Khi ánh mắt mọi người tập trung lên người mình, Vương Tử Quân cũng cảm nhận được bầu không khí bốn phía có chút ngưng trọng. Mặc dù đây không phải là lần đầu hắn rơi vào tình cảnh như vậy, thế nhưng cũng biết tầm quan trọng của mình vào lúc này. Nếu như lúc này hắn tỏ ra có chút nhu nhược, tuy có thể thoải mái vượt qua kiểm tra, thế nhưng lại là sự phản bội trắng trợn với Đường Chấn Huy. Sau này tình huống đồng minh giữa hai người căn bản là không thể tiếp tục.
Vương Tử Quân không mở miệng, hắn đang chờ đợi, hắn tin tưởng vào trường hợp này sẽ có người trưng cầu ý kiến của mình. Dù sao hắn cũng là phó bí thư kiêm phó chủ tịch thường vụ tỉnh, hắn là vị lãnh đạo hàng thứ ba trong tỉnh, là một thường ủy quan trọng nhất bên dưới Đường Chấn Huy.
- Bí thư Tử Quân, anh có ý kiến gì với chuyện này?
Sầm Vật Cương chờ một phút rồi chậm rãi mở miệng. Lão quan sát gương mặt Vương Tử Quân, chú trọng cả động tác và thần sắc, muốn nhìn ra chút phẩm tính từ trong những biểu hiện lúc này của Vương Tử Quân.
Muốn tìm hiểu tính cách của một người phải nhìn vào biểu hiện lúc quan trọng nhất, là những lúc phải cho ra lựa chọn khó khăn nhất. Lúc này là thời cơ mấu chốt cho Vương Tử Quân, cũng xem hắn có thể đáng giá là đối thủ của đối phương hay không.
Biểu hiện của Vương Tử Quân làm cho Sầm Vật Cương khiếp sợ và mừng rỡ, trong lòng lão cảm bản có đầy hương vị khác nhau. Dù thế nào thì người này cũng khó đối phó, thế nhưng ít nhất thì cũng sắp phải tỏ thái độ rõ ràng, biểu hiện của đối phương mong sao làm lão không thất vọng.
- Tôi phản đối.
Vương Tử Quân nói không quá lớn nhưng lại cực kỳ dứt khoát, hắn nói với Sầm Vật Cương:
- Bí thư Sầm, tuy năm nay kinh tế Kim Hà ở vị trí thấp nhất tỉnh Mật Đông, thế nhưng có nguyên nhân tạo thành kết quả này, chúng ta căn bản còn chưa kiểm tra cẩn thận. Còn một phương diện khác chính là bí thư thị ủy có hợp cách hay không cũng phải nhìn vào chỉ tiêu phát triển kinh tế, thế nhưng không phải chúng ta nhìn vào con số tăng trưởng để luận anh hùng.
Vương Tử Quân nói sau đó nhìn qua bốn phía, hắn nói tiếp:
- Vì vậy tôi không tán thành quyết định vội vàng điều chỉnh chức vụ của đồng chí Mã Vệ Đông.
- À, đồng chí Tử Quân vừa mới đến tỉnh Mật Đông, căn bản còn chưa hiểu rõ tình huống, có thể giữ lại ý kiến ở sự kiện này.
Sầm Vật Cương nói rồi khẽ cười nhạt với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân biết rõ lúc này đại cục đã định, dù là hắn cũng khó có khả năng lật bàn. Hắn nhìn thoáng qua gương mặt ảm đạm của Đường Chấn Huy, sau đó trầm giọng nói:
- Nếu các đồng chí đồng ý đã giơ tay, tôi cảm thấy các đồng chí phản đối cũng có thể giơ tay, tôi phản đối.
Tuy giọng nói của Vương Tử Quân không lớn thế nhưng lại làm cho vẻ mặt nhiều người biến đổi. Gương mặt Đường Chấn Huy vốn có chút ảm đạm, thế nhưng sau khi nghe qua ba chữ "tôi phản đối" của Vương Tử Quân, một chút thần quang lóe lên trên mặt lão.
Đường Chấn Huy nhìn Vương Tử Quân chậm rãi giơ tay lên mà không khỏi cảm thấy đó là sự giúp đỡ kiên định với mình. Khi Vương Tử Quân vừa giơ tay lên thì lão cũng giơ tay lên nói:
- Tôi phản đối.
Khi hai bàn tay giơ lên thì gương mặt Sầm Vật Cương càng thêm khó coi, tuy hai người kia không có khả năng lật bàn, thế nhưng hai ba người phản đối vẫn có lực lượng khá mạnh.
Hơn nữa đây là bọn họ đang phản đối, Sầm Vật Cương nếu muốn một lần vung tay đánh tan sự liên thủ của Đường Chấn Huy và vương tử quân là càng khó khăn, ngược lại càng làm cho mối quan hệ giữa hai người này thêm kiên định.
- Tôi cũng phản đối.
Kim Chính Thiện giơ tay lên, gương mặt hắn có nụ cười nhàn nhạt.
Sầm Vật Cương khẽ gật đầu, lão thả lỏng tâm tình của mình một chút, sau đó trầm giọng nói:
- Tám phiếu đồng ý, bá phiếu phản đối, một phiếu bỏ quyền, thông qua.
Tần Điền Cương ngồi bên kia không nói gì, sau khi Sầm Vật Cương tuyên bố thì cũng không nói gì. Hắn chỉ khẽ cười nhạt với Vương Tử Quân. Lúc này Vương Tử Quân biết rõ ý nghĩ của đối phương, đó là tình huống mà giơ tay cũng thất bại thì hắn giữ thái độ trung lập.
Điều này Vương Tử Quân hiểu, tuy không cùng một hệ thống nhưng công tác của Tần Điền Cương vẫn phải có sự giúp đỡ của địa phương. Vì vậy với những chuyện không có ý nghĩa quá lớn như thế này thì hắn chỉ có thể bỏ quyền mà thôi.
Đôi khi bỏ quyền cũng là một thái độ giúp đỡ.
Khi Vương Tử Quân khẽ nở nụ cười với Tần Điền Cương, lúc này chợt nghe Sầm Vật Cương nói tiếp:
- Chúng ta điều động đồng chí Mã Vệ Đông đến sở văn hóa thể thao du lịch cũng không phải là mục đích cuối cùng hôm nay, tôi chính là muốn dùng trăm phương ngàn kế thúc đẩy sự phát triển của thành phố Kim Hà, bây giờ thành phố Kim Hà thiếu một người đi đầu.
- Trưởng phòng Thanh Minh, phòng tổ chức các anh có chuẩn bị nhân tuyển nào hay chưa? Bây giờ thời gian cấp bách, cũng đừng để quá lâu.
Uông Thanh Minh vẫn biểu hiện sự bình tĩnh của mình, hắn nhìn thoáng qua Vương Tử Quân rồi nói tiếp:
- Đồng chí Lý Hanh Dư của ủy ban nhân dân tỉnh có ý nghĩ tốt, có năng lực tốt, lại có kinh nghiệm công tác cơ sở rất phong phú, là nhân tuyển rất tốt.
Để cho Lý Hanh Dư làm bí thư thị ủy Kim Hà, lời đề nghị này của Uông Thanh Minh còn làm cho người ta khiếp sợ hơn cả lời phản đối vừa rồi của Vương Tử Quân. Lý Hanh Dư là ai thì nhóm người nơi đây đều biết, đám người nghĩ đến sự kiện Lý Hanh Dư sẽ là bí thư thị ủy Kim Hà, thế là vẻ mặt không khỏi biến đổi.
Chuyện này căn bản cũng không phải là đề bạt với Lý Hanh Dư, thậm chí còn có ý nghĩa xuống tuyến dưới rèn luyện. Dù sao thì Lý Hanh Dư bây giờ cũng là thư ký trưởng văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, tầm quan trọng của vị trí này lớn hơn cả bí thư thị ủy Kim Hà.
Hơn nữa thành phố này kém phát triển, nếu như không phải suy xét đến nhân tố ở phía sau, chỉ sợ người ta sẽ cho rằng Lý Hanh Dư đắc tội với lãnh đạo, thế cho nên bị lãnh đạo giáng chức.
Vương Tử Quân luôn tỉnh táo nghe những lời đối thoại giữa Uông Thanh Minh và Sầm Vật Cương, khi Uông Thanh Minh nói ra Lý Hanh Dư thì hắn càng thêm bội phục thủ đoạn của Sầm Vật Cương. Hắn biết rõ lần này Đường Chấn Huy khăng khăng muốn điều chỉnh Lý Hanh Dư làm phó chủ tịch mặt trận tổ quốc, vì mục đích này mà không tiếc rạch mặt Sầm Vật Cương. Bây giờ điều này càng làm cho Đường Chấn Huy phát sinh quyết tâm cá chết lưới rách.
Nhưng bây giờ Sầm Vật Cương lại đưa Lý Hanh Dư lên làm bí thư thị ủy Kim Hà, hầu như là đã tính toán rất kỹ.
Phương án nhất thể hóa Rừng Mật được Đường Chấn Huy cực kỳ coi trọng, cũng đại biểu cho lý niệm chấp chính của Đường Chấn Huy ở tỉnh Mật Đông. Lý niệm này của Đường Chấn Huy bị Sầm Vật Cương áp chế bốn năm, bây giờ mới ló ra ánh sáng khi có sự giúp đỡ của Vương Tử Quân.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...