Trong lúc nói chuyện thì trưởng khoa Trần vung tay với một người đàn ông ở phía sau, người này lấy ra một phần văn kiện đặt trước mặt Lý Đức Khốc.
- Đồng chí Lý Đức Khốc, anh khả nghi góp vốn phi pháp, cần phối hợp với chúng tôi để điều tra cho rõ ràng. Giọng nói của trưởng khoa Trần lúc này càng thêm nghiên túc cẩn trọng.
Lý Đức Khốc căn bản biết rõ những gì mình đã làm, thời gian trước đó không ai làm gì hắn, bây giờ là làm sao? Hắn cảm thấy rất buồn bực, thế là dùng giọng nghi hoặc hỏi: - Trưởng khoa Trần, ngài có lầm không, tôi căn bản là...
Trưởng khoa Trần cũng không muốn nhiều lời, hắn trầm giọng cắt ngang lời Lý Đức Khốc: - Lúc này lãnh đạo thượng cấp ra điều 35 đả kích góp vốn phi pháp, anh bị người ta tố cáo góp vốn phi pháp, chúng tôi không điều tra anh thì không làm tròn trách nhiệm.
Lý Đức Khốc nghe trưởng khoa Trần nói như vậy thì trong lòng ý thức được có chuyện gì xảy ra, hắn dùng giọng không cam lòng nói: - Có phải trong tỉnh cho ra chỉ thị gì không?
- Không phải, trung ương vừa cho xuống văn kiện yêu cầu đả kích thật nghiêm những hành vi góp vốn phi pháp, anh lại bị người ta tố cáo vào ngay thời điểm này, đúng là biết nhiều điều cũng tốt, không phải là anh tự đánh mà chết. Trưởng khoa Trần nghìn Lý Đức Khốc rồi giọng điệu càng thêm nghiêm túc.
Lý Đức Khốc nghe trưởng khoa Trần nói như vậy thì càng thêm nghi hoặc, thế nhưng kinh nghiệm nhiều năm qua nói cho hắn biết chuyện này có liên quan đến người kia. Chỉ là bây giờ người ta không có động tác nào mà có được thành quả mà thôi.
Vương Tử Quân ngồi trong phòng họp lắng nghe trưởng phòng tổ chức Uông Thanh Minh nói về việc vài vị cán bộ đi xuống bên dưới nhận chức. Đây là lần đầu tiên Vương Tử Quân tham gia vào một hội nghị nghiên cứu về vấn đề nhân sự, vì vậy hắn ít tỏ thái độ mà chủ yếu tập trung vào phương diện quan sát.
Vài vị cán bộ cấp phó của sở tài nguyên môi trường được bổ nhiệm, trên cơ bản đều được đạt thành nhất trí, vì vậy cũng không có hiện tượng gì ngoài ý muốn. Rất nhiều chuyện là Uông Thanh Minh giới thiệu tình huống, sau đó để cho các vị thường ủy tỉnh ủy phát biểu ý kiến, có vài người lên tiếng giải thích hai câu, ngay sau đó lại được thông qua.
Có thể nói cho đến bây giờ thì hội nghị hôm nay cực kỳ trôi chảy và hài hòa. Sầm Vật Cương và Đường Chấn Huy là hai vị lãnh đạo đứng đầu tỉnh cũng không mở miệng, nhưng vẻ mặt hai người này lại không giống nhau.
Sầm Vật Cương ngồi kia với bội dạng điềm tĩnh, trên mặt là nụ cười nhàn nhạt, giống như tất cả được nắm trong lòng bàn tay. Đường Chấn Huy thì ngậm chặt miệng, thỉnh thoảng ghi vài thứ vào trong sổ tay. Mỗi khi một bổ nhiệm được thông qua thì lão lại nâng ly lên uống một ngụm.
Đó là có ý gì? Vương Tử Quân nhìn vào biểu hiện của chủ tịch Đường Chấn Huy, hắn cảm thấy chủ tịch cũng không quá xem trọng những bổ nhiệm vừa rồi, thế nhưng vị trí của chủ tịch Đường lại không thể cho ra những lời phản đối với các bổ nhiệm đó, thậm chí có muốn phản đối thì cũng chỉ là nén giận mà thôi.
Khi Vương Tử Quân cho rằng Đường Chấn Huy sẽ luôn bảo trì sự trầm mặc, đúng lúc này Đường Chấn Huy chợt buông ly trà xuống rồi nói: - Trưởng phòng Thanh Minh, tôi cho rằng việc đồng chí Trương Cáp Thông đảm nhiệm vị trí phó phòng công nghệ là không quá phù hợp.
- Chủ tịch Đường, tầm quan trọng của phòng công nghệ lúc này càng lúc càng lớn, hơn nữa các vị lãnh đạo của phòng công nghệ phần lớn đã già hóa nghiêm trọng. Đồng chí Trương Cáp Thông tốt nghiệp đại học Bắc Kinh, làm việc rất cẩn trọng, đã cho ra những tác dụng không thể đo lường trong công tác xây dựng khu kinh tế ở khu kinh tế Rừng Bắc tỉnh Mật Đông. Hơn nữa dù nhìn vào phương diện năng lực hay lý lịch thì đồng chí Trương Cáp Thông đến nhận công tác ở phòng công nghệ là không chút vấn đề, có gì mà không thích hợp? Người mở miệng chính là phó bí thư Vi Yến Quy, giọng nói của người này rất bình thản thế nhưng lại cực kỳ tự tin.
Vi Yến Qui vừa nói xong thì trưởng phòng tuyên truyền Xà Lê Hoa đã nói: - Ban ngành phòng công nghệ của tỉnh chúng ta cần phải điều chỉnh một chút, thế nhưng lại không có ai có đủ nhiệt tình để tiếp nhận trọng trách, nếu cứ giữ tình huống như vậy thì sau này sẽ tụt hậu. Tôi cho rằng đặt đồng chí Trương Cáp Thông lên vị trí phó phòng công nghệ là coi trọng nhân tài.
- Tôi đồng ý với ý kiến của bí thư Vi và trưởng phòng Xà, đồng chí Trương Cáp Thông công tác rất tốt, có năng lực, tôi cảm thấy nên cho những đồng chí như vậy tiến lên gánh trách nhiệm. Phó chủ tịch thường ủy Cố Tắc Viêm căn bản không thèm quan tâm đến thể diện của chủ tịch Đường Chấn Huy, hắn vừa cười vừa nói.
Bầu không khí trong phòng họp nhanh chóng trở nên yên tĩnh, Đường Chấn Huy giữ chặt lấy ly trà, sau đó nặng nề đặt lên bàn.
Sầm Vật Cương là người chủ trì hội nghị thường ủy, lão chợt cười nói: - Csc đồng chí có ý kiến gì không đồng ý với việc bổ nhiệm đồng chí Trương Cáp Thông hay không?
Không có người nào lên tiếng, gương mặt của Đường Chấn Huy càng thêm khó coi. Khi lão chuẩn bị lên tiếng thì Sầm Vật Cương đã nói: - Nếu không ai phản đối, như vậy cứ để cho đồng chí Trương Cáp Thông thử xem thế nào, nếu như phát hiện anh ấy không phù hợp với vị trí này, như vậy sẽ cho anh ấy về tiếp tục công tác ở khu kinh tế.
Khong có bất kỳ tranh chấp nào quá dữ dội, giống như sự việc nên là như thế. Nhưng Vương Tử Quân lại liên tục nhíu mày, nhân sự xưa nay luôn là quyền lợi cao nhất, dù là quyền lợi của lãnh đạo chính quyền có hạn thế nhưng ít nhất cũng phải có quyền lợi.
Lúc này Đường Chấn Huy lên tiếng phản đối thế nhưng lại cực kỳ yếu đuối vô lực, điều này càng làm cho Vương Tử Quân hiểu rõ thêm vài phần về tình hình nhân sự trong tỉnh. Làm trợ thủ cũng không dễ dàng gì, rất có thể bị người ta đố kỵ, nhưng nếu không nói được lời nào thì không biểu hiện được vị trí của mình. Vì vậy muốn bảo trì vị trí thì phải mở miệng, đúng thời điểm phải gật đầu, phải nắm thật chặt điểm này.
- Bí thư Sầm, các vị thường ủy, bây giờ vị trí bí thư thị ủy Đồng Lục đã được để trống nửa năm. Tôi đã trải qua khảo sát và kết hợp với đề cử dân chủ, hai đồng chí phó bí thư Cao Đại Hòa và chủ tịch Lôi Hợp Tuấn của thành phố Đồng Lục rất thích hợp để tiến lên nhận trọng trách công tác. Trưởng phòng tổ chức Uông Thanh Minh nhìn thoáng qua Sầm Vật Cương rồi giới thiệu cơ bản về tình huống của Cao Đại Hòa và Lôi Hợp Tuấn.
Phó bí thư thị ủy thường phải xếp sau chủ tịch thành phố, dù sao thì chủ tịch cũng kiêm nhiệm cả vị trí phó bí thư thị ủy, lúc này Uông Thanh Minh lại đặt Cao Đại Hòa trước Lôi Hợp Tuấn, điều này có ý nghĩa rất sâu xa.
Nhưng Vương Tử Quân lơ đãng thấy được vẻ mặt của Vi Yến Qui khi Uông Thanh Minh giới thiệu về hai người Cao Đại Hòa và Lôi Hợp Tuấn, trong lòng hắn khẽ động. Trước đó Uông Thanh Minh đưa Lôi Hợp Tuấn đi theo cùng dùng cơm với mình, tuy không nói gì nhưng ý nghĩa của nó là quá rõ ràng.
Lúc này Uông Thanh Minh lại đặt Cao Đại Hòa trước Lôi Hợp Tuấn, bên trong có ý nghĩa thế nào? Trong đầu Vương Tử Quân liên tục lóe lên nhiếu ý nghĩ, thế là chậm rãi nở nụ cười.
- Trưởng phòng Thanh Minh, vấn đề đồng chí Cao Đại Hòa tiến lên đã được nghiên cứu khá kỹ, tôi cảm thấy bây giờ chúng ta không nên lãng phí tinh lực ở phương diện này nữa. Vi Yến Qui đưa tay sờ lên đầu rồi cười cười nói: - Chúng ta cứ tiến hành theo như quyết nghị trước đó là được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...