Nhóm dịch: Masta4ever
Nguồn: Mê truyện
Share by HTC - Kiemgioi
Đám người trong xe cũng hiểu rõ tình huống của hành trình lần này, cũng không ai mở miệng nói lời nào. Dù sao thì bí thư Vương bây giờ cũng đang mất hứng, nếu anh mở miệng giống như sẽ châm dầu vào lửa, nhẹ thì lãnh đạo nói hai câu, nặng là bí thư đặt trong lòng, đây không phải sẽ ảnh hưởng đến đường tiến thân sau này của mình sao? nguồn TruyenFull.vn
Có người vui thì có người sầu, Hà Tiến Chung lúc này ngồi trong góc vẫn với gương mặt căng cứng, thế nhưng trong lòng rất đắc ý. Hắn thật sự cảm thấy rất vui vì Vương Tử Quân bị ngăn trở trong hành trình đàm phán làm đường lần này. Tuy Vương Tử Quân bị ngăn trở cũng không có gì là tốt với hắn, thế nhưng hắn là người không tiến vào trong lòng Vương Tử Quân, thế cho nên bây giờ thấy Vương Tử Quân gặp chuyện không may thì vui vẻ nói không nên lời.
- Tút tút tút.
Tiếng chuông điện thoại phá vỡ bầu không khí yên tĩnh trên xe, khi rất nhiều người nhìn về phía chiếc điện thoại của mình, đúng lúc thấy Vương Tử Quân rút chiếc điện thoại thật sự rất ít khi sử dụng từ trong túi ra.
Vương Tử Quân nhìn thoáng qua dãy số, hắn phát hiện đó là một dãy số lạ. Tuy là số lạ nhưng hắn chỉ trầm ngâm giây lát rồi bấm nút nghe.
- Chào anh, tôi là Vương Tử Quân.
Sau khi nghe máy thì Vương Tử Quân trầm giọng nói với đầu dây bên kia.
- Ha ha ha, chào bí thư Vương, tôi là Sở Cẩm Thu, là Sở Cẩm Thu của thành phố Triệu Lô.
Tiếng cười cởi mở vang lên từ đầu dây bên kia, một cảm giác nhiệt tình giống như truyền đến không quan tâm đến cách trở không gian thời gian.
Vương Tử Quân chợt ngây người, hắn thầm nghĩ đây là chuyện gì? Hắn suy đoán khả năng Sở Cẩm Thu gọi điện thoại cho mình, sau đó cười nói:
- Chào bí thư Sở, anh là người không có việc gì không lên điện tam bảo, bây giờ anh gọi điện thoại cho tôi, có phải có gì cần căn dặn không?
- Bí thư Vương, xem ngài nói gì kìa, tôi nào dám ra chỉ thị với ngài?
Sở Cẩm Thu nói đến đây thì cười ha hả nói:
- Bí thư Vương, tôi chính là xem dạo này ngài có rảnh không, thành phố Triệu Lô chúng tôi muốn đến thăm viếng học tập một chút.
Chính mình còn chưa kết thúc hành trình thăm viếng, bây giờ đối phương lại mở miệng hẹn trước, hơn nữa Sở Cẩm Thu lạ hạ thấp tư thái như vậy, Vương Tử Quân cơ bản đã hiểu ý nghĩ của đối phương là gì. Hắn cười cười nói:
- Hoan nghênh, hoan nghênh, bí thư Sở, ngài khi nào thì đại giá quang lâm? Nhưng trước khi đến ngài nhất định phải thông báo với tôi một tiếng, như vậy thì tôi mới có thời gian tu sửa lại bộ mặt thành phố để chào đón ngài chứ?
Vương Tử Quân nói làm cho đầu dây bên kia vang lên những tiếng cười rất lớn. Sở Cẩm Thu là một người giỏi ăn nói, sau khi nói thêm vài lời vui đùa với Vương Tử Quân, lúc này mới mở miệng quyết định thời gian, đó là tuần sau sẽ đến thành phố La Nam học tập kinh nghiệm.
Vương Tử Quân cúp điện thoại mà trên mặt có vài phần vui vẻ, tuy làm đường cao tốc qua thành phố Triệu Lô phải bỏ thêm chút tiền, thế nhưng gia tăng con đường thì càng là có thêm tiền.
- Bí thư Vương, người vừa gọi điện thoại chính là...
Kim Điền Lạc nhìn nụ cười trên mặt Vương Tử Quân, hắn khẽ nói.
- Là bí thư Sở Cẩm Thu của thành phố Triệu Lô, tuần tới bọn họ sẽ đến thành phố chúng ta học tập kinh nghiệm. Thư ký trưởng Kim, sau khi quay về anh cho ra một kế hoạch tiếp đãi, nhất định phải tiếp đãi đoàn người bí thư Sở cho thật tốt.
Vương Tử Quân nói làm cho đoàn người trong xe chợt vui mừng, cảm giác bức bối khi rời khỏi thành phố Thiền Duyên đã biến mất sạch sẽ.
- Bí thư Vương, tôi cũng có chút quen biết bí thư Sở Cẩm Thu, anh ấy là người có ánh mắt tinh anh, tất nhiên sẽ dự đoán được lợi ích khi làm đường cao tốc. Bây giờ anh ấy biết rõ chúng ta rời khỏi thành phố Thiền Duyên, thế là nhanh chóng gọi điện thoại đến, xem như nắm rất chắc thời cơ.
Hà Khởi Duệ nhìn Vương Tử Quân rồi cười tủm tỉm nói.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, sau đó mới nói:
- Bí thư Sở có thể chủ động liên lạc với chúng ta, như vậy nói rõ con đường cao tốc này được nhiều người giúp đỡ, chỉ cần ba thành phố chúng ta liên hợp lại, tôi tin tưởng lãnh đạo tỉnh sẽ phê duyệt, sẽ không có vấn đề.
- Bí thư Vương, khi con đường này làm xong thì tôi cảm thấy nhất định sẽ có người không thoải mái.
So với Kim Điền Lạc thì Hà Khởi Duệ có chút thẳng thắn, hắn chỉ chỉ về thành phố Thiền Duyên ở phía sau rồi cười hì hì nói:
- Nhưng đến lúc đó dù muốn khóc thì cũng không làm gì được.
Vương Tử Quân khoát tay áo tỏ ý bảo Hà Khởi Duệ không nên tiếp tục lên tiếng, hắn cũng thừa nhận lời nói của Hà Khởi Duệ, thế nhưng có một số việc mình tự hiểu là được, nói ra sẽ ảnh hưởng đến cảm tình.
Nhóm người Vương Tử Quân thuận lợi quay về thành phố La Nam đúng vào lúc tan tầm. Sau khi mọi người xuống xe, Vương Tử Quân cũng về phòng làm việc của mình.
Phó bí thư Trương Hợp Tuân là người đầu tiên đi đến phòng làm việc của Vương Tử Quân, hắn mở miệng hỏi han ân cần rồi cười nói:
- Bí thư Vương, ngài lần này càng vất vả thì công lao càng lớn, chỉ cần thành phố Tam Hồ đồng ý làm đường cao tốc, như vậy sự việc đã hoàn thành hơn phân nửa rồi.
Vương Tử Quân cười cười, hắn trước nay luôn đề phòng Trương Hợp Tuân. Dù người này nhìn thì có vẻ giống như đang dựa vào mình, thế nhưng đối phương rốt cuộc có ý nghĩ gì thì Vương Tử Quân biết rất rõ.
- Chủ tịch Lý đã đi kiểm tra khảo sát về chưa?
Vương Tử Quân nâng ly trà lên nhấp một ngụm rồi khẽ nói với Trương Hợp Tuân.
- Còn chưa về, sáng nay tôi có liên hệ với chủ tịch Lý, anh ấy nói kinh nghiệm ở huyện Dương Cương là rất tốt, rất đáng giá tổng kết mở rộng, anh ấy muốn ở lại huyện Dương Cương vài ngày để thu thập tư liệu trực tiếp.
Trương Hợp Tuân nói rất chăm chú, thật sự không khác gì những báo cáo trước kia. Thế nhưng Vương Tử Quân có thể căn cứ vào lời nói này để thấy rõ ý nghĩa mỉa mai của Trương Hợp Tuân với Lý Quý Niên.
Khi Vương Tử Quân đang trò chuyện với Trương Hợp Tuân thì Tống Ích Dân gõ cửa đi đến, hắn nhìn Vương Tử Quân, cũng không quan tâm đến Trương Hợp Tuân đang ở đây, hắn trầm giọng nói:
- Bí thư Vương, Mễ Hoa Lâm đã vỗ bàn với tổ điều tra.
Vương Tử Quân nhìn bộ dạng gấp gáp của Tống Ích Dân, hắn cũng không hỏi xem có chuyện gì xảy ra, chỉ khẽ nói:
- Anh Tống, anh đừng nóng vội, anh ngồi xuống uống miếng nước từ từ nói.
Đổng Trí Tân đi theo Tống Ích Dân vào phòng, hắn cũng không chờ Vương Tử Quân phân phó mà nhanh chóng châm trà cho Tống Ích Dân. Lúc này Tống Ích Dân nhấp một ngụm trà, sau đó thở gấp ra một hơi nói:
- Bí thư Vương, hôm nay tổ điều tra yêu cầu bí thư Mễ đến báo cáo công tác, khi đi thì không có vấn đề, nhưng vừa rồi cục trưởng Triệu gọi điện thoại đến nói Mễ Hoa Lâm không phối hợp với công tác của tổ điều tra, dùng lời lẽ thô bạo, hơn nữa còn trực tiếp vỗ bàn, thật sự phát sinh ảnh hưởng không tốt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...