Bi Thương Ngược Dòng Thành Sông FULL
06.
Trong bóng tối nở ra một đóa hoa có độc, mặc dù không thể nhìn thấy nhưng có thể dựa vào cảm giác và tưởng tượng để hình dung ra và viền vàng lấp lánh.
Mùi tanh hôi nồng nặc vẫn lan rộng từ cánh hoa khổng lồ chảy đầy chất nhầy, theo hơi thở chui vào lồng ngực.
Tuần hoàn hòa tan vào trong tính mạng, biến thành sự tà ác và âm độc khoogn thể thay thế và loại bỏ.
07.
Ánh mặt trời mùa đông cho dù là giữa trưa cũng không vuông góc với mặt đất, làm bóng người chỉ còn lại một khoảng tối nhỏ dưới chân như ánh mặt trời của mùa hè.
Giữa trưa, ánh mặt trời mùa đông, vẫn chiếu nghiêng nghiêng vào từ ngoài cửa sổ, in hình khung cửa sổ thành một ô sáng hẹp dài dưới nền nhà ăn.
Giữa trưa ngày đông, có cảm giác như hoàng hôn ngày hè, nhạt nhòa, rồi lại bi thương.
Một nam sinh đá quả bóng từ phía sau chạy qua, bụi bay từ đất lên như cảnh quay chậm, lơ lửng tròn chùm ánh sáng xiên xiên.
“ cậu nhổ vào cốc thật à?” Tề Minh đặt bát xuống nhìn Dịch Dao, vẻ mặt không rõ là đang cười hay đang nghiêm nghị
“ có nhổ” dịch Dao cúi đầu uống canh, trả lời mà không ngẩng đầu.
Tề Minh nhíu mày.
“ Nhưng đã đổ đi, lấy cho nó một cốc khác rồi” Dịch Dao ngẩng đầu lên , nghiến rang “ Biết trước thế này thì đã không đổ”.
Tề Minh quay đầu đi, không nhìn được nhẹ nhàng mỉm cười.
Dịch Dao quay gương mặt lạnh như băng lại, trợn mắt nhìn cậu “ buồn cười lắm à?”
Tề Minh cố nhìn cười lắc đàu, ddauw tay lên dịu dàng vuốt tóc Dịch Dao, nói : Cậu vẫn thiếu một chút tàn nhẫn để làm người ác”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...