Lý Bạch Vũ căn bản rất thích một cấp dưới thông minh nhanh nhạy và hiểu chuyện như Trần Hiểu Minh, thế nhưng hôm nay hắn cũng không có tâm tư cổ vũ đối phương, vì nghi thức khánh thành diễn đàn đầu tư sắp bắt đầu.
Lý Bạch Vũ cực kỳ chờ mong vào diễn đàn đầu tư lần này, dù sao thì diễn đàn đầu tư được thành lập sẽ đại biểu cho vị trí của hắn trên võ đài chính trị tỉnh Mật Đông. Tuy rất nhiều người biết hắn có được sự tín nhiệm từ bí thư Vương, thế nhưng dù sao thì đó cũng là thân không chính danh không thuận.
Có lẽ vận mệnh của mỗi người đều có một thời điểm hoạt động cao độ, thật sâu bên trong luôn chứa đựng những hoạt động ác liệt, Lý Bạch Vũ đã phí khá nhiều thời gian, bây giờ cuộc sống của hắn sắp rơi vào trạng thái gió bão nổi lên. Hắn nghĩ rằng bí thư Vương đã có ơn tri ngộ với mình, nếu như hắn làm tốt công tác, như vậy sẽ đặt một tảng đá lớn trong lòng bí thư Vương, thế là cuộc sống mà hắn sau này sẽ cực kỳ phong phú.
Nhưng Lý Bạch Vũ cảm thấy chờ mong và cũng không quên bất an.
"Hy vọng tất cả có thể thuận lợi, đi theo đúng trình tự đã vạch ra!" Lỗ Văn Bưu thầm cầu nguyện một câu, sau đó hắn đi về phía phòng làm việc của mình được thiết lập sẵn trong khách sạn Thịnh Thế.
- Anh Lý, đã có khách quý đi đến. Một nhân viên công tác đi đến bên cạnh Lý Bạch Vũ rồi hỏi.
Lý Bạch Vũ gật đầu nói: - Anh thông báo cho tổ tiếp tân, để cho bọn họ điều động nhân thủ làm tốt công tác nghênh đón khách quý.
Khi Lý Bạch Vũ chuẩn bị sắp xếp thêm hai câu, lúc này lại có người cầm văn kiện đi đến: - Giám đốc Lý, đây là chương trình của nghi thức hôm nay, anh xem có gì cần cải biến hay không? Nếu không có gì thay đổi, tối sẽ cho người thống nhất văn kiện làm theo đúng trình tự này.
Lý Bạch Vũ có thể nói đã đọc thuộc làu tờ giấy kia, thế nhưng lúc này hắn vẫn nhìn qua một lượt.
-...Bí thư Vương đọc diễn văn...
- Giám đốc Trần Quả Hàng của công ty Quốc Mậu đại biểu cho nhà đầu tư đọc diễn văn, ký hợp đồng đầu tư với giám đốc Lý Bạch Vũ...
- Bí thư Sầm tuyên bố thành lập diễn đàn đầu tư... Sau khi xem xong tất cả chương trình của ngày hôm nay thì Lý Bạch Vũ mới cảm thấy yên tâm, hắn nói với nhân viên công tác: - Được rồi, cứ thế mà làm.
Lý Bạch Vũ nhìn nhân viên công tác rời đi khá nhanh mà có chút do dự, sau đó hắn bấm điện thoại của Triệu Hiểu Bạch. Sau khi nối thông điện thoại thì hắn cười nói với Triệu Hiểu Bạch: - Cậu Hiểu Bạch, tôi là Lý Bạch Vũ, bí thư Vương bây giờ có rảnh không?
- Bí thư Vương đang xem văn kiện, anh có chuyện gì không? Mối quan hệ giữa Triệu Hiểu Bạch và Lý Bạch Vũ đã tăng tiến hơn một chút, vì vậy hai bên trò chuyện với nhau cũng không còn đông cứng như trước.
Lý Bạch Vũ căn bản tốn khá nhiều công sức ở phương diện làm tốt quan hệ với Triệu Hiểu Bạch, lúc này nghe thấy Triệu Hiểu Bạch hỏi như vậy thì cười nói: - Không có gì, chỉ là muốn hỏi xem khi nào thì bí thư Vương đến.
- Tám giờ ba mươi bí thư sẽ xuất phát.
"Chín giờ?" Lý Bạch Vũ hít vào một hơi khí lạnh, nghi thức hôm nay được tổ chức vào lúc chín giờ thế nhưng bí thư Vương lai xuất phát lúc tám giờ ba mươi, có thể thấy bí thư Vương tỏ ra bình thản như thế nào.
Nếu so sánh với bộ dạng cực kỳ chú trọng của Lý Bạch Vũ thì Vương Tử Quân can bản tỏ ra khá bình tĩnh, hắn ngồi trong phòng làm việc xem xét văn kiện, sau đó phê một chỉ thị trong đơn tố cáo, cuối cùng mới nở nụ cười đứng lên.
- Hiểu Bạch, cậu nói Tiểu Lý chuẩn bị xe. Vương Tử Quân đi ra khỏi phòng làm việc rồi nói một câu với Triệu Hiểu Bạch, sau đó chậm rãi đi xuống dưới lầu.
Phòng làm việc của Sầm Vật Cương cao hơn một tầng so với phòng làm việc của Vương Tử Quân, khi Vương Tử Quân đi đến bên ngoài phòng làm việc của Sầm Vật Cương, lúc này thấy Phương Anh Hồ đang đứng trong phòng của thư ký. Khi thấy Vương Tử Quân đii đến thì Phương Anh Hồ nhanh chóng tiến lên nghênh đón: - Chào bí thư Vương.
- Chào thư ký trưởng. Vương Tử Quân bắt tay với Phương Anh Hồ rồi cười nói: - Bí thư Sầm bây giờ đang rất bận rộn sao?
Thư ký Triệu Kim Đường của Sầm Vật Cương thấy Phương Anh Hồ nhìn về phía mình thì dùng giọng chú ý nói: - Bí thư Sầm đang xem văn kiện.
Triệu Kim Đường nói đến đây thì bổ sung thêm: - Bí thư Sầm thích khi làm việc thì dành hết thời gian xử lý cho xong.
Vương Tử Quân nhìn đồng hồ rồi cười nói: - Tiểu Triệu, tôi có chuyện muốn xin chỉ thị của bí thư.
Triệu Kim Đường căn bản không dám từ chối yêu cầu của Vương Tử Quân, hắn do dự một chút rồi gõ cửa phòng làm việc của Sầm Vật Cương. Lúc này Sầm Vật Cương thật sự đang xử lý văn kiện giống như lời nói của Triệu Kim Đường, khi thấy Vương Tử Quân và Phương Anh Hồ đi đến thì cười nói: - Bí thư Tử Quân, công tác chuẩn bị thế nào rồi?
Vương Tử Quân ngồi xuống bên cạnh Sầm Vật Cương rồi khẽ nói: - Tối qua tôi đã đi xem xét, công tác chuẩn bị đã sẵn sàng, bây giờ mọi chuyện đã xong, chỉ chờ bí thư đến tọa trấn mà thôi.
- Ha ha ha, bí thư Vương đến đây rõ ràng là muốn bắt lính rồi. Sầm Vật Cương nhìn đồng hồ rồi đứng lên nói: - Tôi cũng nên đến một chút, vì vậy hành trình của tôi hôm nay dựa theo sắp xếp của bí thư Vương.
Vương Tử Quân và Sầm Vật Cương được đám người Phương Anh Hồ bao quanh đi xuống dưới lầu khu văn phòng thường ủy tỉnh ủy. Lúc này có hai chiếc xe dừng lại chờ sẵn bên dưới, Sầm Vật Cương lên xe thì nói với Vương Tử Quân: - Bí thư Vương lên xe của tôi, hai ta trò chuyện một lát.
Vương Tử Quân cũng không khách khí với Sầm Vật Cương, hai người ngồi song song với nhau, khi xe khởi động thì Sầm Vật Cương khẽ nói: - Diễn đàn đầu tư là một phương pháp mới lạ, tôi cũng đồng ý với đề xuất xã hội hóa các hạng mục đại hội thể dục thể thao của anh, thế nhưng vì thời gian cấp bách thế nên có một số việc không thể chậm trễ được.
- Bí thư cứ yên tâm, khi diễn đàn đầu tư được vận hành thì tôi cũng chú ý xem xét tốc độ xây dựng ở các thành phố, cũng muốn nghiêm khắc truy cứu trách nhiệm của các thành phố có tiến độ xây dựng chậm chạp. Vương Tử Quân hiểu ý nghĩa lời nói của Sầm Vật Cương, hắn nở nụ cười đảm bảo với Sầm Vật Cương.
Sầm Vật Cương gật đầu, lão trầm ngâm giây lát rồi lúc này mới nói: - Lúc này tiến độ xây dựng hạng mục ở các thành phố là không đồng đều, có nhiều thành phố căn bản không quan tâm đến công tác này. Tôi chuẩn bị có một vài điều chỉnh với các thành phố kia, cũng xem như gõ hồi chông cảnh báo với các đồng chí bên dưới, đó là khi làm việc cần sự tận tâm, đề cao tinh thần.
Sầm Vật Cương nói những lời này với bộ dạng đằng đằng sát khí, Vương Tử Quân không phải là kẻ ngốc, tất nhiên hắn biết Sầm Vật Cương đang nói đến ai. Hắn trầm ngâm giây lát rồi khẽ khuyên nhủ: - Bí thư Sầm, có nên xem xét lại một chút hay không?
Vẻ mặt Sầm Vật Cương không chút thay đổi, thế nhưng lại không nói thêm điều gì. Vương Tử Quân có thể cảm nhận được tâm tình của Sầm Vật Cương vào lúc này, căn bản là không có vài phần vui vẻ.
Vương Tử Quân tuy không muốn mối quan hệ giữa mình và Sầm Vật Cương là quá mức xa lạ, thế nhưng cũng không phải không có ý kiến của riêng mình ở sự kiện này. Dù sao thì mối quan hệ hiện tại giữa hắn và Kim Chính Thiện là khá tốt, những chuyện có liên quan đến đại cục của thành phố Rừng Mật, hắn cũng không thể không giúp Kim Chính Thiện một chút.
Hơn nữa sau khi Đường Chấn Huy về hưu thì Vương Tử Quân và Sầm Vật Cương sẽ là hai người cùng chung gánh công tác, bây giờ Sầm Vật Cương đã ép cho Đường Chấn Huy không động đậy gì được, nếu như mình còn thuận theo tâm ý của Sầm Vật Cương, sau này không biết bộ dạng của mình là gì nữa.
Bầu không khí trên xe khá trầm mặc, thư ký Triệu Kim Đường ngồi bên cạnh lái xe cũng ngậm miệng lại, sợ mình phát ra âm thanh. Hắn là thư ký của Sầm Vật Cương, ngộ tính của hắn là không kém, hắn biết rõ chỉ sau hai câu nói thì bầu không khí giữa bí thư Sầm và bí thư Vương đã không còn được tốt như lúc đầu.
Bầu không khí trầm mặc trong xe làm cho người ta cảm thấy cực kỳ đè nén, Vương Tử Quân suy tư giây lát định nghĩ biện pháp phá vỡ bầu không khí này, chợt nghe thấy Sầm Vật Cương nói: - Vậy thì trước tiên chậm rãi xem xét lại, nhưng tiến độ xây dựng các hạng mục của đại hội thể dục thể thao căn bản không được phép kéo dài.
Vương Tử Quân gật đầu nói: - Điều này là tất nhiên, tôi chuẩn bị lập vài tổ giám sát, tiến hành quản lý tiến độ xây dựng của các thành phố.
- Như vậy cũng tốt, thế nhưng tốt nhất cũng nên cho ra những biện pháp thưởng phạt phân minh. Sầm Vật Cương gật đầu cười, vẻ mặt trở nên bình thản.
Khi xe của Sầm Vật Cương dừng lại trước khách sạn thì Đường Chấn Huy cũng từ trong xe đi xuống, hắn nhìn thoáng qua Vương Tử Quân đi ra khỏi xe của Sầm Vật Cương, sau đó đi về phía Sầm Vật Cương.
Tuy mâu thuẫn giữa hai người thì nhiều người biết rõ, thế nhưng hai người ở bên cạnh nhau vẫn biểu hiện hòa hợp êm thấm. Sầm Vật Cương bắt tay Đường Chấn Huy rồi cười nói với Vương Tử Quân: - Bí thư Vương, hôm nay tôi và chủ tịch Đường đều đến trợ trận cho anh, diễn đàn đầu tư của anh cũng không thể làm cho tôi và chủ tịch Đường thất vọng được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...