Hậu Nghệ cùng Thỏ ngọc trở về thiên đình, cầu xin Ngọc Đế.
Hậu Nghệ cầu Ngọc Đế khai ân thả Hằng Nga về nhân gian, Ngọc Đế không đồng ý, người nói, “Hằng Nga lén uống linh dược, phải chịu nỗi khổ chia lìa với Hậu Nghệ, nếm trải dày vò tương tư.”
Thỏ ngọc mắng thiên địa vô tình, thượng đế vô nghĩa, dùng chín trăm năm phá hủy hạnh phúc của nàng.
Thái Bạch tính hết Thiên Cơ, xin Ngọc Đế thả Ngô Cương, giáng Thỏ ngọc, tù Hằng Nga.
Ngô Cương nói, “Thỏ nhi, chỉ cần nàng vì ta rơi xuống một giọt lệ, cây quế này có thể ngã xuống, nàng có thể trở lại làm thần tiên, chúng ta có thể xuống hồng trần.”
Chày giã dược trong tay Thỏ ngọc dừng một chút, “Ngô Cương, chỉ cần ngươi chặt được cây quế kia, giọt lệ cuối cùng của ta sẽ chảy ra. Ta vốn đã không còn nước mắt, trừ phi nhìn thấy cây quế đổ xuống.”
Hằng Nga nhìn ra ngoài cửa sổ cười lạnh, “Ta trộm linh dược, ta chịu dày vò, Tuấn Ương lạnh lẽo đã biến thành Quảng Hàn tịch mịch.”
Lại là Trung Thu.
“Thỏ nhi, cây quế không đổ, lệ trong không rơi, nàng không cần phải giã thuốc nữa, dù sao chúng ta vẫn có thể ở bên nhau.” Ngô Cương nói như vậy.
Hằng Nga đặt bánh trung thu trước mặt Thỏ ngọc, “Bánh này, là Hậu Nghệ đại ca của ngươi làm trăm năm trước, ngươi nếm xem.”
Không biết sau khi Hậu Nghệ chuyển thế làm người, liệu có lưu lại trí nhớ kiếp trước không. Trong thiên hạ có được bao người vẫn cố chấp tâm niệm..
Ngô Cương đoạt chày thuốc của Thỏ ngọc, hắn nói, “Thỏ nhi, không cần giã nữa.”
Thỏ ngọc nhìn Ngô Cương, khẽ cười: “Ngươi biết không, thuốc này không phải ta giã vì ngươi, ta muốn chữa hết người hồng trần thương tâm, trị khắp người thiên hạ đau đớn.”
Vì thế hoa quế rơi xuống. Lệ tuôn như suối.
Trong sương khói mờ mịt, người áo xanh than thở với trăng Trung Thu: “Hằng Nga ăn năn trộm linh dược, bích hải thanh thiên dạ dạ tâm…”(9)
– Hoàn –
Chú thích:
(1) Hằng Nga bôn nguyệt: Sự tích Hằng Nga uống thuốc tiên để lên trời, bỏ lại Hậu Nghệ dưới trần gian.
(2) Thuyền quyên: Ở đây chỉ mặt trăng. (Có nghĩa khác để chỉ người con gái đẹp)
(3) Luyện bích ngưng vũ: Điệu múa như ngọc.
(4) Chỉ hôn: Được ai định ra việc hôn nhân.
(5) Tạm dịch:
Một điệu múa tại Dao Trì, phù dung rơi xuống nước, thắt lưng nữ nhi mềm tựa dương liễu.
Đừng nói tam sinh, có duyên gặp mặt quen biết, chỉ hận cõi trần ngắn ngủi.
Chín trăm năm Tuấn Ương, cũng không bằng Nguyên Tiêu tìm Thu Thủy.
(6) Tạm dịch:
Dao Trì nâng cốc, trên đầu buộc ngọc quan, khí chất như gió tướng mạo như mưa khiến lòng rối loạn.
Tưởng niệm ngày tàn oán hận tới Nam Hải, Thu Thủy đã tặng lại cho thần tiên.
(7) Kinh diễm: Xinh đẹp khiến cho người ta kinh ngạc sững sờ.
(8) Thấu thiên cơ, tham bích hải, cùng hoàng tuyền, tất nhật nguyệt: Nhìn thấu thiên cơ, chu du biển xanh, theo cùng âm phủ, trọn vẹn nhật nguyệt. Ý nói bên nhau đời đời kiếp kiếp.
(9) Hằng Nga ăn năn trộm linh dược, bích hải thanh thiên dạ dạ tâm: Trích trong “Hằng Nga” của Lý Thương Ẩn, chỉ sự cô đơn và hối hận của Hằng Nga.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...