Biên Niên Sử An Nam

Nam Uyển Thành.

“Ngươi nói sao, quốc sư chỉ dùng vài quyền đã tiêu diệt được cái lão tặc khủng bố kia rồi ư, mau, mau mở yến tiệc thiết đãi tẩy trần cho quốc
sư, còn nữa lệnh cho toàn bộ Nam Thiên Quốc quốc tang cho gia tộc quốc
sư, ban hành chiếu lệnh này ngay không được chậm trễ” Lý Nam Đế vui vẻ
nói, sau đó quay sang hỏi một tên thái giám “Quốc sư hiện giờ đang ở
đâu”.

“Bẩm đế quân, quốc sư hiện đang ở chỗ binh đoàn Đế Quốc Nhật Minh, nghe
nói lần này quốc sư có thể thắng được lão tặc kia họ cũng giúp một phần
không hề nhỏ”.

“Một phần không hề nhỏ, họ vốn chỉ là binh sĩ thường nhân, gặp phải
cường giả nội khí khủng bố như vậy thì làm được cái gì cơ chứ ?” Lý Nam
Đế ngạc nhiên hỏi.

“Cái này thần cũng không biết, quốc sư chỉ có nói như vậy còn sư tình rõ ràng ngài ấy sẽ bẩm báo với bệ hạ sau”

“Được, đã là quốc sư nói như vậy thì sẽ là như vậy, ban thưởng cho mỗi
một binh sĩ của binh đoàn Đế Quốc Nhật Minh năm lượng bạc, từ cấp tướng
lĩnh trở lên một lượng vàng”.

“Triệu quốc sư tấn kiến” Một võ binh ngoài cửa phủ doãn hét lớn. Lý Nam
Đế đang vui vẻ thấy vậy liền quay về hướng cửa phủ nói lớn “Triệu quốc
sư, ngài nợ ta một lời giải thích a”.

Kim Nam bước vào dáng vẻ bình tĩnh, không cười cũng không buồn đau nói
“Không có gì, chuyện về binh đoàn Đế Quốc Nhật Minh kia đợi đến thời
điểm thích hợp ta sẽ nói cho đế quân ngài biết”. Lý Nam Đế đang vui cười cũng trầm tĩnh nói “Là ta đã thất lễ, quên mất gia tộc quân sư đã bị
tàn sát mà vẫn vui vẻ được như vậy, quốc sư ngài nói đi ta có thể làm
được cái chuyện gì để tạ lỗi đây”.

“Đế quân ngài không cần phải bận tâm, ta từ miệng cái lão thất phu kia
đã biết được rằng thê tử của ta chưa có chết, chỉ có điều vẫn là cần đế
quân ngài giúp”

“Ngài cần cái gì cứ nói, sao lại khách sáo như vậy”. Lý Nam Đế thở phào nói.

“chính là công thành chiếm đất, tấn công Kỳ Dương kinh đô tiêu diệt Bắc Quốc”.

Lý Nam Đế thất kinh “Tiêu diệt Bắc Quốc, tấn công Kỳ Dương kinh đô, quốc sư, chuyện thê tử của ngài thì liên quan gì đến tiêu diệt Bắc Quốc”.

“Đế quân, là ngài không biết, cái lão thất phu kia sau khi bắt giữ thê
tử ta liền cho người đem nàng ấy về đại phái Vô Cực Tông, bây giờ ta nếu muốn cứu nàng ấy nhất định phải đến Bắc Quốc, mà ta thân cô thế cô
không thể làm được chuyện này, chính vì vậy nên mới nhờ đế quân ngài
giúp”. Kim Nam lý do chính cũng là như vậy, nếu là trước đây thực lực
cường hãn hắn sẽ một thân một mình đạp phi kiếm đến mà xới tung cái Vô
Cực Tông kia lên, nhưng hiện giờ thực lực của hắn quá yếu, nếu không có
binh sĩ sùng kính cạnh bên thì cũng không khác nào một cái nội khí tầng
một sơ kì bình thường, thậm chí đến Vô Cực Tông một cái đệ tử bình
thường cũng có thể giết chết hắn.


