Vương Tử Quân căn bản khá bức bối đối với phương thức khống chế trò chuyện theo kiểu ngày của Sầm Vật Cương, hơn nữa phương án điều chỉnh cán bộ trong nhiệm kỳ mới của phòng tổ chức cũng làm cho hắn cảm thấy rất khó chịu. Thế là một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu, hắn chợt vỗ trán nói: - Ôi, hai ngày qua tôi có quá nhiều việc, lại quên đi mất.
- Anh... Sầm Vật Cương đã sớm chuẩn bị xong câu nói tiếp theo, thế nhưng lão không ngờ Vương Tử Quân lại như vậy, còn chưa xem qua, như vậy phải đánh giá thế nào? Sầm Vật Cương tuy tức giận thế nhưng thật sự vướng bận thân phận của Vương Tử Quân, thế nên lời vừa cho ra khỏi miệng đã phải nuốt về.
Sau khi nghe Vương Tử Quân nói như vậy thì Sầm Vật Cương có chút bực mình. Lão trầm ngâmg giây lát rồi mới dùng giọng vui vẻ nói: - Chủ tịch Tử Quân, anh nên quan tâm nhiều hơn, dù sao thì công việc này cũng rất cấp bách.
Vương Tử Quân gật đầu rồi nói: - Được rồi, tôi quay về sẽ xem xét thật kỹ.
Sầm Vật Cương lúc này cũng có vài phần vò đầu bứt tóc, lão muốn bàn với Vương Tử Quân về sự việc này, thế nhưng Vương Tử Quân không tiếp chuyện, sự việc sẽ bị kéo dài, như vậy lão nên ra tay vào phương diện nào?
Cũng may Sầm Vật Cương không phải là người thường. Sau khi do dự giây lát thì lão mới cho ra một phương án phá giải. Anh nếu đã không chịu tiếp chuyện, tôi sẽ chủ động nói ra.
Sầm Vật Cương trầm ngâm giây lát rồi trầm giong nói với Vương Tử Quân: - Chủ tịch Tử Quân, tôi đã xem qua phương án kia, nó rất tốt. Anh nhìn mà xem, nếu như không có ý kiến gì, chúng ta sẽ thông qua hội nghị thường ủy, sau đó tiến hành sắp xếp theo phương án.
Vương Tử Quân nhận phương án từ tay của Sầm Vật Cương, hắn cố gắng làm ra vẻ xem xét văn kiện. Tuy hắn nhớ rõ ràng nội dung của nó, thế nhưng hắn vẫn tỏ ra cực kỳ chăm chú.
Sau khi bình tĩnh trở lại thì Sầm Vật Cương lúc này giống như một ông lão câu cá cực kỳ ôn hòa bình thản. Vương Tử Quân anh không phải muốn diễn với tôi sao? Vậy thì anh diễn đi, tôi xem anh có thể giả vờ đến khi nào?
Vương Tử Quân sau khi xem xong phương án thì cười nói với Sầm Vật Cương: - Bí thư Sầm, nhìn từ phương án chỉnh thể thì phù hợp với tinh thần chỉ đạo của thượng cấp trong nhiệm kỳ mới, vẫn có thể được thực hiện.
"Chỉnh thể là phù hợp và có thể được thực hiện!" Sầm Vật Cương nghe những lời này thì hiểu ý nghĩ của Vương Tử Quân, thế nhưng có một phần không thể dùng được. Sầm Vật Cương cũng không cảm thấy bất ngờ vì ý kiến phản đối của Vương Tử Quân, chuyện này nếu như Vương Tử Quân không thành thật lên tiếng, như vậy lão mới cảm thấy không đúng.
- Chủ tịch Vương, anh cứ nói ra ý kiến của mình, tôi sẽ cho phòng tổ chức tham khảo xem xét, có câu nhiều người góp củi sẽ cháy mạnh, anh nói xem có đúng không?
Vương Tử Quân nâng ly trà lên uống một ngụm, hắn chợt cười nói: - Tôi cảm thấy phòng tổ chức có suy xét thiếu ổn thỏa ở một vài phương diện, đặc biệt là khi làm ra những phương án điều chỉnh cán bộ càng cho ra không ít vấn đề.
- Thế nào? Anh nói tôi nghe xem. Sầm Vật Cương đưa mắt nhìn, tuy cười nhưng lại dùng giọng không mấy biểu cảm nói.
Vương Tử Quân nhìn văn kiện trong tay mình, hắn cười nói: - Bí thư Sầm, anh nhìn cái này xem, để cho Triệu Hiểu Bạch đi làm phó chủ tịch thành phố Linh Long? Tôi cảm thấy như vậy là quá gấp gáp. Dù Triệu Hiểu Bạch có năng lực tốt thế nhưng vẫn còn một khoảng cách không nhỏ để làm phó chủ tịch thành phố. Theo tôi thấy nên để cậu ấy xuống quận huyện để rèn luyện thì tốt hơn. Nếu không lăn lộn vài năm ở cơ sở, như vậy sao có thể biết được tình hình trong nước, sao gọi là kế lâu dài được?
- Vừa rồi tôi chỉ xem qua một chút mà thôi, phòng tổ chức căn bản không nghiệm cẩn ở phương diện này, thế nên tôi cảm thấy nên để cho bọn họ kiểm điểm, sau đó tiến hành thảo luận.
Sầm Vật Cương là người sắp xếp mưu kế cho Uông Thanh Minh ở sự kiện sắp xếp cho Triệu Hiểu Bạch, thứ nhất là có thể chặn miệng Vương Tử Quân, thứ hai sắp xếp Triệu Hiểu Bạch đến Linh Long, cho dù Triệu Hiểu Bạch có muốn năng động cũng khó lòng đạt được mưu đồ.
Người ngoài nhìn vào phương diện nhân sự cảm thấy cực kỳ thần bí, thế nhưng đối với Sầm Vật Cương thì chẳng qua chỉ là sự cân đối quyền lực mà thôi, chỉ là một quá trình sắp xếp ghế, phân chia quả. Tất nhiên Sầm Vật Cương là lãnh đạo đứng đầu tỉnh Mật Đông, lão nhất định phải là người đi đầu. Không, nếu có thể thì lão tình nguyện thấy Vương Tử Quân phải tuân theo sự chỉ huy tuyệt đối của mình.
Không ngờ Vương Tử Quân vẫn là một người kiêu ngạo bất tuân, lần đầu tiên mở miệng đã nói ra chuyện của Triệu Hiểu Bạch, còn thuận tay cài mũ lên đầu Uông Thanh Minh, thuận thế muốn sửa đổi tất cả phương án, còn làm cho mình nghẹn lời không biết nên nói như thế nào.
Có lẽ những ngày qua Vương Tử Quân đã nghiên cứu phương án nhiều lần, bây giờ còn bày ra bộ dạng mới nhìn qua phương án, căn bản là quá đáng giận.
Sầm Vật Cương hít vào một hơi rồi nói: - Đối với sự kiện liên quan đến Triệu Hiểu Bạch, tôi cảm thấy cậu ấy có năng lực công tác tốt, hơn nữa có kinh nghiệm phong phú, là thế hệ tân sinh của tỉnh Mật Đông, cán bộ trẻ tuổi cực kỳ có tương lai. Hơn nữa nhìn vào phương diện nhận chức, bây giờ cậu ấy đã đến kỳ hạn phát triển. Chủ tịch Tử Quân, anh có phải là cho ra yêu cầu quá nghiêm với thủ hạ của mình không?
- Bí thư, nhiệm kỳ mới lần này có liên quan đến đại cục ổn định của tỉnh Mật Đông, chúng ta cần phải cực kỳ thận trọng, tinh thế mà mịn màng. Chúng ta vừa thể hiện thái độ công bình công chính, vừa phải làm cho phương án này không có chút tì vết nào, cho dù có tì vết nhỏ, chúng ta cũng không nên ôm thái độ được chăng hay chớ. Nếu như phòng tổ chức sửa đổi nhiều lần, như vậy sẽ làm cho chúng ta đỡ tốn công sức thời gian sau này.
Sầm Vật Cương khẽ gật đầu, Vương Tử Quân nói đến nước này thì lão căn bản không còn lý do gì để tiếp tục kiên trì. Tuy lão cực kỳ tin tưởng vào nhiệm kỳ mới lần này, thế nhưng còn nhiều chuyện cần "để ý", nếu như để cho Vương Tử Quân nắm được chuôi dao, chỉ sợ mình cũng phải nhượng bộ mà thôi.
Chính mình xem ra có chút chủ quan, cứ nghĩ rằng Vương Tử Quân sẽ cố gắng làm náo loạn phương án của mình. Xem ra sau này mình phải suy nghĩ cẩn thận hơn.
- Nếu như chủ tịch Vương đã nói như vậy, tôi sẽ yêu cầu trưởng phòng Uông xem xét lại phương án. Nhưng mà này chủ tịch Vương, sau khi anh quay về nên nghiên cứu phương án này cho thật kỹ, hiểu rõ tinh thàn của phương án, sau đó trong tỉnh tiến hành thảo luận, cũng không nên làm chậm trễ thêm nữa.
Vương Tử Quân liên tục gật đầu với lời nói của Sầm Vật Cương: - Bí thư Sầm ngài nói rất đúng, tôi quay về sẽ xem xét lại, sau khi phòng tổ chức cho ra phương án mới thì chúng ta sẽ tiếp tục thương lượng.
- Ừ! Tuy cười tủm tỉm đưa Vương Tử Quân ra ngoài cửa thế nhưng Sầm Vật Cương vẫn cảm thấy có chút ngột ngạt. Thảo luận vốn được nắm chắc trong tay mình, thế nhưng bây giờ lại khá bị động.
Vương Tử Quân này xem ra rất khó đối phó, nhưng Sầm Vật Cương lại nhanh chóng nở nụ cười. Tuy Vương Tử Quân có thể dùng thủ đoạn nhỏ để kéo dài thời gian, thế nhưng bây giờ ưu thế lớn nhất đang trong tay lão, cho dù Vương Tử Quân có muốn cũng chỉ là có gió không mưa, không được lợi gì.
Tất cả phản kháng đều chỉ là trâu chấu đá xe ở bên dưới chiều hướng phát triển.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...