Hăm ba cái chuyện lằng nhằng về Khổ Đinh Trà gì gì đó rất nhanh bị Tần Luật quăng ra sau đầu. Nhiệm vụ được giao khiến Tần Luật bận sứt đầu mẻ trán, ngày ngày sớm ra khỏi cửa, tối muộn mới lết được về. Về tới cửa nhà thì kiệt sức, qua loa ăn vài miếng liền đi tắm, tắm xong lên giường đắp chăn đi ngủ, giờ giấc sinh hoạt quay cuồng, tận hai ngày sau cậu mới tìm được chút thời gian rảnh rỗi.
Nhân lúc không có việc gì, Tần Luật quyết định tự khao một bữa, trên đường về nhà liền lượn qua cửa hiệu có tiếng lâu đời mua nguyên một con vịt quay xé sẵn gói mang về. Chậm rãi nhấm nháp hết phần thịt vịt, lúc bấy giờ Tần Luật mới mở máy lên mạng, nhóm chat của tổ kịch vẫn tưng bừng nhộn nhịp như hồi nào.
Kế hoạch – Nấm Nấm: Kêu gào gọi hồn Minh Nguyệt-sama!!!
Kế hoạch – Nấm Nấm: Minh Nguyệt-sama hôm nay vẫn chưa onl sao? TUT
Đạo Diễn – Cô Tô: Nấm Nấm, gì mà gọi hồn kinh thế? Trực tiếp gửi tin riêng cho Minh Nguyệt-sama không phải là nhanh hơn sao? ⊙▽⊙
Kế hoạch – Nấm Nấm: Đã gửi!! Không có trả lời!!!TOT
Tần Luật lúc này mới liếc dưới góc phải màn hình, quả nhiên y ảnh đại diện của Nấm Nấm nhấp nháy liên tục. Nhấn mở! Hèn nào hai ngày nay Tần Luật luôn cảm thấy hình như mình đã quên mất điều gì, hóa ra là chưa thu âm thô. Ham muốn tán phét trên nhóm chat nháy mắt bị dập tắt, Tần Luật lại lúi húi mở kịch bản, cặm cụi ghi âm.
Đến tầm mười giờ rốt cuộc ghi xong, nén file gửi qua cho Nấm Nấm, lúc này Tần Luật mới thở phào một hơi, giờ lên nhóm chat được rồi.
Tần Thời Minh Nguyệt: (⊙v⊙) Mọi người đang nói chuyện gì thế?
Kế hoạch – Nấm Nấm: Nguyệt thụ còn dám lên tiếng!!! Thế hai ngày nay ai giả bộ chết hả!! Có thời gian lên nhóm chat không bằng mau đi thu âm đi!!!! (#‵′) 凸
Tần Thời Minh Nguyệt: (⊙o⊙) Tôi gửi cho cô rồi mà.
Kế hoạch – Nấm Nấm: Hả? Thật sao? Lăn đi nghe!
Hậu kỳ – Chân Dung Kẻ Tham Ăn: Minh Nguyệt-sama mấy ngày nay biến đâu mất vậy? ⊙▽⊙
Tần Thời Minh Nguyệt: TUT Theo chân công việc đi chơi… Mấy ngày nay bị chèn ép vất vả lắm đó.
Vũ Mộ: Nhanh nhanh nhào vào lòng ca đi nào, ca ca yêu thương cậu =3=
Tần Thời Minh Nguyệt: Cút cút cút! Ai thích cậu dỗ dành!!
Dưới góc phải màn hình đột nhiên hiện thông báo, nhấp nháy.
Khổ Đinh Trà: Mấy ngày nay mệt nhọc lắm sao?
Tần Thời Minh Nguyệt: Không chơi với mấy kẻ dòm lén (#‵′) 凸
Khổ Đinh Trà: Nhớ chú ý sức khỏe bản thân.
Tần Thời Minh Nguyệt: ╭(╯^╰)╮Biết rồi.
Khổ Đinh Trà: Nghỉ ngơi sớm chút đi, ngủ ngoan.
Tần Thời Minh Nguyệt: Ngủ ngon.
Chấm dứt trò chuyện với Khổ Đinh Trà, Tần Luật cẩn thận suy xét, hình như bản thân mình cùng anh ta không thân không quen ha, vậy sao anh ta lại có thể tự nhiên như ruồi nhắn tin riêng, thậm chí còn lo lắng, quan tâm đến mình như vậy? Nghĩ mãi không ra, Tần Luật lười chả thèm nghĩ nữa, phối âm lâu như vậy quả thật cũng thấy hơi mệt, chuyện chính bây giờ là đi tắm rồi lên giường đi ngủ.
Tần Luật từ trước đến nay thích lướt weibo, bất luận chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng đăng trạng thái, cùng fan chia sẻ suy nghĩ. Trước khi đi ngủ Tần Luật tính dạo một lượt, vô tình nhớ đến Bụi Bặm cùng vị kia nhà mình ngày ngày khoe khoang hạnh phúc, còn mình thì, cô đơn lẻ bóng không nói làm gì, thêm chuyện công việc bề bộn, so sánh thế nào cũng thấy khác biệt một trời một vực. Cuối cùng Tần Luật quyết định quẳng nỗi nhức nhối kia sang một bên, trở tay vỗ gối đắp chăn đi ngủ.
Hôm sau đi làm lại tràn đầy năng lượng như mọi khi. Qua đoạn thời gian bận rộn, Tần Luật tiếp tục rảnh rỗi. Hoàn thành xong công việc được giao, Tần Luật mở khung chat khuấy động không khí. Nhóm chat của tổ kịch hình như chưa bao giờ yên lặng.
Tần Thời Minh Nguyệt: Này...
Kế hoạch – Nấm Nấm: Gợn sóng ~ Sama sao lại có thời gian lên vào giờ này?
Tần Thời Minh Nguyệt: Công việc nhàn rỗi ~(≧▽≦)/~
Kế hoạch – Nấm Nấm: Buổi tối nay sama có rảnh không?
Tần Thời Minh Nguyệt: ⊙▽⊙ Có, sao vậy?
Biên kịch – Bánh Doughnut: ~(≧▽≦)/~ Kéo hiện trường nha!
Tần Thời Minh Nguyệt: (⊙_⊙) Được.
Tối tan làm Tần Luật mở kịch bản đọc qua một chút, sau đó đến phòng YY điểm danh.
“Sama, tới sớm vậy ha?” Một giọng nữ theo loa máy tính truyền ra, trước đây Tần Luật đã cùng mấy cô bé này hợp tác vài lần, người đang nói là Nấm Nấm.
“Ừ, cơm nước xong chả có việc gì làm, vậy nên lên sớm một chút.” Tần Luật thoải mái nói.
“Mọi người hẹn nhau là 8 giờ đúng, chắc cũng sắp lên rồi.” Nấm Nấm còn chưa nói xong, lần lượt trong phòng xuất hiện mấy nick quen thuộc.
Tần Luật cười nói: “Đến đúng giờ quá nhỉ?”
Một tin nhắn xuất hiện trên box chat.
Chân Dung Kẻ Ăn Hàng: ⊙▽⊙ Mọi người trò chuyện suốt ở trên nhóm chat, đúng giờ thì vào.
Cô Tô: Đúng đúng ~(≧▽≦)/~
“Hôm nay sao Minh Nguyệt đến sớm vậy?” Đây là âm thanh của Vũ Mộ.
“Tôi trước kia đến muộn bao giờ?” Tần Luật xù lông.
Một tên áo trắng xuất hiện trong nhóm, Tần Luật liếc một cái, là Khổ Đinh Trà. Kỳ thật lần này kéo hiện trường chủ yếu là phần đối xướng giữa Tần Luật và Khổ Đinh Trà, trong phần đầu của kịch, lúc thụ còn ở chung với bia đỡ đạn công, về phần chính quy công, chỉ đóng vai trò khách mời.
“Này này, đã tới rồi thì lên tiếng chào hỏi đi.” Nói thật thì Tần Luật khá tò mò về thanh âm của Khổ Đinh Trà, Nấm Nấm ngày nào cũng ba hoa chích chòe khen không dứt tên này.
Đầu bên kia Khổ Đinh Trà ho nhẹ một tiếng rồi mới mở lời: “Mọi người nghe được chứ?”
Giọng nói này, hèn chi Nấm Nấm luôn cường điệu.
Bánh Doughnut: Nghe được nghe rõ lắm! ~(≧▽≦)/~
Cô Tô: Mọi người chuẩn bị tốt rồi thì bắt đầu thôi!
Nấm Nấm dán lời kịch lên box chat, Cô Tô ngăn những người khác lên tuyến. Bắt đầu phối âm.
“Giang đại ca, đợi khi nào ta mới có kể ra ngoài ngao du giang hồ?”
“Chờ khi Tiểu Mạc lớn lên là được.”
“Ta đã trưởng thành rồi!”
“Ngươi vẫn còn nhỏ lắm…”
“Ta không có nhỏ!!”
…
Kịch phối xong, mọi người chuyển sang nói chuyện phiếm.
Cô Tô: Khổ Đinh Trà-sama phối hay quá, em không bới móc ra nổi một khuyết điểm nào!! Giọng khi nói chuyện với thụ vừa nồng nàn tình cảm vừa cưng chiều sủng ái! TvT Khiến em thấy… đây mới là chính công này!! Thật ra thể loại dưỡng thành cũng dễ thương mà!!!
Bánh Doughnut: +1 Giọng của Khổ Đinh Trà-sama hay không chỗ chê!! Thâm tình mà vẫn có chút mất mát nhàn nhạt! Á á á, làm tôi không khỏi cảm thán, Minh Nguyệt-sama mau chạy theo Khổ Đinh Trà-sama đi! Dứt khoát quên bia đỡ đạn chính quy công đi!!
“Khụ khụ, các cực cưng à, tôi đây không làm gì mà cũng bị trúng đạn là sao? Còn chưa lên sàn đã chính thức bị K.O?” Vũ Mộ lên tiếng trêu chọc.
Tần Luật không bình tĩnh nổi: “Này này!! Đây là kịch!! Mắc mớ gì nhắc đến tôi!”
Chân Dung Kẻ Tham Ăn: ~(≧▽≦)/~ Minh Nguyệt-sama phối cũng rất tốt, hóa ra sama phối kiểu thụ yếu đuối mềm mại cũng rất thành tạo nhá! Cưng chiều công x ôn nhu thụ, dễ thương quá đi mất!!
Cô Tô: Nấm Nấm lần này lập đại công! Đào được của quý rồi, Khổ Đinh Trà-sama chắc chắc là phái thực lực.
Da mặt dày thế nào đi nữa thì cũng ngại ngùng khi được gái khen nức nở, nhất là mấy em gái nhỏ hơn mình mấy tuổi, Khổ Đinh Trà lên tiếng cảm ơn: “Ha ha, cám ơn mọi người đã thích, thật ra Minh Nguyệt phối tốt hơn tôi nhiều, nghe thanh âm của cậu ấy, nhịn không được muốn cưng nựng.”
Chân Dung Kẻ Tham Ăn: ~(≧▽≦)/~ Tôi lăn đi xử lý âm thô đây, rất rất muốn nhanh nhanh chóng chóng được nghe thành phẩm.
Cô Tô: ~(≧▽≦)/~ Nhan Nhan cố lên, mình cũng rất muốn nghe!
Chân Dung KẻTham Ăn: Cật Hóa Nhan ~> Nhan Nhan
Bánh Doughnut: ~(≧▽≦)/~ Tui nữa tui nữa!
Dù mọi người rời phòng YY nhưng nhóm chat lại bắt đầu náo nhiệt.
Chẳng qua Tần Luật không định xuất hiện trên nhóm chat, đùa chứ, mỗi lần lên là một lần bị đùa giỡn, cậu chưa dại. Mai là cuối tuần, được ngủ nướng nên Tần Luật không có ý định lên giường đi ngủ sớm. Lướt weibo một vòng, phát hiện thấy mọi người có vẻ rất tò mò về hình dáng của vị kia nhà Bụi Bặm.
Nhắc đến người yêu Bụi Bặm, bản thân Tần Luật cũng chưa được gặp người thật mà chỉ được nhìn qua ảnh chụp do Bụi Bặm gửi, trông rất mềm, rất muốn sờ sờ bóp bóp, Tần Luật nghĩ khi nào gặp mặt nhất định phải nhào qua nhéo một cái. Tên thật của Bụi Bặm là Thư Nguyên, Tần Luật sau khi tốt nghiệp một năm cũng chưa gặp Thư Nguyên lần nào, tuy rằng vẫn thường xuyên liên lạc, nhưng vì không ở cùng một thành phố, cả hai lại đều đang đi làm, cơ hội giáp mặt nói chuyện chưa có. Tần Luật mở khung nói chuyện phiếm với Thư Nguyên.
Tần Luật: Có đó không?
Thư Nguyên: Có.
Tần Luật: Gửi đây tấm hình đi, lâu không gặp không biết ông có thay đổi gì không.
Thư Nguyên: …Không có gì thay đổi.
Tần Luật: Thế gửi qua ảnh hai người chụp chung đi ~(≧▽≦)/~
Thư Nguyên: … [hình ảnh đính kèm]
Tần Luật: Bố khỉ!! Tôi cần là cần ảnh chụp chung một cách bình thường!! Ông gửi cái này làm gì!! Kích thích người độc thân sao???
Thư Nguyên: = = Vậy cho hỏi ảnh này có chỗ nào bất bình thường?
Tần Luật: Mẹ!! Ôm chặt thế để làm gì! Mặt dán mặt là sao!!
Thư Nguyên: …
Đây nhất định là cố ý kích thích con nhà người ta! Tần Luật nhìn chòng chọc tấm hình kia!! Khoe khoang! Nhất định thằng này đang khoe khoang với mình! Ảnh chụp thân mật, sặc, phóng khoáng thể hiện với người hẵng đang độc thân, trên weibo đã bị vô số loại hình ân ái của hai con người này kích thích, bây giờ còn thêm người thật việc thật nữa. Tần Luật không thèm nhận mình hâm mộ hay đố kị đâu.
Mà bên đầu bên kia, Thư Nguyên nhìn lời Tần Luật đáp trả mà mặt 囧囧, gì mà ảnh chụp không giống người thường, vợ tôi thích chụp ảnh như vầy đó, ảnh thân mật hơn cũng có, cái này tính là cái bình thường nhất rồi, chấp nhận đi.
Bị kích thích quá độ, Tần Luật mở khung QQ vào nhóm chat giảm bớt bức xúc.
Tần Thời Minh Nguyệt: Chọt chọt…
Đạo diễn – Cô Tô: Sama, trễ thế này mà anh chưa ngủ sao ⊙▽⊙
Tần Thời Minh Nguyệt: ⊙▽⊙ Mai cuối tuần, có thể ngủ nướng.
Kế hoạch – Nấm Nấm: o(╯□╰)o Ồ, bọn em bất luận mai có phải là cuối tuần hay không đều chả có thói quen ngủ sớm, tộc cú đêm mà.
Vũ Mộ: Các mỹ nhân à, trễ vậy rồi mà vẫn còn online sao?
Kế hoạch – Nấm Nấm: Vũ Mộ-sama lại nhìn trộm (#‵′) 凸
Vũ Mộ: ╮(╯▽╰)╭ Đêm khuya không có thụ thụ ủ trong ngực ngủ không nổi, Minh Nguyệt mau đến đây làm ấm giường cho gia ~
Tần Thời Minh Nguyệt: Ấm cái con khỉ! Biết thế không nên gửi tin (#‵′) 凸
Vì sao lúc nào lên nhóm chat cũng bị đùa giỡn! Lúc Tần Luật hẵng còn đang phiền muộn, dưới góc phải màn hình đột nhiên nhấp nháy.
Khổ Đinh Trà: Trễ như vậy mà vẫn còn online?
Tần Thời Minh Nguyệt: Anh lại xem trộm! (#‵′) 凸
Khổ Đinh Trà: Cậu cùng Vũ Mộ quan hệ tốt lắm sao?
Tần Thời Minh Nguyệt: Ấm đầu hả? ⊙▽⊙ Từng hợp tác qua có một lần, tính tình không đến nỗi nào.
Khổ Đinh Trà: Vậy sao.
Tần Thời Minh Nguyệt: Ừ, vậy đó (⊙v⊙)
Khổ Đinh Trà: Ngủ ngoan.
Ớ ớ, tình huồng gì thế này? Đang yên đang lành tự dưng ‘Ngủ ngoan’, độp phát câu như vậy làm người ta trở tay không kịp biết không?
Tần Thời Minh Nguyệt: Vừa khéo, tôi cũng thấy hơi mệt, ngủ ngon.
Thật ra tôi không có mệt chút nào, được chứ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...