Lý Nam Đế khó xử liền nói “Quân sư, cũng không phải là ta không muốn
giúp ngài, chỉ có điều Nam Thiên Quốc mới thống nhất, binh lính phần lớn đều là tạp nham nếu đánh e không lại Bắc Quốc hơn nữa chúng ta thua kém bọn chúng hẳn về số lượng, ngài bảo ta phải đánh như thế nào đây”.

“Chuyện này đế quân ngài không cần phải lo, chỉ cần ngài cho ta ba mươi
vạn binh mã, ta đảm bảo nó sẽ là hùng binh tuyệt đối, hơn nữa, diệt phá
Bắc Quốc lần này không chỉ có mình Nam Thiên Quốc, mà sẽ còn một cái
quốc gia nữa tham chiến”

“Một quốc gia nữa tham chiến, là quốc gia nào”.

“Chính là Đế Quốc Nhật Minh”.

“Ha ha ha, phải phải, ta chính là quên mất bên phu nhân chính là Đế Quốc Nhật Minh, hơn nữa một vạn binh của quốc sư ngài cũng là binh lính của
Đế Quốc Nhật Minh a ». Lý Nam Đế cười lớn nhưng sau đó lại chợt có sắc
mặt nghi hoặc nói “ Nhưng vậy vẫn là chưa đủ, Đế Quốc Nhật Minh bản thân nội loạn, có thể đem binh trợ chiến hay sao”.

“Có thể, chỉ cần đế quân ngài tin tưởng ta, ta tuyệt đối sẽ có kế sách”. Kim Nam khẳng định nói trong mắt hắn hiện lên một tia kiên định.

“Được, nhưng hiện giờ ta chưa có đủ số binh đó, tạm thời quốc sư ngài cho ta thời gian một chút ta sẽ chiêu mộ đủ”.

“Không cần, ngài cứ để ta lo chuyện này, chiêu mộ binh sĩ sẽ chỉ trong
ba ngày là đủ, nếu để lâu lòng quân đi xuống, họ sẽ quên mất hận thù Bắc Quốc, đến lúc đó e là ba mươi vạn cũng không đủ đâu”.

“Cứ quyết định như vậy đi, nào quốc sư, hôm nay ta đã mở một cái thiết
yến khoản đãi ngài, đêm nay chúng ta còn cần bàn về cái đế đô mới của
Nam Thiên Quốc nữa”.

“Được” Kim Nam gật đầu nói, hắn hiện giờ cũng phải bàn đến việc này, Nam Thiên Quốc thống nhất đã được một thời gian, cố đô Cổ Loa đã sụp đổ
không thể sử dụng được nữa, việc quan trọng nhất hiện giờ là phải bàn
xem Ô Diên đại đô mới sẽ kiến tạo ra sao.

Thiết yến sau đó được lập tức bày ra, Kim Nam liền cầm một bát rượu lớn
lên nói “Đế quân, ta kính ngài một bát rượu lớn”, sau đó hắn lập tức
uống cạn, rượu này nếu là trước đây thì không thể nào làm hắn say được,
tu luyện nội khí căn bản uống rượu vào sẽ bị nội khí bản nguyên chấn tan hơi men, căn bản uống rượu không có tác dụng, hay nói cách khác Kim Nam từ trước đến giờ uống rượu mà như không uống, bởi hắn có uống đến mức
nào cũng không thể cảm nhận được hơi men của rượu.

Uống cạn một bát lớn rượu, thân thể Kim Nam lúc này chao đảo, khuôn mặt
hắn đỏ như gấc, thật không ngờ hắn chân chính uống rượu lại kém như vậy. Lý Nam Đế thấy khung cảnh này liền cười khà khà đắc ý cũng lập tức uống một bát lớn sau đó khí khái nói “Thật không ngờ quân sư ngài hiệu triệu chúng nhân mà uống rượu lại kém như vậy, ha ha..”.

“Sai, ngài nói sai rồi, ta uống rượu không có kém, ngài đừng có nhìn mặt mà bắt hình dong nhé, mặt ta tuy đỏ nhưng không thể nói là ta say được” Nói rồi Kim Nam hùng hổ cầm một chum rượu lớn lên một hơi cạn sạch.

Lý Nam Đế nhìn thấy cảnh này liền ngây người chốc lát, một lúc sau mới
tỏ vẻ thán phục nói “Là ta, là ta đã sai, đã coi thường quốc sư ngài,
thật không ngờ quốc sư ngài cũng là một cái hũ rượu lớn, nào để ta uống
một bát tạ tội, ha ha”.

Sau đó ông ta cũng cầm một bát rượu lên uống một hơi cạn sạch, Kim Nam
sau khi uống một chum rượu lớn lúc này đã cảm nhận hơi men của rượu một
cách chân thật nhất, rượu trong miệng hắn khi uống không còn cay xè nữa
mà lại có vị ngon ngọt lạ thường, Kim Nam lại càng hăng, hắn muốn uống
nhiều hơn nữa, thật không ngờ uống rượu cũng có cái tư vị thú vị như

vậy, thảo nào nhân gian xưa nay lại có lắm kẻ nghiện rượu đến vậy.

Thấy Kim Nam cứ uống hết từ chum này sang chum khác khiến Lý Nam Đế kinh dị không thôi, thật không ngờ cái vị quốc sư này vẻ ngoài yếu ớt tưởng
như chỉ uống một chút là say vậy mà đã uống mấy chum rồi không có gục,
Lý Nam Đế chắc mẩm ông ta gặp phải lão làng uống rượu thật rồi, cái loại này uống bao nhiêu cũng không có đủ. Nhưng thật ra Lý Nam Đế đã sai,
ông ta không biết rằng đây chính là lần đầu tiên Kim Nam hắn chân chính
uống rượu, những lần trước hắn ta uống rượu cũng không khác gì đổ rượu
vào một cái máy lọc cả, hắn uống rượu mà như uống nước, căn bản uống
rượu như không uống.

“Quốc sư, Ô Diên đại đô ta đã cho người chuẩn bị vật liệu và đang kiến
tạo rồi, dân chúng Nam Thiên Quốc lần này đều rất hồ hởi, bản thân ta
căn bản không phải bỏ ra một chút chi phí nào để xây dựng cái đại đô
kia, đại đô kia vật liệu chi phí đều là thương gia quyên góp, trong đó
nhiều nhất là thương gia của Hải Thành, cái này cũng là phải cảm ơn quốc sư ngài a. Ta dự tính, Ô Diên đại đô kiến tạo không quá ba tháng là có
thể cơ bản xây dựng xong, lúc đó vẫn là phải nhờ ngài ra tay thiết lập
đại trận hấp thu thiên địa nguyên khí” Lý Nam Đế ngắc ngứ nói.

Kim Nam lúc này khuôn mặt càng uống lại càng không đỏ nữa, sắc mặt trở
lên bình thường, hắn càng uống càng có cảm giác như mình càng tỉnh liền
nói “ Cái này, một mình ta e là không nổi, nếu là trước đây sẽ không có
vấn đề nhưng hiện giờ do ta tu luyện một cái công pháp mới nên tu vi đại giảm, cần phải có thời gian khôi phục, như vậy đi, ngài ra một cái
chiếu lệnh chiêu mộ cường giả khắp nơi, cường giả cấp cao thì ắt hẳn sẽ
không ra mặt, nhưng cường giả cấp thấp chắc chắn có, nếu như đã có đủ
người, ta sẽ chỉ đạo họ thiết lập đại trận chỉ trong vòn một ngày là có
thể hoàn thành”.

“Được, như vậy đi, mọi chuyện đó để sau, ta với ngài hiện giờ uống rượu
trước đã” Lý Nam Đế thông khoái cười, ông ta cũng đã uống không ít, lúc
này có vẻ như say lắm rồi.

Kim Nam gật gật đầu tiếp tục cầm lên một chum rượu uống cạn sạch, chính
hắn hiện giờ cũng đang nghi ngờ là tại sao hắn lại có thể trâu bò như
vậy, uống rượu tại sao càng uống lại càng không say.



Sau khi trở về phủ đệ của mình, Kim Nam nhìn đống hoang tàn mà bất giác
rơi lệ, không biết hiện giờ Tuyết Mai ra sao, liệu có bị bọn Vô Cực Tông kia khi dễ hay không, Kim Nam ngồi sụp xuống, đôi bàn tay nắm chặt đấm
mạnh xuống nền đá hoa viên, tức thì một vùng đá vỡ vụn lún sụt xuống.

Kim Nam lấy vạt áo lau đi những giọt nước mắt, hắn cũng biết nam nhi
không thể khóc, nhưng trước nay cứ hơi gặp chuyện gì đau buồn là hắn đều rơi lệ, không có thể kiềm chế được. Trấn tĩnh lại Kim Nam cất dọng nói
lớn “Phan tướng có ngoài đó hay không”.

“Dạ có mạt tướng” Một cái võ tướng xách một thanh trường đao dài to lớn
bước vào, giọng nói ồm ồm, thân mình tỏa ra khí thế uy áp của một võ
giả.


“Thôi ngay cái kiểu ấy cho ta, ta là địch nhân hay sao mà ngươi tỏa ra
cái uy áp đó” Kim Nam quát lớn, khiến cái võ tướng kia đang lay động bộ
râu trong gió oai phong lẫm liệt chợt giật mình khôi phục lại cái bộ
dạng bình thường cười hà hà nói “ Quốc sư, ngài là có chuyện gì ?”.

Kim Nam quả thực có chuyện, từ khi hắn tu luyện cái Tín Ngưỡng công
pháp, căn bản đây là một môn công pháp đã thất truyền, những tư liệu về
nó căn bản là không còn, thậm chí thế gian biết đến có cái môn công pháp này tồn tại cũng chỉ có một số người. Chính vì vậy, Kim Nam hắn là phải mò mẫm lại từ đầu, hắn phải tìm ra cách để có thể tu luyện một cách
nhanh nhất.

Tín Ngưỡng công pháp bản nguyên tu luyện Tín Ngưỡng lực, mà Tín Ngưỡng
lực thì chỉ có thể có từ sự sùng kính chân thật, vì thế Kim Nam hắn muốn tung hoành thế gian, sẽ phải học theo cách của Thái Cổ thời đại, thiết
lập một lực lượng thường trực để đảm bảo Tín Ngưỡng lực luôn luôn đầy
đủ.

“Phan tướng, ta lệnh cho ngươi chiêu mộ càng nhiều nhân thủ càng tốt, từ mười lăm tuổi đến hai mươi tuổi, đích thân ta sẽ huấn luyện, còn nữa
lực lượng này phải tuyệt đối giữ bí mật, ta sẽ gọi nó là quân đoàn đen,
nhanh hành động tuyệt đối không thể chậm trễ, nhớ rõ, ngay cả Đế quân
cũng không thể biết chuyện này, Nam Thiên Quốc lại sắp đại chiến với Bắc Quốc rồi, ngươi mau hành sự”.

“Thuộc hạ đã rõ, lập tức sẽ đi chấp hành” Phan tướng kia cúi mình, xách
thanh trường đao to lớn kia lại lách cách đi ra, cái uy áp võ giả lại
tỏa ra. Kim Nam bực mình sút vào đít Phan tướng một cái “Thôi ngay cho
ta cái kiểu đó, bằng không lại xử theo quân pháp”.

Phan tướng lại cười hà hà khôi phục cái bộ dáng bình thường tức tốc lui
ra. Kim Nam thở dài, Phan tướng này bộ dạng bá đạo quá băng không hành
sự sẽ dễ dàng hơn nhiều, được cái, cái tên võ tướng này khá được việc,
Kim Nam trước giờ giao việc gì cũng tuyệt đối hoàn thành, Phan tướng này so với Hắc Bạch phát trưởng lão khi xưa thì cũng không kém cạnh gì, sử
dụng hắn coi như cũng là một cái thuộc hạ thân tín.

Bất giác Kim Nam lại nhớ về hai vị Hắc Bạch phát trưởng lão kia, từ sau
trận chiến Cổ Loa thành thành cũng là đã mất tung tích, mặc dù Kim Nam
rất hy vọng bọn họ còn sống nhưng hắn biết chuyện đó tuyệt đối là không
có khả năng.



Ngày hôm sau

Kim Nam đã cho người phát lệnh chiêu mộ binh sĩ toàn quốc, quyết tâm
tiêu diệt Bắc Quốc trả mối thù đại quốc. Dân chúng bấy lâu nay đã có tâm tư chiến đấu báo thù, nay lại một đợt đại quy mô chiêu mộ nữa nổ ra,
Nam Thiên Quốc lại sinh ra một phong trào đầu quân nhập ngũ, ai không đi đầu quân sẽ là bị làng xóm coi thường phỉ nhổ, chính vì vậy lượng binh
lính bỗng tăng lên đột phát. Ba ngày, chỉ với ba ngày số lượng tân quân
đã đạt tới con số khổng lồ, bốn mươi vạn binh vượt con số dự tính ba
mươi vạn của Kim Nam, số lượng tân quân vẫn tiếp tục tăng và có xu thế
còn ngày càng nhiều hơn nữa.

Hơn cả mong đợi, Kim Nam liền tiếp tục lệnh chiêu binh thêm nửa tháng
nữa, hắn cũng muốn biết thực lực quân sự thật sự của Nam Thiên Quốc, hắn nói rằng sẽ diệt Bắc Quốc với ba mươi vạn binh nhưng điều này hắn cũng
tự biết là hết sức khó khăn, bây giờ thì tốt rồi, lượng binh lính ngày
càng nhiều như vậy thì diệt Bắc Quốc sẽ không còn khó khăn gì nữa, Bắc
Quốc căn bản trải qua nhiều trận chiến, quốc lực đã suy yếu, đến binh
lính cũng không phải là thời kì cực thịnh nhất, bản thân Tần Hoài Công
giữ được cho Bắc Quốc ở cái thế chơi vơi như thế này đã là quá giỏi rồi, bây giờ chỉ cần một làn sóng châm ngòi, lập tức cái vẻ ngoài đồ sộ kia
của Bắc Quốc sẽ sụp đổ.

Kim Nam soạn một truyền tin thư đến Đế Quốc Nhật Minh hẹn Thiên Hoàng
sau nửa tháng phát binh tiến đánh Giang Nam của Bắc Quốc , một mặt sau
khi Phan tướng đã bí mật chiêu mộ lực lượng quân đoàn đen, Kim Nam lập

tức huấn luyện, những binh sĩ của quân đoàn đen này đa phần đều là còn
trẻ tuổi, vì thế khi giáo dục tư tưởng cho họ cũng dễ dàng hơn.

Những binh sĩ của quân đoàn đen đều được Kim Nam cho tu luyện những công pháp nội khí cao cấp nhất, ngay cả công pháp Triệu gia hắn cũng không
tiếc đầu tư, quân đoàn đen mới đầu có quy mô khoảng năm nghìn người, lực lượng này sau khi bồi dưỡng thành công sẽ chính là lực lượng thường
trực cạnh bên Kim Nam hắn, vừa có thể bảo vệ hắn, vừa có thể cung cấp
Tín Ngưỡng lực hùng hậu cho hắn tùy ý sử dụng.

Quân đoàn đen binh sĩ đã phần còn trẻ và non nớt, Kim Nam dùng hành động nhân nghĩa cảm hóa, khiến họ thán phục, hắn ăn cũng ăn chung với những
binh sĩ quân đoàn đen này, tu luyện cũng tu luyện cùng họ, những lúc khó khăn nhất hắn luôn động viên họ, tình cảm của Kim Nam và những binh sĩ
này đã ngày càng thân thiết, tuyệt đối tin cẩn, những cái binh sĩ kia
bất giác tự lúc nào đã tùy ý bất cứ khi nào cũng đều phát ra Tín Ngưỡng
lực, trong lòng họ, vị quốc sư này còn sống thì họ cũng còn sống, vị
quốc sư này chết thì bọn họ cũng sẽ liều mạng chết theo.

Có thể nói qua sự bồi dưỡng của Kim Nam những binh sĩ này không chỉ
cường hãn lên từng ngày, mà còn sinh ra luồng tín ngưỡng lực hùng hậu,
Kim Nam có thể khẳng định, dù thiên hạ có ai phản bội hắn nhưng nhất
quyết những binh sĩ quân đoàn đen này không thể phản bội hắn. Nếu thực
sự họ phản bội hắn, Tín Ngưỡng lực kia sẽ mất đi, hắn sẽ tuyệt đối phát
hiện ra là kẻ nào phản bội, và sẽ ngay tức khắc giết chết kẻ đó.

“Nửa tháng, chỉ trong vòng nửa tháng Kim Nam đã huấn luyện các binh sĩ
của quân đoàn đen chân chính bước vào hàng ngũ cao thủ nội khí tầng một, có thể nói thời kì cực thịnh nhất của Triệu Thánh Tông cũng chưa bao
giờ có một lượng cao thủ nội khí tầng một nhiều đến như vậy, năm nghìn
người, năm nghìn cái binh sĩ đều chân chính là cao thủ, không ai biết
Kim Nam hắn dùng cái cách gì mà lại có thể tạo ra cái đội quân này, duy
điều này có lẽ chỉ có mình Kim Nam hắn biết.

Thần tuyền, những giọt nước gia tăng lực lượng nội khí khi trước Kim Nam lấy ở trong cái thế giới kì bí kia, lúc này đã có tác dụng, hắn hiện
giờ tu luyện là Tín Ngưỡng công pháp, nên thần tuyền đối với hắn hiện đã không còn có tác dụng nữa, Kim Nam liền dùng những giọt Thân tuyền đó,
một mặt bắt các cái binh sĩ quân đoàn đen kia cực lực tu luyện công pháp nội khí, một mặt cho họ sử dụng thần tuyền, chính vì vậy trong thời
gian chỉ có nửa tháng Kim Nam đã tạo ra một lượng cao thủ nội khí khổng
lồ.

Số lượng thần tuyền kia Kim Nam cũng chỉ mới sử dụng hết có một phần ba, hai phần ba còn lại hắn dự định sau trận chiến với Bắc Quốc binh sĩ nào xuất sắc sẽ thăng chức và ban thần tuyền, đây cũng như là một cách để
kích phát ý chí tu luyện của binh sĩ quân đoàn đen lên mức cao nhất.

Binh sĩ quân đoàn đen đều rất vui mừng, nếu trước đây họ chỉ là những
người bình thường thì hiện giờ họ đã có thể chân chính tu tiên thật sự
rồi, một số người còn cảm kích đến khóc ra nước mắt, sùng kính cái vị
quốc sư kia không thôi, hơn nữa bọn họ trước đây chỉ có cái cuộc sống tẻ nhạt vô vị thì hiện đã có mục tiêu để phấn đấu, đó chính là tu tiên,
trường sinh thuật tương lai họ sẽ là có cơ hội đạt được.



Kỳ Dương kinh đô.

Tần Hoài Công đang uống rượu ngắm mỹ nữ, bỗng một cái võ tướng giáp phục bạch kim lao vào, các cái binh sĩ thủ vệ cũng không cản nổi, võ tướng
kia khuôn mặt hung dữ lao vào quỳ xuống trước mặt Tần Hoài Công thở hồng hộc nói “Chúa công, Đế Quốc Nhật Minh đem theo sáu mươi vạn quân tấn
công Giang Nam, Giang Nam hiện tại tình thế nguy ngập sắp không trụ nổi
nữa rồi, hiện đang phát tin xin cứu binh”.

Tần Hoài Công giật mình kinh dị tức giận nói “Hay cho bọn mọi rợ, mau,
điều động trăm vạn quân Kỳ Dương kinh ứng cứu Giang Nam, bọn Đế Quốc
Nhật Minh này ta đã muốn đánh từ lâu lắm rồi, bây giờ ta chưa động đến
chúng mà chúng đã dám đánh ta, hay cho cái bọn không biết sợ là gì”. Tần Hoài Công hầm hầm cầm kiếm cởi bỏ long bào mặc hoàng kim giáp phục lao
lên ngựa phi ra khỏi cung thất, võ tướng kia cũng nhíu mày cầm song chùy đầy gai lao lên một con bò tót lớn tức tốc đuổi theo, các cái cấm vệ
quân Bắc Quốc không hiểu chuyện gì xảy ra liền xách kiếm chạy theo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui