Bí Thư Trùng Sinh

- Cục trưởng Hà, đã xảy ra chuyện gì?

Phó cục trưởng cục công an Tác Lưu Duệ phụ trách công tác hình sự trinh sát nogofi bên cạnh Hà Tiến Chung, hắn thấy vẻ mặt cục trưởng Hà biến đổi không đúng thì trầm giọng hỏi.

Hà Tiến Chung nhìn gương mặt với ánh mắt ân cần của Tác Lưu Duệ, hắn uống hết ly nước, nhìn thoáng qua bốn phía, sau đó dùng giọng không quan tâm nói:

- Cũng không có chuyện gì lớn, thế nhưng hai ngày nữa cục công an chúng ta sẽ có một vị bí thư đảng ủy mới.

"Bí thư đảng ủy mới?"

Những người ngồi bên cạnh đều là thủ hạ thân tín của Hà Tiến Chung, bọn họ vừa nghe thấy tin tức này thì đầu tiên là sững sờ, sau đó thì bùng nổ.

- Cục trưởng Hà, anh đang làm bí thư đảng ủy khối rất tốt, vì sao lại lấy đi chức vụ này của anh? Dùng người thì không thể nghi ngờ, nghi ngờ thì không dùng người, tổ chức sắp xếp như vậy là có ý gì? Đây không phải là không tín nhiệm hệ thống cục công an chúng ta sao?

Tác Lưu Duệ trừng mắt lớn tiếng nói.

Tác Lưu Duệ thân cao mét chín, cơ thể lại béo tốt, nhìn qua không khác gì một con gấu. Chỉ cần là côn đồ thành phố La Nam vừa nghe được tên của hắn, njois không khoa trương thì lạnh cả sống lưng, sợ đến mức toàn thân run rẩy. Thậm chí có người nói, nếu người này không mặc đồng phục cảnh sát, tuyệt đối còn giống thổ phỉ hơn bất kỳ ai khác.


- Đúng, chúng tôi không phục, chúng ta làm tốt công tác, dựa vào cái gì lại nhét vào một vị bí thư đảng ủy chứ?

Một người khác thấy Tác Lưu Duệ lên tiếng thì cũng hét lên.

Hào Thanh Dương nhìn đám người chung quanh ồn ào thì trong lòng có chút trấn an, một chút vui vẻ nổi lên khóe miệng. Hắn giống như ném đi khá nhiều cảm giác uể oải, tìm về trạng thái cân đối, thế nhưng vẫn trừng hai mắt nói:

- Đừng nói nhảm, tổ chức quyết định còn cần các anh đồng ý hay không sao? Tất cả ngậm miệng lại cho tôi, phục tùng sắp xếp của tổ chức là được.

- Cục trưởng Hà, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

Một vị phó cục trưởng Chủng Trường Thiện ngồi bên cạnh Tác Lưu Duệ chợt khẽ hỏi.

- Bí thư Vương cảm thấy áp lực của cục công an chúng ta là quá lớn, quá bận rộn, thế cho nên điều người đến chia sẽ gánh nặng.

Hà Tiến Chung lúc này đã hoàn toàn tỉnh táo trở lại.

Tác Lưu Duệ tuy bị Hà Tiến Chung quát lớn vài câu, thế nhưng hắn dù sao cũng là người đáng tin của Hà Tiến Chung, hắn cũng không sợ Hà Tiến Chung nổi giận, thế là thở phì phì nói:

- Cục trưởng Hà, điều này là không công bình. Anh nắm công tác ở cục công an thành phố La Nam đã dẫn mọi người vào sinh ra tử, công tác với một thân bùn đất mới có thành tích hôm nay, họ Vương kia dựa vào cái gì mà mới đến đã khoa chân múa tay với cục công an chúng ta? Còn nữa, cho dù đề bạt một người làm bí thư đảng ủy khối cục công an, ít nhất cũng phải nhìn vào cục công an chứ? Trong cục công an nhân tài đông đúc, còn cần anh ta đưa một người ngoài vào nhận công tác sao?

- Là quyết định của thị ủy, anh sửa được sao? Hơn nữa đây là bí thư Vương làm tốt công tác sắp xếp cho bộ đội xuất ngũ, cho dù anh có nắm lý lẽ cỡ nào cũng phí công vô dụng, thế nên cũng đừng nói nữa.

Lúc này Hà Tiến Chung tuy đang tìm lý do cho Vương Tử Quân, thế nhưng trong lòng hắn lại sáng như gương. Chuyện này căn bản không phải là nguyên nhân như vậy, nói ra chỉ có một, đó chính là vì hắn không nghe lời Vương Tử Quân, bí thư Vương thấy mình không dùng được, thế là sắp xếp một người khác biết nghe lời.

Hà Tiến Chung trở thành cục trưởng cục công an nhiều năm, có thể nói là thâm căn cố đế, đối phương muốn đẩy đi cũng không phải dễ dàng thực hiện được. Nhưng bây giờ Vương Tử Quân lại lấy mất chức vụ bí thư đảng ủy khối của hắn, điều này không quá khó khăn. Hơn nữa Vương Tử Quân là người nắm đại thế trong tay, đưng nói là Hà Tiến Chung không thể mở miệng, dù là những đại nhân vật giúp đỡ sau lưng cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn không nói gì hơn được.

- Cục trưởng Hà, thị ủy sắp xếp như thế nào thì chúng ta không thể quản được, thế nhưng lúc này có anh em tụ tập nơi đây, tôi chỉ biết anh là cục trưởng, con bà nó cái gì là chó má bí thư, hắn biết tôi nhưng tôi không biết hắn.


Tác Lưu Duệ chợt nâng ly rượu lên lên lớn tiếng nói với bốn phía.

Tác Lưu Duệ lên tiếng giống như một câu khẩu hiệu, những người khác cũng lớn tiếng nói theo:

- Đúng vậy, chúng tôi chỉ biết cục trưởng Hà, bên trên bổ nhiệm xuống bí thư đảng ủy gì đó, chúng tôi quản không được, thế nhưng chúng tôi quản chính mình không được sao? tại TruyenFull.vn

- Cục trưởng Hà, sau này chúng tôi vẫn đi theo anh, còn vị bí thư kia, xin lỗi, chúng tôi thật sự không biết.

Những âm thanh rối loạn vang lên, thật sự có chút rối loạn, thế nhưng những lời như vậy rơi vào trong tai lại giống như một chút an ủi với Hà Tiến Chung. Hà Tiến Chung nhìn những gương mặt chân thành của thủ hạ, trong lòng thầm nghĩ, cũng không uổng công mình bảo vệ cho bọn họ, thời điểm này chính là lúc mà giá trị của bọn họ thể hiện rõ ràng nhất.

Sáng sớm hôm sau tỉnh lại đã là tám giờ sáng, Hà Tiến Chung vì tâm tình không tốt nên tối qua uống rượu hơi say, đến bây giờ vẫn còn đau đầu. Hắn thầm nghĩ, sức khỏe là của bản thân, cho dù sau này có mất hứng thế nào cũng không thể uống quá mức như vậy.

- Tút tút tút.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Hà Tiến Chung tiện tay cầm điện thoại, hắn không khỏi cảm thấy run rẩy, vì số điện thoại đó là của Đổng Trí Tân.

Đổng Trí Tân cũng không đổi số điện thoại, vẫn là số điện thoại mà hắn dùng từ trước đến nay. Khi chưa đến bên cạnh Vương Tử Quân thì đây là số điện thoại cực kỳ bình thường, chỉ có người trong nhà và đồng sự cùng văn phòng là biết rõ, nhưng sau khi hắn thành thư ký cho Vương Tử Quân thì dãy số điện thoại này là một ký hiệu mà đám đại nhân vật ở thành phố La Nam ghi tạc trong lòng.

Dù sao thì số điện thoại này cũng không phải chỉ đại biểu cho Đổng Trí Tân, nó còn đại biểu cho bí thư thị ủy Vương Tử Quân.


Hà Tiến Chung trầm ngâm giây lát rồi mỉm cười nhận điện thoại:

- Chào anh, chủ nhiệm Đổng, tôi là Hà Tiến Chung.

- Chào cục trưởng Hà, bí thư Vương mời anh đến bến xe một chuyến.

Đổng Trí Tân nói chuyện điện thoại cực kỳ bình tĩnh, thế nhưng giọng điệu bình tĩnh này càng làm cho Hà Tiến Chung cảm thấy bất an. Đặc biệt là Đổng Trí Tân nói xong thì cúp điện thoại, điều này càng làm cho hắn cảm thấy sợ hãi.

Bí thư Vương nói mình đến bến xe làm gì? Hà Tiến Chung nghĩ đến bến xe mà cảm thấy đầu óc rối loạn. Hắn làm công an nhiều năm, hắn biết bến xe là một trong những địa điểm cực kỳ rối loạn, bên trong rồng rắn lẫn lộn, thứ gì cũng có thể phát sinh.

Mới sáng sớm Vương Tử Quân đã cho người gọi mình ra bến xe, như vậy tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ. Trong đầu chợt lóe lên nhiều ý nghĩ, Hà Tiến Chung nhanh chóng mặc đồng phục cảnh sát, sau đó leo lên xe chạy như bay về phía bến xe.

Khi Hà Tiến Chung đi vào bến xe, có mười mấy người túm tụm vây quanh ai đó, trong số đó còn có hai người đàn ông mặc đồng phục cảnh sát.

Khi Hà Tiến Chung ngó quanh quẩn tìm Vương Tử Quân, chợt thấy trong đám người có một người đàn ông trẻ tuổi mặc trang phục thể thao bị người ta vây vào giữa. Khi thấy người đàn ông kia thì hắn chợt cảm thấy có chút quen mắt, sau khi nhìn kỹ thì nhanh chóng cho ra kết luận người này là ai.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui