Bí Thư Trùng Sinh

Vương Tử Quân nhìn gương mặt tươi cười của Hà Khởi Duệ, hắn khẽ gật đầu, sau đó dùng giọng lơ đãng nói:

- Đúng vậy, chủ tịch Hà, thật sự là anh hùng có ánh mắt tương đồng.

Hai người nói tùy ý vài câu, Hà Khởi Duệ chợt hỏi:

- Bí thư Vương, ngài có phải nên chọn thư ký rồi chứ? Cũng không thể cứ để cho thư ký trưởng Kim bận rộn như vậy được.

Vương Tử Quân cười cười nói:

- Tôi mới đến thành phố La Nam, còn chưa quen thuộc nơi này, nếu anh có người nào phù hợp thì giới thiệu cho tôi.

- Điều này không có gì là khó, tôi cũng không thể cướp công lao của thư ký trưởng Kim, nếu không thư ký trưởng cũng sẽ không tha cho tôi.

Hà Khởi Duệ cười ha hả rồi vung tay lên dùng giọng vui đùa nói.

Khi hai người đang nói chuyện với nhau thì nữ tiếp viên hàng không chậm rãi đi đến, nàng cầm trong tay nhiều chiếc khăn mặt, liên tục phát cho đám người Vương Tử Quân và người đàn ông trung niên phía trước.

Người đàn ông trung niên nhận khăn xoa mặt, sau đó cười nói:


- Tiểu thư, hôm nay bay chuyến này thật thoải mái, vì để tỏ lòng cảm tạ, tôi xin phép mời cô một bữa cơm nhé?

- Cám ơn tiên sinh, tôi đây sẽ không khách khí, nhưng tôi cũng muốn hỏi tiên sinh một câu, có thể cho chồng tôi đi ăn cơm cùng được không? Khi máy bay hạ cánh thì anh ấy cũng chờ sẵn đến đón tôi ngoài sân bay.

Nữ tiếp viên nhận lấy những chiếc khăn đã dùng qua, sau đó chậm rãi nói.

Khi Vương Tử Quân muốn cười thì cảm thấy cơ thể chấn động, cả máy bay chợt rung lắc, nhân viên hàng không thiếu chút nữa ngã xuống đất.

Vương Tử Quân nhìn tình huống hỗn loạn đột nhiên xuất hiện, thế là trong lòng chấn động, thầm nghĩ không phải lần này mình xuất hành bất lợi đấy chứ?

Khi Vương Tử Quân đang lo lắng dùng tay giữ lấy ghế ngồi, nữ tiếp viên hàng không đã miễn cưỡng ổn định được cơ thể, nàng chợt đi đến bên cạnh hắn rồi lớn tiếng nói:

- Tiên sinh, thật xin lỗi, làm phiền ngài ôm chặt lấy tôi một chút.

Nữ tiếp viên hàng không nói rồi cũng không chờ Vương Tử Quân kịp phản ứng, nàng đã ngồi ngay lên đùi hắn.

Vương Tử Quân cảm nhận được hai chân trầm xuống, hắn căn bản không kịp phản ứng xem có chuyện gì xảy ra. Lúc này máy bay lại rung lắc, nữ nhân viên hàng không ngồi trên đùi hắn vì không được ôm chặt nên thiếu chút nữa đã bị té xuống đất.

Nữ tiếp viên luống cuống tay chân, nàng giống như một người bị ném ra ngoài nước lũ, hai tay mở rộng và ôm chặt lấy cổ Vương Tử Quân.

Nữ tiếp viên vốn ngồi trên đùi Vương Tử Quân, bây giờ tư thế của hai người lại thay đổi, biến thành ngồi dạng chân. Vì máy bay càng lúc càng xóc nảy, thế cho nên chỉ biết dùng hai tay ôm thật chặt lấy cổ Vương Tử Quân mà thôi.

Khi Vương Tử Quân bị ôm chặt thì chợt hiểu ra vấn đề, hắn nhìn nữ tiếp viên hàng không, trên mặt có chút bối rối, sau đó cũng duỗi tay ôm chặt lấy nàng.

Tuy trong lòng thơm ngát nhưng Vương Tử Quân lại không có tâm thưởng thức, hắn cảm nhận được máy bay xóc nảy, trong lòng thầm buồn bã nghĩ, máy bay gặp sự cố là rất thấp, chẳng lẽ lần này mình xui xẻo như vậy?

- Các vị lữ khách không cần kinh hoảng, máy bay đang đi vào vùng mây đối lưu, chỉ cần ra khỏi tầng mây này thì tất cả sẽ bình thường.

Một âm thanh khẽ vang lên trong buồng phi cơ.

- Tiên sinh, ngài không cần căng thẳng, chỉ một lát sau sẽ không có vấn đề gì.

Khi Vương Tử Quân nghe thấy âm thanh phát ra trong loa, lúc này nữ tiếp viên hàng không ở trong lòng hắn cũng mở miệng nói.

Không biết có phải vì bị ôm hay không mà gương mặt nữ tiếp viên có hơi đỏ hồng, nhìn vào cảm thấy rất quyến rũ.


Vương Tử Quân cười cười, hắn cố gắng trấn định tâm thần, nhưng khi hắn dần trấn định thì cảm thấy tư thế của hai người có chút bất nhã. Vì vừa rồi mình phản ứng không quá nhanh, vì vậy lúc này nữ tiếp viên hàng không hầu như ngồi dạng chân trên người mình. Hơn nữa tư thế này lại hầu như làm cho Vương Tử Quân cảm nhận được trước ngực mình có hai thứ gì đó rất mềm mại.

Vương Tử Quân là một người đàn ông bình thường, hắn không phải là Liễu Hạ Huệ, vì vậy không thể nào để người ngọc ngồi trong lòng mà không có phản ứng hay cảm nhận khác thường. Tuy hắn cố gắng làm cho mình trấn định, thế nhưng bên dưới hình như có chút phản ứng.

Thật sự mất mặt, Vương Tử Quân cố gắng làm cho mình bình tĩnh trở lại, thế nhưng bên dưới vĩnh viễn không nghe lời. Khi hắn đang cố gắng áp chế tâm thần, lúc này gương mặt nữ tiếp viên hàng không ngồi bên trên thật sự càng lúc càng nhỏ.

Nữ tiếp viên giống như cảm nhận được cái gì đó, thế cho nên nàng muốn nhúc nhích cơ thể, muốn kéo dãn khoảng cách giữa hai người. Nhưng một bên ôm chặt và một bên hoạt động, thật sự là khó thể nào làm gì được nhiều. Trong lúc vặn vẹo thì càng thêm kích thích, càng làm thần kinh Vương Tử Quân bị kích thích.

Vương Tử Quân vốn đang cố gắng áp chế mình, bây giờ tâm tính lại càng giống như bừng cháy. Hắn vừa cố gắng ổn định tâm thần, vừa thầm cầu nguyện, thầm nghĩ chị gái ơi là chị gái, chị đừng nên cử động nữa, nếu tiếp tục như vậy chẳng khác nào khiêu khích tôi.

Ba phút trôi qua, máy bay dần ổn định trở lại, đã bay ra khỏi tầng mây đối lưu. Người đẹp trong lòng Vương Tử Quân cũng không còn lo lắng đến vấn đề an toàn, Vương Tử Quân lại càng không phải đấu tranh với cô gái xinh đẹp trong lòng mình.

- Không tức sắc, sắc tức không...

- Còn chưa buông ra.

Khi Vương Tử Quân đang thầm nhắc đến câu kinh phật kinh điển, thế là một âm thanh thơm như hoa lan chợt vang lên bên tai.

Vương Tử Quân nhìn máy bay đã dần vững vàng, trong lòng thầm hiểu chuyện gì xảy ra. Hắn buông lỏng hai tay, nữ tiếp viên hàng không ngồi trong lòng hắn giống như một con thỏ nhỏ, nàng nhanh chóng nhảy xuống đùi hắn.

Vương Tử Quân nhìn nữ tiếp viên hàng không bỏ đi như chạy, hắn cũng thở dài một hơi, nhưng khi thấy nàng rời đi thì hắn thật sự sinh ra cảm giác thất lạc, đúng là đàn ông.

- Bí thư Vương, không thể ngờ ngài có thể gặp được những chuyện như vậy, nếu sớm biết như thế, tôi đã thay đổi vị trí với ngài rồi.


Hà Khởi Duệ nhìn Vương Tử Quân rồi nở nụ cười anh hiểu tôi hiểu nói.

- Máy bay không ổn định, thật sự có hơi kinh hoảng.

Vương Tử Quân nào không hiểu ánh mắt của Hà Khởi Duệ, thế nhưng hắn cố ý giả vờ như không hiểu nói.

Hà Khởi Duệ cười hì hì, cũng không vì Vương Tử Quân nói lái đi mà buông tha cho. Hắn là một người xảo quyệt quan trường, hắn hiểu đôi khi vài câu chê cười lại có thể làm quan hệ giữa hai người ấm hẳn lên.

- Bí thư Vương, tôi thường xuyên đi máy bay, thế cho nên thật sự có hiểu được vài chuyện xảy ra trên máy bay.

Hà Khởi Duệ nói đến đây thì sờ đầu mình nói: Bạn đang đọc chuyện tại

- Khi máy bay xóc nảy, tiếp viên hàng không lại không tìm được vị trí ngồi xuống thì thật sự cũng rất hiếm gặp.

- Đi chết đi.

Vương Tử Quân khẽ vung tay lên với Hà Khởi Duệ rồi cười nói:

- Nói thật nhé, vừa rồi máy bay lung lắc làm tôi thật sự sợ hãi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui