Bí Thư Trùng Sinh

- Tử Quân, vị này chính là bí thư huyện ủy Dương Cương, là bí thư Nhan Sĩ Tắc, là bạn của tôi.

Một câu hỏi vừa rồi của Trương Thiên Tâm đã căn bản giới thiệu Nhan Sĩ Tắc cho Vương Tử Quân, bây giờ hắn đã đạt được mục đích, tất nhiên sẽ không nói thêm lời khách sáo.

- Chào bí thư Vương, tôi là Nhan Sĩ Tắc!

Trương Thiên Tâm tuy rất tôn trọng Vương Tử Quân nhưng ngoài miệng lại có chút tùy tiện, thế nhưng Nhan Sĩ Tắc thì lại khác, hắn cung kính vươn hai tay với Vương Tử Quân, sau đó dùng giọng khiêm tốn tự giới thiệu mình.

Vương Tử Quân bắt tay với Nhan Sĩ Tắc, hắn cười nói:

- Sau này chúng ta sẽ có nhiều cơ hội liên hệ với nhau, anh Sĩ Tắc cũng không nên khách khí.

Nhan Sĩ Tắc đồng ý một tiếng, sau đó hắn đi đến đứng sau lưng Vương Tử Quân. Lúc này Trương Thiên Tâm lại cười nói:

- Tử Quân, vì sao lại không thấy Thần Bân? Thế nào, hai ngày này cậu ấy bãi công rồi à?

- Thần Bân bị ném xuống công tác ở tuyến xã trong thành phố Đông Bộ, thế cho nên cũng không đến được.

Vương Tử Quân vừa cất bước vừa thuận miệng nói.


- Vậy ai lái xe cho cậu?

Trương Thiên Tâm trầm ngâm giây lát rồi ân cần hỏi thăm.

Vương Tử Quân cười cười nói:

- Tôi không phải không có tay, tự mình chạy không được sao? Hơn nữa xe của tôi đã trả lại cho thành phố Đông Bộ, tạm thời cũng không cần lái xe.

- Tử Quân, cậu không có xe sao được? Nếu không thì thế này, trước tiên tôi cho Tiểu Tôn đi theo cậu vài ngày, tiểu tử này xét về mặt kỹ thuật lái xe còn kém một chút so với Thần Bân, thế nhưng có thể đảm bảo an toàn cho cậu, điều này không là vấn đề.

Trương Thiên Tâm cũng không cần nghĩ ngợi mà chuẩn bị tặng xe của mình cho Vương Tử Quân.

- Được rồi, tôi dám ngồi xe của cậu sao?

Vương Tử Quân khoát tay áo chặn lại, hắn dùng giọng thản nhiên nói.

- Bí thư Vương, huyện Dương Cương có vài chiếc xe trong tỉnh thành, thế nhưng nếu so ra thì kém xe của giám đốc Trương. Nếu không thì thế này, tôi sắp xếp một chiếc xe theo anh nhé?

Nhan Sĩ Tắc tiến đến khẽ dùng giọng đề nghị nói.

- Hay là thôi đi, mai tôi sẽ lên đường nhận chức rồi. Nhưng này Nhan Sĩ Tắc, thế này đi, sáng mai anh sắp xếp một chiếc xe đưa tôi từ tòa nhà Sơn Viên đến tỉnh ủy.

Vương Tử Quân do dự giây lát, sau đó hắn lên tiếng với Nhan Sĩ Tắc.

Trên mặt Nhan Sĩ Tắc chợt lộ ra vẻ vui sướng, tuy Vương Tử Quân từ chối đi xe của hắn, thế nhưng hắn lại có cơ hội điều xe đưa bí thư Vương đến tỉnh ủy, đây là một khởi đầu rất tốt. Điều này nói rõ hắn tìm đến đúng người để nhờ vả nối quan hệ với bí thư Vương, có thể nói đã thực hiện được bước đầu tiên trong kế hoạch dựa vào bí thư Vương.

- Bí thư Vương, tôi đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

Nhan Sĩ Tắc đứng thẳng người lớn tiếng nói.

Vương Tử Quân cười cười cũng không nói gì thêm. Hắn không rõ tâm tư của Nhan Sĩ Tắc, thế nhưng đối phương là một vị bí thư huyện ủy đầu tiên dựa vào mình, hắn cho tình nguyện cho đối phương một kỳ hạn quan sát. Hơn nữa một người dù sao cũng cần có người hò reo phụ trợ, hắn không nghĩ rằng chỉ bằng vào chính mình là có thể khống chế thành phố La Nam vào trong tay.

Nếu muốn dựng quyền uy của mình ở thành phố La Nam, như vậy hắn phải thu phục được nhiều người của mình, chỉ như vậy mới có thể khống chế thành phố La Nam dễ dàng trong lòng bàn tay của mình.

Ba người Vương Tử Quân cùng trò chuyện với nhau, sau đó cả ba đi đến lầu hai. Khi lên đến đây thì Vương Tử Quân mới thấy hội sở này xa hoa thế nào, dưới sàn là đá cẩm thạch màu đen làm cho người ta sinh ra cảm giác cao quý và thần bí, hơn nữa còn có một nhóm nữ tiếp tân mặc váy dài tiến ra nghênh đón, lời nói khẽ khàng càng làm cho người ta sinh ra cảm giác giống như đang ở trên trời.


- Tử Quân, hội sở này vừa khai trương chưa lâu, có thể tiến vào trong đây đều là những nhân vật có uy tín và danh dự trong tỉnh Sơn Nam.

Trương Thiên Tâm thấy Vương Tử Quân đưa mắt dò xét nhìn xung quanh, thế là hắn nhanh chóng mở miệng giới thiệu.

- Người nào mở hội sở này?

Vương Tử Quân nhìn những thiết bị và trang sức ở bốn phía, sau đó thuận miệng hỏi.

- Tiểu tử Liêu Dung Hoa mở hội sở này, trong thành phố Sơn Viên chỉ sợ cũngc hỉ có mình hắn mới có thể làm được. Thế nhưng người đăng ký pháp nhân cũng không phải là hắn, hắn chỉ ngồi sau màn chỉ huy mà thôi.

Trương Thiên Tâm nói đến đây thì có chút hâm mộ:

- Nghe nói tiểu tử này chỉ thu tiền hội phí hàng năm cũng lên đến con số vài triệu, không cần vất vả cũng thu được tiền, đúng là một vốn bốn lời.

Vương Tử Quân trừng mắt nhìn Trương Thiên Tâm rồi nói:

- Những chuyện thế này cậu đừng trộn lẫn vào, cũng không phải nghèo đến mức không có tiền xài.

Trương Thiên Tâm không e ngại Trương Lộ Giai, thậm chí là không ngại cả bố mình, thế nhưng khi thấy Vương Tử Quân trừng mắt thì không khỏi cảm thấy sợ hãi, hắn vội vàng tỏ thái độ:

- Tử Quân, cậu cứ yên tâm, tôi sẽ tuyệt đối không bao giờ chạm vào những chuyện thế này, bây giờ tôi đã có đủ tiền, cũng không càn phải trà trộn vào trò này.

Khi nhân viên phục vụ khẽ đẩy cửa ra, một gian đại sảnh hơn ba mươi mét vuông xuất hiện trước mặt nhóm người Vương Tử Quân. Bốn cô gái mặc váy ngắn màu xanh giống như những đóa sen cúi người lên tiếng:


- Hoan nghênh quý khách.

Hành vi cúi người chào tất nhiên sẽ mơ hồ bộc lộ những vị trí nhạy cảm trên người các cô gái, điều này không khỏi làm cho người ta bị thu hút.

Vương Tử Quân cảm nhận được sức hút từ trong hội sở này, thế cho nên cũng không khỏi sinh ra cảm giác bội phục đám người nghĩ ra những trò như vậy. Phương pháp hấp dẫn tốt nhất không phải là chỉ nhìn mà không ăn được, phải là nắm bắt đúng lòng người. tại TruyenFull.vn

Vương Tử Quân tuy có định lực rất tốt thế nhưng nhìn thấy những hình ảnh như vậy cũng không khỏi cảm thấy có chút rung động. Những năm gần đây lực hấp dẫn của thế giới bên ngoài là rất nhiều, hơn nữa không ai đối mặt với vẻ đẹp mà có thể biến mình thành Liễu Hạ Huệ. Tất cả cơ thể người đều là máu thịt, nếu muốn ngăn cản được sức cuốn hút từ vẻ đẹp của phụ nữ thì chỉ có thể là chuyện hoang tưởng. Nếu so sánh với Vương Tử Quân thì Trương Thiên Tâm càng không thèm cố kỵ, hắn dùng ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm vào bốn cô gái trẻ đẹp, sau đó nuốt vội vài ngụm nước miếng.

Nhan Sĩ Tắc lại chỉ khẽ nhìn qua bốn cô gái một lượt, sau đó bắt đầu đưa mắt nhìn lên những bức tranh treo trên vách tường, giống như trong những bức tranh chữ ấy có ẩn giấu thứ gì đó có thể làm cho người ta bình tâm tĩnh khí.

Ba người ngồi vào vị trí của mình, ngay sau đó nhân viên phục vụ đã đưa thức ăn lên như những cánh bướm rộn ràng tìm hoa. Chỉ sau một lát thì sáu món ăn ngon đã được dọn lên mặt bàn.

- Chủ tịch Vương, tôi mời anh một ly.

Sau khi rót rượu ra ly thì Nhan Sĩ Tắc đứng lên khỏi ghế khẽ nói với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn nâng ly rượu lên cụng một cái với Nhan Sĩ Tắc. Nhan Sĩ Tắc nhanh chóng ngửa cổ uống cạn, sau đó hắn đứng đó cung kính đợi Vương Tử Quân uống xong.

Trương Thiên Tâm vẫn luôn quan sát Nhan Sĩ Tắc rót rượu cho Vương Tử Quân, hắn không phải chỉ uống một hai lần với Nhan Sĩ Tắc, đặc biệt là năm đó ở dưới huyện Dương Cương, mỗi lần hắn đến thì Nhan Sĩ Tắc dù có bận rộn thế nào cũng rút thời gian đến uống rượu với hắn. Cũng vì Nhan Sĩ Tắc là người chú ý phương pháp hầu hạ, thế cho nên Trương Thiên Tâm mới cho Nhan Sĩ Tắc cơ hội được gặp và nối quan hệ với Vương Tử Quân vào lúc này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui