Bí Thư Trùng Sinh

- À, bố tôi rất hâm mộ năng lực công tác của ngài. Chân Đông Chính giống như cảm thấy vừa rồi mình có hơi cứng nhắc, thế nên lúc này cố ý bổ sung thêm một câu.

Sầm Vật Cương cười cười, tính chân thật của những lời này là đáng phải xem xét, thế nhưng lão hiểu rõ mà không chọc phá vào toan tính của Chân Đông Chính, chỉ khẽ gật đầu nở nụ cười khiêm tốn mà thôi.

Hai người nói chuyện thêm vài phút, Chân Đông Chính muốn đứng lên cáo từ. Khi đứng lên thì hắn chợt nói: - Bí thư Sầm, bố tôi nói Hồng Đạo có năng lực công tác tầm thường, cứ để cho anh ấy thành thật đi làm công tác nghiên cứu học tập thì hay hơn.

Nghiên cứu học tập có ý nghĩa là gì thì Sầm Vật Cương hiểu rõ ràng, nhưng Sầm Vật Cương nghĩ đến trình độ của giám đốc Sở mà không khỏi cười lạnh, thật sự làm bẩn bốn chữ nghiên cứu học tập. Nhưng Chân lão tỏ thái độ như vậy cũng xem như giải quyết khó khăn trước mắt.

Sầm Vật Cương lại ngồi xuống bên cạnh bàn làm việc, lão uống ngụm trà lạnh, đầu óc chợt trấn định. Lão cầm điện thoại bấm vài con số, sau đó nghiêm túc nói với bên kia: - Chủ tịch Tử Quân, có chuyện tôi và anh cần phải nghiên cứu...

...

Khi gió mạnh cuốn sạch những chiếc lá còn sót lại trên cây thì Chân lão rời khỏi Mật Đông. Gió lạnh thấu xương đến từ phương bắc làm cho đồng ruộng như rơi vào trạng thái ngủ say, thế nhưng quan trường Mật Đông căn bản không ngủ say như vậy.


Mùa đông năm nay sự kiện lớn nhất trong quan trường Mật Đông chính là thư ký trưởng Trương Tề Bảo của văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh tiến lên làm phó chủ tịch tỉnh, bổ nhiệm này thật sự làm cho không ít người khiếp sợ.

Bàn về lý lịch thì Trương Tề Bảo có cấp bậc giám đốc sở nhiều năm, bây giờ tiến thêm một bước cũng coi như cực kỳ hợp tình hợp lý. Nhưng một vài người hiểu về nội tình thì biết rõ ràng trước khi có văn kiện bổ nhiệm Trương Tề Bảo thì quan trường Mật Đông có những con sóng mạnh mẽ như thế nào.

Những người không hiểu rõ nguyên nhân sâu xa của nó thì căn bản cực kỳ hâm mộ Trương Tề Bảo, dù sao thì hai năm trước người này cũng chỉ là một vị phó thư ký trưởng, mới hai năm qua đi mà bây giờ đã là một trong những vị phó chủ tịch tỉnh.

Mặc dù chức vụ phó chủ tịch tỉnh của Trương Tề Bảo có vị trí sau cùng, thế nhưng ít nhất cũng là một trong các vị chủ tịch tỉnh, sự kiện này mang tính lịch sử rất lớn với tương lai phát triển của Trương Tề Bảo. Nếu so sánh với sự kiện Trương Tề Bảo được điều động làm phó chủ tịch tỉnh thì còn có một sự kiện làm cho người ta không mấy chú ý, đó chính là điều động liên quan đến giám đốc Sở Hồng Đạo sở khoa học công nghệ.

Sở Hồng Đạo là một trong các vị phó hiệu trưởng trường đảng, nhưng chỉ là một trong các vị phó hiệu trưởng mà thôi. Mặc dù cấp bậc vẫn là giám đốc sở thế nhưng ý nghĩa của nó căn bản khó thể giải thích được.

- Chào chủ tịch Trương. Cổ Dương thấy Trương Tề Bảo đi đến thì gương mặt đầy nụ cười, tuy Trương Tề Bảo đã không còn là thư ký trưởng văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, bây giờ còn chưa có người đến thay thế, nhưng Trương Tề Bảo vẫn là đại quản gia của văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh.

Hai năm qua mỗi ngày Trương Tề Bảo đều đến phòng làm việc của Vương Tử Quân, luôn đi vào phòng thư ký báo cáo một tiếng. Bây giờ thân phận thay đổi nhưng thói quen vẫn không thay đổi.

- Cổ Dương, chủ tịch đang bận rộn gì vậy? Trương Tề Bảo cũng không ngồi xuống ghế mà thuận miệng hỏi.

Cổ Dương căn bản cực kỳ kính sợ Trương Tề Bảo, hắn mốn làm cho thư ký trưởng nhìn thấy điểm sáng của mình, sau đó chức vụ của mình sẽ được quyết định. Tuy trong mắt người ngoài thì hắn luôn là thư ký của chủ tịch Vương, thế nhưng thực tế thân phận hiện tại vẫn là lập lờ nước đôi.

- Chủ tịch vừa mới hội kiến một vị khách Châu Âu, bây giờ đang xem văn kiện. Cảnh sát nói rồi đưa sang một ly trà cho Trương Tề Bảo: - Chủ tịch Trương, nếu ngài có chuyện gì thì bây giờ chủ tịch Vương có thời gian rảnh.

Trương Tề Bảo khẽ gật đầu, khi hắn chuẩn bị rời đi thì chợt nhớ ra điều gì đó: - Cổ Dương, gần đây ai thường xuyên đến gặp mặt chủ tịch Vương?


- Chủ tịch Trương, có nhiều người đến, à... Cổ Dương nói một nửa câu thì hiểu ý của Trương Tề Bảo, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói: - Chủ tịch Trương, chủ tịch Tần của thành phố Thanh Chuyên gần đây thường xuyên đến gặp chủ tịch Vương.

Trương Tề Bảo khẽ gật đầu mà không nói gì thêm.

- Chủ tịch, ngài bận rộn gì thế? Trương Tề Bảo đẩy cửa đi vào trong phòng làm việc của Vương Tử Quân, khi thấy Vương Tử Quân đang xem văn kiện thì vội vàng châm trà đầy ly cho Vương Tử Quân, sau đó ngồi xuống ở vị trí đối diện.

Vương Tử Quân nhìn Trương Tề Bảo đưa ly nước đến, hắn cười tươi nói: - Chủ tịch Trương, bây giờ anh là phó chủ tịch tỉnh, những chuyện nhỏ nhặt thế này cứ để cho Cổ Dương xử lý.

- Chủ tịch, ngài đừng nói vậy, tôi có thể không còn là thư ký trưởng văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, thế nhưng vẫn còn tư cách rót nước cho ngài, thế nên ngài đừng cướp đi mất. Trương Tề Bảo nhìn Vương Tử Quân rồi khẽ nói.

Vương Tử Quân cười cười nói: - Có thư ký trưởng chủ trì công tác thì tôi căn bản là yên tâm. Tôi đã thương lượng với chủ tịch Hà, cảm thấy anh có kinh nghiệm ở phương diện này, thế nên trước tiên cho anh nắm bắt công tác văn phòng.

Trương Tề Bảo là phó chủ tịch tỉnh tiến lên từ vị trí thư ký trưởng, tất nhiên hắn cam tâm tình nguyện nắm bắt công tác cũ của mình, nhưng hắn biết đó là phạm vi của Hà Kiến Chương, có nghĩ cũng cảm thấy xa vời.

Không ngờ chủ tịch Vương lại sớm sắp xếp xong công tác cho hắn, xem ra chủ tịch Vương rất coi trọng mình. Hắn nghĩ như vậy thì nhanh chóng tỏ thái độ: - Chủ tịch, tôi nhất định sẽ hỗ trợ chủ tịch Hà, sẽ cố gắng nắm bắt thật chặt công tác văn phòng.


Vương Tử Quân khẽ gật đầu rồi nói sang chuyện khác: - Chủ tịch Trương, phương diện tiếp nhận công tác như thế nào?

- Tôi đang tiếp xúc với những lãnh đạo đơn vị trực thuộc, chủ tịch Trương rất giúp đỡ công tác của tôi. Trương Tề Bảo nói đến Trương Bản Tiến thì giọng điệu có vài phần kính cẩn.

Vương Tử Quân khoát tay chặn lại: - Chuyện này trước tiên không nên gấp gáp.

"Trước tiên không nên gấp gáp, như vậy có ý gì?" Trương Tề Bảo tuy luôn đi theo Vương Tử Quân, thế nhưng lúc này lại có chút mê hoặc. Phải biết rằng văn kiện bổ nhiệm của hắn đã được đưa xuống, mặc dù còn chưa có phân công rõ ràng, thế nhưng phạm vi công tác trước đó của Trương Bản Tiến chắc chắn sẽ nằm trong tay hắn. Chủ tịch Vương lúc này đang làm gì? Chẳng lẽ...

Trong đầu Trương Tề Bảo lóe lên nhiều ý nghĩ, đúng lúc này chợt nghe Vương Tử Quân nói: - Anh nhìn xem phương án này thế nào?

Trương Tề Bảo tiếp nhận bản thảo hai trang từ trong tay Vương Tử Quân, hắn thấy bên trong ghi chữ chằng chịt. Hắn đưa mắt nhìn, trống ngực không khỏi đập nhanh hơn.

Phương án này không quá dài thế nhưng nội dung chủ yếu của nó lại là phân công ở phía ủy ban nhân dân tỉnh. Trong chuyện này có nhiều người tiến hành điều chỉnh phân công.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui