hệ mật thiết thế ư?
- Đây là trường học, gọi "thầy"!
- Thầy...
Cậu ta bĩu môi, người cậu ta không dám phản kháng lại chính là mẹ cậu và người cậu ruột trước mặt này.
- Phạm vào kỉ cương của nhà trường, em quay về lớp viết bảng kiểm điểm cuối giờ nộp cho tôi.
Bạch Mục Thần bất đắc dĩ rời đi, cậu không thể nào cãi lại, cậu không phải là đối thủ của Trương Diệp Thành dù chỉ là một chút.
Trước khi đi cậu còn nháy mắt với cô tỏ vẻ lần sau gặp lại chúng ta lại tiếp tục.
Cô khinh bỉ, định bước chân rời đi thì tay lại bị lôi lại.
Chưa kịp phản ứng cô đã bị lôi vào Toilet nữ, trời ơi, bộ các người tưởng đây là nhà vệ sinh chung à.
- Lúc nãy em và cậu ta định "làm" trong này.
Anh yêu nghiệt cười, đôi mắt sau chiếc kính lộ rõ vẻ tức giận.
Đó không phải là một câu hỏi mà một câu trần thuật, một câu trần thuật làm cô ngớ ngẩn ra.
- Làm gì?
Cô và cậu ta làm gì cơ?
- Tiểu yêu tinh, anh chỉ cần lờ là tí là em lại đi quyến rũ người khác...
Anh ôm cô từ phía sau, miệng kề gần tai cô gặm cắn.
Má ơi, sao ai cũng nhắm vào tai cô mà nói chuyện vậy, đây là nơi nhạy cảm của cô nga.
Cô rùng mình muốn phản bác, cô không hề quyến rũ ai cả.
- Tôi không có quyến... Ngô...
Không đợi cho cô biệt bạch thì anh đã đẩy đầu cô sang một bên, hôn xuống.
Cảm giác lành lạnh ở môi làm tim cô đập nhanh hơn, mặt bất giác đỏ ửng.
Anh bắt đầu cạy mở hàm răng cô, chiếc lưỡi nhanh chóng đi vào rất nhanh công thành đoạt đất.
Mùi vị ngọt ngào tràn hết khoang miệng, anh dứt khoát xoay người cô lại, đẩy cô dựa vào cách cửa của một phòng vệ sinh.
Trong Toilet nữ, các phòng đi vệ sinh được ngăn cách thành từng phòng nhỏ rất sạch sẽ, bên ngoài là bổn rửa tay và chiếc kính lớn.
Trên tấm kính phản chiếu lại hình ảnh một nam một nữ đang hôn nhau say đắm.
Cô gái khuôn mặt đỏ ửng như quả cà chua, cả người toát lên một cổ hấp dẫn khiến đàn ông nổi lên dục vọng muốn chà đạp một phen.
Là một nụ hôn sâu, anh vừa hôn vừa gặm cắn môi cô làm cô đau đớn. Đây là sự trừng phạt vì cô làm anh phải giận dữ.
Đến khi cô gần chết ngạt vì thiếu oxi anh mới buông môi cô ra, khóe môi vương một sợi chỉ bạc trong cực gợi cảm.
- Ô... Ô...
Hải Tiêu Tiêu hít lấy hít để không khí, tí nữa cái mạng già của cô đi đời vì một nụ hôn này rồi. Sức lực anh quá lớn, cô càng chống cự, anh càng buột chặt.
- Ưm...
Thân thể cô lại run lên.
Môi anh từ lúc rời môi cô thì hướng thẳng đến chiếc cổ trắng ngần của cô, từng tấc hôn xuống.
Kéo cổ áo mở rộng, anh cắn mút xương quai xanh gợi cảm của cô. Hơi thở ngày càng nặng nề, bàn tay anh bắt đầu mò mẫm vào áo cô. Áp lên đôi bồng đào căng tròn, vui vẻ đùa giỡn hai viên đậu nhỏ cho đến khi chúng cương cứng lên.
Thân thể cô hoàn toàn mềm nhũn trên tay anh, cơ thể ngày càng nóng và khó chịu.
"cộc, cộc,..."
Có tiếng bước chân đang đến, cô hoảng sợ sẽ có người đi vào.
- Ư... Có người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...