Bí Thư Trùng Sinh

Thật ra mối quan hệ ban đầu giữa hai người Miêu Dược Hổ và Phương Anh Hồ cũng không hòa hợp. Trước khi Phương Anh Hồ làm thư ký trưởng thì Miêu Dược Hổ từng đến tỉnh ủy tìm Sầm Vật Cương, khi thấy Phương Anh Hồ thì hai mắt nhìn lên trời, mãi đến khi Phương Anh Hồ là thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy, lúc đó Miêu Dược Hổ mới có chút nhiệt tình.

Phương Anh Hồ vốn cũng không chú ý đến người này, thế nhưng cẩn thận suy nghĩ thì thấy sau khi trở thành thư ký trưởng cần phải phối hợp với tất cả các bên, chính mình cần trưởng thành hơn. Hơn nữa quan trường là như vậy, từng người đều có nhiều mối quan hệ để giữ gìn, có thể giao hảo thì tuyệt đối không trở mặt, mình cần gì phải tính toán chi li ở phương diện này. Hơn nữa thành phố Linh Long chính là phần đất của bí thư Sầm, chính mình cũng phải làm tốt quan hệ với hai người Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ.

Những người có chút địa vị mỗi lần đề cử nhân tuyển cho lãnh đạo của mình đều không dám xử lý đơn giản. Phương Anh Hồ sở dĩ mạo hiểm không che giấu để đề cử Miêu Dược Hổ, căn bản là biết rõ vị trí của Miêu Dược Hổ trong lòng Sầm Vật Cương; thứ hai cũng là vì hắn rất được Sầm Vật Cương tín nhiệm.

Không ngờ Sầm Vật Cương lại căn bản từ chối lời đề nghị của Phương Anh Hồ, lão lắc đầu nói: - Anh Hồ, đồng chí Dược Hổ có năng lực, thế nhưng lúc này tôi không thể di chuyển vị trí của anh ấy. Tôi lo lắng một khi điều anh ấy đi thì công tác ở thành phố Linh Long sẽ xảy ra vấn đề.

- Sau khi Đồ Phấn Đấu tiến lên thường ủy tỉnh ủy, như vậy căn bản cũng không còn nhiều thời gian cho thành phố Linh Long, thế nên tôi cảm thấy để đồng chí Dược Hổ tọa trấn Linh Long cũng là làm tốt công tác tương lai. Sầm Vật Cương nói dù đúng hay sai thì đều là vàng ngọc với đám thuộc hạ ở nơi này, không thể nào vi phạm được. Phương Anh Hồ nghe những lời quyết định của Sầm Vật Cương với Miêu Dược Hổ, thế là không khỏi tranh thủ thời gian gật đầu nói: - Bí thư ngài nói rất đúng, tôi đã không suy xét chu toàn ở phương diện này.

- À, anh cũng là suy nghĩ cho đại cục của văn phòng tỉnh ủy, dù sao khi anh đi sang công tác bên ủy ban nhân dân tỉnh, cũng cần phải có một người đắc lực tiếp quản công tác văn phòng. Nếu như không tìm được nhân tuyển đắc lực, như vậy chỉ sợ công tác văn phòng khó thể nào hoàn thiện được. Sầm Vật Cương vung tay lên dùng giọng cực kỳ khẳng định nói với Phương Anh Hồ.


Phương Anh Hồ cười cười nói: - Bí thư Sầm, nói thật, nếu như không phải là vì công tác cần, tôi cũng không đi sang khối ủy ban nhân dân tỉnh.

- À, công tác bên phía ủy ban nhân dân tỉnh khá bận rộn, anh cần phải hao tâm giúp đỡ chủ tịch Vương nhiều hơn. Sầm Vật Cương gõ ngón tay lên bàn rồi nói: - À, còn phương diện nhân tuyển thư ký trưởng, anh nên hao tâm suy nghĩ giúp tôi một chút.

- Vâng. Phương Anh Hồ chỉ cười cười mà không nói gì thêm.

Xe vừa chạy ra khỏi trạm thu phí ở đường cao tốc thì Sầm Vật Cương thấy Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ của thành phố Linh Long đứng bên kia, hai người thấy chiếc xe Toyota Coaster của Sầm Vật Cương thì nhanh chóng tiến lên nghênh đón.

Sầm Vật Cương nhìn gương mặt tươi cười của hai người Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ thì khẽ lắc đầu nói với Phương Anh Hồ: - Thư ký trưởng Anh Hồ, anh nói xem hai người kia đến tận đây nghênh đón làm gì?

- Bí thư, ngài thích đơn giản, điều này các đồng chí bên dưới đều biết, thế nhưng bọn họ mạo hiểm bị phê bình để đi đến đón tiếp ngài, có lẽ cũng chỉ là biểu hiện cảm kích và kích động mà thôi. Phương Anh Hồ có quan hệ không tệ với hai người Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ, thế nên lúc này càng lên tiếng giúp đỡ bọn họ.

Sầm Vật Cương cười cười, hắn nói với Phương Anh Hồ: - Anh Hồ, anh cho hai bọn họ lên xe đi.

Cửa xe mở ra, Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ mỉm cười đi đến, gương mặt của hai người bọn họ giống như những lần trước khi Sầm Vật Cương đến thành phố linh long. Thế nhưng Sầm Vật Cương nhìn gương mặt của hai người này, cảm thấy có sự khác thường. Nhưng lão căn bản không tìm được sự khác biệt quá rõ ràng, thế nên càng không nói nên lời.

- Bí thư Sầm, trời lạnh thế này mà ngài còn đi đường xa đến thành phố Linh Long, điều này làm cho chúng tôi cảm thấy ấm áp như mùa xuân. Đồ Phấn Đấu tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Sầm Vật Cương rồi cười tủm tỉm nói.


Sầm Vật Cương nhìn viên cấp dưới khéo ăn nói của mình, lão không khỏi chỉ tay vào Đồ Phấn Đấu rồi nói: - Anh đấy, cũng đừng đeo mũ lên đầu tôi, tôi hôm any đến là kiểm tra công tác của anh, nếu như không được khả quan, tôi sẽ cho anh biết thế nào là mùa đông khắc nghiệt.

- Ha ha ha. Những người ngồi trong xe đều là thủ hạ thân tín của Sầm Vật Cương, sau khi nghe lời nói đùa của Sầm Vật Cương và Đồ Phấn Đấu thì không khỏi cười lớn.

Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ cũng cười theo, hai người đưa mắt nhìn nhau, đều có chút lo lắng.

- Mong bí thư yên tâm, lúc này dù là mùa đông thế nhưng các hạng mục ở thành phố Linh Long vẫn được triển khai với khí thế hừng hực và nóng nảy, mong bí thư Sầm và các vị lãnh đạo đến kiểm duyệt. Miêu Dược Hổ ngồi bên kia khẽ cười nói.

Nhưng Miêu Dược Hổ nói những lời này không khỏi làm cho Đồ Phấn Đấu híp mắt lại.

Đoàn xe nhanh chóng chạy vào nội thành của thành phố Linh Long, Đồ Phấn Đấu giống như dùng giọng tùy ý nói: - Bí thư Sầm, thành phố Linh Long gần đây có khai phá một hạng mục mới, chuẩn bị tiến hành cải tạo tập trung các quận huyện, nếu không thì ngài đến đó khảo sát xem thế nào?

Nếu như là trước kia thì Sầm Vật Cương nhất định sẽ đồng ý, dù sao thì trước mặt vẫn là hai cấp dưới đắc lực của mình. Thế nhưng hôm nay lão lại cảm thấy có gì đó khó thể nào ném bỏ được, thế nên căn bản không có hứng thú với lời đề nghị của Đồ Phấn Đấu, lại thản nhiên nói: - Đi xem cũng được, nhưng trước tiên đến Phát Ly Cung cái đã.


"Đi đến Phát Ly Cung!" Tuy chỉ là năm chữ thế nhưng lại làm cho Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ như đứng đống lửa ngồi đống than, cực kỳ khó chịu. Đồ Phấn Đấu do dự giây lát rồi giống như hạ quyết tâm: - Bí thư Sầm, hai ngày nay Phát Ly Cung đang ở vào giai đoạn đình công tu sửa, nếu bây giờ ngài đến xem, căn bản không còn người thi công...

- Cũng không có vấn đề, cũng không phải mỗi lần tôi đến đều muốn nhìn bầu không khí thi công náo nhiệt. Sầm Vật Cương là người thông minh, lão căn cứ vào lời nói của Đồ Phấn Đấu để biết sự việc không đơn giản. Lão phất phất tay rồi dùng giọng chân thật đáng tin nói: - Đến Phát Ly Cung tham quan.

Lúc này Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ ngồi trên xe của bí thư tỉnh ủy, tất nhiên phải chấp hành lời nói của bí thư tỉnh ủy. Khi lái xe chuẩn bị đánh tay lái, Đồ Phấn Đấu biết rõ tính cách cứng rắn quyết đoán của Sầm Vật Cương, hắn không khỏi khẽ nói: - Bí thư Sầm, Phát Ly Cung bên kia xảy ra sự cố, bây giờ còn đang ở trong giai đoạn khắc phục hậu quả, tôi cũng không muốn ngài đến nơi đó.

- Xảy ra sự cố gì? Sầm Vật Cương chợt híp mắt, trong lòng sinh ra dự cảm mãnh liệt, xem ra sự thật đúng là như vậy.

- Điều này...À, có một công nhân vì không chú trọng phương diện an toàn mà ngã từ trên cao xuống đất. Đồ Phấn Đấu vã mồ hôi trán.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui