Bí Thư Trùng Sinh

Vương Tử Quân căn bản rất đồng tình với Sầm Vật Cương, ở trong tỉnh Mật Đông này nếu muốn một mình nắm tất cả quyền lực căn bản là không dễ dàng. Biết đâu mỗi vị quan viên khi đến địa phương nhận chức thì từ sâu trong lòng vẫn luôn hy vọng có thể điều chỉnh trạng thái chính trị theo hướng có lợi cho mình, thế nhưng lại không thể nào đơn giản áp dụng, vì trước khi anh chưa suy xét thật tốt vận tác như thế nào hoặc tìm được quân đồng minh, anh không thể nào đơn giản ra tay được.

Vương Tử Quân vì vậy mà sinh ra một dự cảm, đó chính là Sầm Vật Cương sở dĩ lên tiếng với Kim Chính Thiện thì đã sớm có quyết định, nguyên nhân rất đơn giản, vì Kim Chính Thiện chính là người của Đường Chấn Huy, thành phố Rừng Mật là phạm vi thế lực của Đường Chấn Huy. Tất nhiên Kim Chính Thiện mãi mà không nhanh chóng cho ra quyết định với sự kiện đại hội thể dục thể thao, nhìn qua giống như khiêu khích Sầm Vật Cương, thế nhưng thật ra đang làm loạn vì có sự nâng đỡ của Đường Chấn Huy. Nếu không có cho Kim Chính Thiện mười lá gan cũng không dám gây khó cho bí thư tỉnh ủy như vậy.

- Cốc cốc cốc. Tiếng gõ cửa khẽ vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của Vương Tử Quân, Triệu Hiểu Bạch nở nụ cười cung kính đi vào báo cáo một việc, đó là văn phòng tỉnh ủy có thông báo, bảy giờ tối nay sẽ mở hội nghị thường ủy.

Mới đó đã tổ chức hội nghị thường ủy, có phải là vì văn kiện xin tiền của thành phố Rừng Mật hay không? Một khi thảo luận về vấn đề này, Vương Tử Quân cảm thấy cơ hội của mình đã đến.

Buổi chiều khi tan tầm thì Vương Tử Quân nhận được điện thoại của chủ tịch Tiết Xuyên Cường của mặt trận tổ quốc tỉnh Mật Đông. Sau khi Tiết Xuyên Cường giới thiệu bản thân, hắn tỏ ra cực kỳ thân cânh với Vương Tử Quân.

- Bí thư Vương, ngài đi vào tỉnh Mật Đông đã thích ứng được chưa? Mùa xuân ở Mật Đông vẫn còn rất lạnh, khi ra ngoài anh phải mặc nhiều áo vào.


Vương Tử Quân cười cười nói vài lời với Tiết Xuyên Cường, sau đó suy xét về người này. Tiết Xuyên Cường là thường ủy tỉnh ủy, cũng xem như là một vị lãnh đạo đầu sỏ của tỉnh, thế nhưng phương diện phân công công tác lại không ra gì: Rất nhiều phương diện căn bản không bằng một vị phó chủ tịch tỉnh.

Vương Tử Quân cảm thấy Tiết Xuyên Cường thật sự muốn dựa vào Sầm Vật Cương, thế nhưng Sầm Vật Cương lại căn bản không tán thưởng người này.

Sau khi nói vài vấn đề cá nhân thì Tiết Xuyên Cường mới nói: - Bí thư Tử Quân, anh có biết hội nghị thường ủy hôm nay thảo luận về vấn đề gì không?

Trong cuộc sống có nhiều người khôn khéo đến mức quá phận, vì nếu như anh mỗi lúc đều liệu việc như thần, như vậy sẽ khiến cho người ta cảm thấy mình quá trong suốt trước mặt anh, cảm thấy không thoải mái một cách cực đoan. Chỉ có những người chốc chốc khôn khéo lâu lâu có chút hồ đồ mới thật sự có nhiều mối nhân duyên hơn.

Vương Tử Quân căn bản cực kỳ hiểu rõ điềuu này, vì vậy sau khi nghe Tiết Xuyên Cường dùng giọng trịnh trọng hỏi thăm mình, hắn biết rõ đối phương không phải chỉ vì nguyên nhân thăm hỏi mình mà thôi. Hắn dù có suy đoán với nội dung của hội nghị thường ủy hôm nay, thế nhưng hắn cũng không ngốc đến mức không cho Tiết Xuyên Cường cơ hội biểu hiện.


- Thật sự còn không biết, vừa rồi tôi có hỏi một chút, hình như văn phòng cũng không có thông báo gì cụ thể.

- Bí thư Tử Quân, lần này hội nghị thường ủy nghiên cứu về đại hội thể dục thể thao sắp tới, vì ngài mới đến thế nên tốt nhất không nên lẫn vào chuyện này.

Vương Tử Quân cười cười nói: - Phương diện chuẩn bị cho đại hội thể dục thể thao sao? Có vấn đề liên quan đến tiền bạc à?

- Đúng vậy, là vấn đề tiền, nhưng cũng không đơn giản là đòi tiền, thực tế chính là mâu thuẫn trong tỉnh Mật Đông, ngài vừa đến nên quan sát rồi nói sau. Vương Tử Quân mặc dù không đồng ý với lời nói của Tiết Xuyên Cường, thế nhưng cũng hiểu đối phương có ý tốt. Sau khi cảm tạ vài lời thì hắn cùng Tiết Xuyên Cường nói về phương diện chuẩn bị cho đại hội thể dục thể thao.

Tuy Tiết Xuyên Cường không chủ quản công tác này thế nhưng là thường ủy tỉnh ủy thì vẫn có nguồn phát tin của mình. Hơn nữa chuyện này không liên quan đến lợi ích của hắn, thế nên cũng không muốn che giấu nhiều làm gì. Chỉ sau mười phút thì Vương Tử Quân đã căn bản có một mức hiểu biết khá sâu về sự kiện lần này.


Chuyện này thật sự giống như lời nói của Tiết Xuyên Cường, nó có liên quan đến phương diện tiền bạc. Nhưng thực tế thì bí thư tỉnh ủy Sầm Vật Cương căn bản cảm thấy ý nghĩ của bí thư thị ủy Kim Chính Thiện có chút vấn đề.

Hạ cấp cần phục tùng thượng cấp, phục tùng đại cục, đây là thiết luật trong quan trường. Nếu như anh phạm thượng, như vậy sẽ khó thể nào bảo trì sự đồng bộ với thượng cấp, như vậy là không phù hợp quy tắc, cực kỳ nguy hiểm. Vì vậy chuyện này căn bản sẽ làm cho Kim Chính Thiện rơi vào thế bị động. Nhưng quan huyện không bằng quan đang cai quản, trên phương diện chấp hành thì Sầm Vật Cương còn phải gánh chịu đòn phản pháo của Kim Chính Thiện.

Vương Tử Quân thầm nghĩ như vậy, hắn nói với Tiết Xuyên Cường: - Anh Tiết, không thể ngờ còn có chuyện như vậy, tôi còn đang hỏi vì sao bí thư Kim lại đưa đến cho tôi một báo cáo đòi tiền như vậy.

- Đây là thủ đoạn ứng phó của Kim Chính Thiện, hắn không phải nhắm vào anh, thế nên anh cũng không nên đặt nặng trong lòng.

Sáu giờ năm mươi phút, Triệu Hiểu Bạch đi đến bên ngoài phòng làm việc của Vương Tử Quân, hắn cầm theo bản ghi chép và một ly nước, sau đó đi theo Vương Tử Quân đến phòng họp thường ủy tỉnh ủy. Phòng hội nghị thường ủy tỉnh ủy Mật Đông ở lầu ba khu văn phòng thường ủy tỉnh ủy, căn bản cách phòng làm việc của bí thư Sầm Vật Cương không quá xa.

Lúc này nhân viên của văn phòng thường ủy đã chuẩn bị xong, khi thấy Vương Tử Quân đi đến thì mọi người đều dùng gương mặt tươi cười hớn hở để chào hỏi. Vương Tử Quân căn bản không nhận ra những người này, thế nhưng hắn cũng không tiếc rẻ nụ cười với bọn họ.

Sau khi đi vào phòng họp thì bên trong đã có năm sáu người, khi thấy Vương Tử Quân đi vào thì đám người đang trò chuyện không khỏi quay sang nở nụ cười. Phó chủ tịch thường ủy Cố Tắc Viêm càng nở nụ cười sáng lạn nói: - Bí thư Vương, mời anh ngồi bên này.


Đối với sự nhiệt tình của Cố Tắc Viêm, Vương Tử Quân đi đến thản nhiên ngồi bên trái của đối phương, sau đó gật đầu nở nụ cười với mọi người, lại hỏi Cố Tắc Viêm: - Chủ tịch Cố, vừa rồi tôi thấy mọi người bàn chuyện rất sôi nổi, có chuyện gì vui vẻ sao, mong mọi người chia xẻ với tôi một chút.

- Vừa rồi trưởng phòng Xà nói đến phương diện tuyển hoa hậu, đài truyền hình tỉnh Mật Đông chúng ta tổ chức cả hai cuộc thi tuyển mỹ nam và mỹ nữ, bí thư Vương anh đã xem qua chương trình này chưa? Cố Tắc Viêm dùng giọng nhiệt tình đáp lời Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân căn bản không có ấn tượng với những chương trình sắc đẹp, hắn thẳng thắn lắc đầu nói: - Tôi thật sự là không biết gì.

- Bí thư Vương, thông qua những chương trình tuyển chọn người đẹp thế này mà tỉ lệ người xem của đài truyền hình tỉnh tăng lên rất nhanh, hơn nữa còn thu được nhiều lợi nhuận. Những năm nay thật sự khác thường, tôi cũng không rõ vì sao người ta lại thích xem những cuộc thi sắc đẹp như vậy? Trưởng phòng tuyên truyền Xà Lê Hoa đưa mắt nhìn Vương Tử Quân rồi cười tủm tỉm nói.

Xà Lê Hoa chính là nữ thường ủy tỉnh ủy duy nhất của tỉnh Mật Đông, đây là một người phụ nữ hơn năm mươi tuổi, dù nhìn vào cách ăn mặc hay bất kỳ phương diện nào thì cũng thấy giống như một đóa hoa. Có người nói lời trêu đùa thế này, đàn ông bốn mươi như đóa hoa, phụ nữ bốn mưa như bã đậu. Khi đến một độ tuổi nhất định thì cho dù anh có bảo dưỡng thế nào thì gương mặt cũng tàn phai theo thời gian, Vương Tử Quân từng tiếp xúc qua vài lần với người phụ nữ này, hầu như mỗi lần gặp mặt thì nàng ta đều nở nụ cười khá quyến rũ.

Vương Tử Quân cười cười nói: - Bây giờ tiết tấu cuộc sống ngày càng nhanh, dưới đủ mọi loại áp lực thì người ta thích thả lỏng một chút. Hơn nữa nhiều người tham gia thì căn bản có liên quan đến phương diện muốn được biểu hiện một chút.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui