Bi Thương Ngược Dòng Thành Sông FULL
11
Điều hoà bật rất lớn, Cố Sâm Tây tắm rửa xong, cởi trần ngồi trong phòng một lát đã cảm thấy lạnh.
Cậu đứng dậy tắt điều hoà đi.
Lúc cúi đầu cầm điều khiển từ xa, chợt nhìn thấy trên kính cửa sổ có đọng nhiều giọt nước.
Đi về phía bàn học, vặn đèn bàn lên, Cố Sâm Tây mở ra một quyển nhật ký màu trắng.
Đây là do bưu điện gửi tới vào một tuần sau khi Dịch Dao tự tử.
Cố Sâm Tây mở gói hàng ra, lúc nhìn thấy hai chữ Dịch Dao ở góc dưới bên phải của trang đầu tiên, nước mặt đột nhiên chảy xuống từ hai mắt làm nhân viên bưu điện giật mình.
Cố Sâm Tây đã đọc được một nửa, đây có lẽ là một quyển trong số rất nhiều quyển nhật ký của Dịch Dao.
Trên trang giấy vừa mở ra có viết:
“Hôm nay có một bạn nam đưa cho mình một trăm đồng, mình biết cậu ấy muốn làm gì.
Chắc lại là Đường Tiểu Mễ nói xấu sau lưng mình đây mà.
Đến bao giờ nó mới hết đang ghét như vậy nhỉ, mình sắp không chịu nổi nữa rồi.
Nhưng bạn nam đó giúp mình lấy cặp sách dưới bồn nước, trời lạnh như vậy, nhìn thấy cậu ấy đi chân đất bước vào trong bồn, mình cũng cảm thấy rất không yên tâm.
Vốn định nói với cậu ấy một tiếng cám ơn, nhưng vừa nhớ tới một trăm đồng lúc trước cậu ấy đưa cho mình, coi mình như là gái điếm, thì mình lại không muốn nói gì nữa.
Hay là cậu ấy lấy cặp sách giúp mình cũng là để khiến mình lên giường với cậu ấy.
Ai mà biết được.”
Cố Sâm Tây lau viền mắt đã đỏ lên.
Thực ra mới chỉ là chuyện của mùa đông năm ngoái, vây mà cảm thấy sao quá xa xôi.
Xa xôi như thể trong suốt thời gian từ đó đến nay, ngày nào cũng bị nhát vào một tấm kính mờ.
Chuyện phía sau hai trăm tấm kính mờ, nhìn lại thấy như một đám mây mù trong mùa đông không bao giờ tan được.
12
Trên thế giới này có rất nhiều rất nhiều khoảng tối tăm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...