Chử Ngôn Huy có quan hệ không tầm thường với Trần Gia Hòa, hai người trước kia coi như đồng bọn giúp đỡ lẫn nhau. Căn cứ vào quan hệ này mà mối liên kết giữa hai người càng thêm khăng khít.
Chử Ngôn Huy nhìn vào vẻ mặt Trần Gia Hòa mà cảm thấy có chút ảm đạm. Trước kia Trần Gia Hòa có thể là một cán bộ siêu quần xuất chúng trong quan trường Nam Giang, căn bản là một chủ tịch thành phố được coi trọng. Nhưng khi Vương Tử Quân đến thì một vị chủ tịch thành phố trẻ tuổi có tương lai nhất tỉnh Nam Giang lại biến thành một ngôi sao phụ trợ cho vẻ đẹp ánh trăng của Vương Tử Quân.
Trước kia Trần Gia Hòa không có xung đột lợi ích gì với Vương Tử Quân, vì vậy Trần Gia Hòa dù có ghen ghét nhưng cũng chỉ giấu trong lòng. Hôm nay hắn bị Vương Tử Quân cường thế ép cho không thở nổi, thế nên hắn sinh ra cảm giác rất khó chịu.
Chử Ngôn Huy mở tủ lạnh lấy ra hai chai nước khoáng không rõ nhãn hiệu, đưa một chai cho Trần Gia Hòa, nhưng hắn uống được một ngụm thì nói: - Chuyện này anh nên phản ánh với ông cụ nhà tôi, tuy ông nhà tôi không thể vì chuyện này mà phê bình Vương Tử Quân, thế nhưng cũng sẽ cho anh một câu trả lời không sai.
- À, tôi cũng chuẩn bị nói chuyện phản ánh với chủ tịch Chử về vấn đề này. Trần Gia Hòa khẽ mở nắp chai nước uống một ngụm, sau đó hắn đặt chai nước sang bên cạnh rồi nói: - Nhưng Vương Tử Quân vung tay làm loạn, lúc này cục công an thành phố ở bên kia...
Chử Ngôn Huy khoát tay áo giống như cố ý ngăn cản Trần Gia Hòa nói ra: - Không có gì, sau này còn nhiều cơ hội, có lẽ sau chuyện này thì những người kia sẽ sống yên ổn hơn một chút.
Trần Gia Hòa khẽ gật đầu, hắn cũng không tiếp tục nói về đề tài này, sau đó hắn nhấc điện thoại gọi cho Xà Tiểu Cường. Khi chuẩn bị nói ra ý nghĩ báo cáo công tác với chủ tịch Chử, đột nhiên Xà Tiểu Cường mời hắn nửa giờ sau đến phòng làm việc của Chử Vận Phong.
- Ông cụ nhà tôi rất coi trọng đến phương diện phát triển kinh tế Nam Giang, dù có nhân tố gì không hài hòa cũng sẽ ra mặt cho ủy ban nhân dân, sẽ loại bỏ tất cả chướng ngại vì sự an cư lạc nghiệp của nhân dân. Khi Trần Gia Hòa đi ra khỏi cửa thì Chử Ngôn Huy khẽ nói.
Trần Gia Hòa khẽ gật đầu, hắn căn bản biết rõ Chử Vận Phong coi trọng cái gì. Chử Ngôn Huy căn bản là biết rõ hơn, nhưng với tính cách của Chử Ngôn Huy thì căn bản chưa từng nói nhiều, bây giờ dặn dò một câu như vậy cũng không phải vì Chử Ngôn Huy thay đổi tính cách, mà căn bản là coi trọng sự kiện này.
Chử Ngôn Huy coi trọng thì sao mình không coi trọng? Tuy Trần Gia Hòa là chủ tịch thành phố Đông Hồng, nhiều phương diện coi như yếu hơn Đậu Minh Đường, nhưng đây chỉ là vẻ bề ngoài, chính mình có gì mà không thành thạo? Nhưng sau khi gặp mặt người này, hắn cảm thấy mình thật sự sinh ra cảm giác bó chân bó tay.
Nếu như muốn kéo lại thể diện của mình, vãn hồi mặt mũi, như vậy cũng chỉ có thể nhờ chủ tịch Chử mở miệng mà thôi. Chỉ có chủ tịch Chử mới có thể giúp được mình, nhưng lúc này chủ tịch Chử có thể giúp đỡ mình không?
Trần Gia Hòa đi đến bên ngoài phòng làm việc của Chử Vận Phong, hắn thấy Xà Tiểu Cường. Gần đây hắn rất xem trọng Xà Tiểu Cường, vì người này chính là một khâu quan trọng đối với bất kỳ người nào muốn tiếp cận Chử Vận Phong.
- Tiểu Cường, chúng ta không phải là người ngoài, cậu cũng đừng khách khí với tôi như vậy. Trần Gia Hòa ngăn cản Xà Tiểu Cường rót nước rồi dùng giọng thân mật nói: - Hai ngày trước tôi có trao đổi chút ý kiến với trưởng phòng Trung Thiên. Khi đó trưởng phòng Trung Thiên nói rằng sẽ cố gắng bồi dưỡng cán bộ trẻ, còn nói rằng Tiểu Phong công tác rất tốt, là một mầm mống tốt.
Tiểu Phong trong miệng Trần Gia Hòa chính là em trai Xà Tiểu Phong của Xà Tiểu Cường. Xà Tiểu Cường cũng không vì Trần Gia Hòa cản trở mà dừng động tác của mình, hắn căn bản là nhanh chóng rót trà cho Trần Gia Hòa, sau đó cười nói: - Chủ tịch Trần, ngài quan tâm thế nào thì Tiểu Phong đã nói rõ ràng với tôi, nếu không có sự quan tâm của ngài, chỉ sợ em trai tôi cả đời chỉ có thể dạy trong trường mà thôi.
- Ha ha ha, cậu quá khách khí rồi, tôi và cậu nào cần phải khách khí nhiều như vậy? Hơn nữa anh em là anh em, tôi căn bản cảm thấy nói cảm ơn với anh em là quá khách khí. Trần Gia Hòa ngồi xuống đối diện với Xà Tiểu Cường, sau đó nhìn qua Xà Tiểu Cường, lại dùng giọng cảm khái nói: - Cậu bây giờ đã qua ba lăm rồi phải không?
- Vừa mới qua sinh nhật ba mươi lăm. Xà Tiểu Cường ngồi xuống đối diện với Trần Gia Hòa rồi khẽ nói.
- Ba mươi lăm tuổi chính là độ tuổi sáng tạo sự nghiệp, cậu đã ở bên cạnh chủ tịch Chử nhiều năm, bây giờ nên là lúc làm ra sự nghiệp cho mình rồi. Trần Gia Hòa nói đến đây thì sờ mặt nói: - Lúc này thành phố Đông Hồng chuẩn bị xây dựng khu kinh tế mới, nếu không thì cậu có thể đến giúp đỡ tôi quản lý phát triển khu kinh tế này.
Khu kinh tế mới của thành phố Đông Hồng, Xà Tiểu Cường nghĩ đến nó mà không khỏi cảm thấy hít thở dồn dập. Hắn là thư ký cho chủ tịch Chử Vận Phong, hắn biết rõ vị trí của khu kinh tế mới đối với tỉnh Nam Giang là thế nào. Nếu được người là người đứng đầu khu kinh tế mới, như vậy hắn sẽ nhanh chóng tiến lên vị trí giám đốc sở, cũng xem như dễ dàng làm ra thành tích.
Dù sao thì khu kinh tế mới này cũng tập trung phần lớn tư chất tư nguyên của tỉnh Nam Giang, dù hắn không muốn làm ra thành tích cũng là rất khó khăn.
- Chủ tịch Trần, tôi học được nhiều thứ từ người ngài, tôi cảm thấy xuống tuyến dưới rèn luyện cũng là một hành vi nếm trải, căn bản sẽ học tập được nhiều kinh nghiệm tốt. Xà Tiểu Cường dù nói lưu lại một đường cho mình, thế nhưng ý nghĩ đã quá rõ ràng rồi.
Trần Gia Hòa cười ha hả hai tiếng rồi nói: - Đại trượng phu cần phải sáng tạo sự nghiệp, việc này căn bản là khó tránh được.
Cửa phòng làm việc của Chử Vận Phong chợt vang lên, Xà Tiểu Cường đang nói lời thân cận với Trần Gia Hòa, hắn vội vàng đi về phía phòng làm việc của chủ tịch Chử. Hai phút sau hắn đi ra nói: - Chủ tịch Trần, chủ tịch Chử mời ngài vào.
Khi Trần Gia Hòa đứng lên thì Xà Tiểu Cường khẽ nói: - Tâm tình của chủ tịch là rất tốt.
Trần Gia Hòa khẽ gật đầu, hắn khẽ vỗ vai của Xà Tiểu Cường. Hắn sở dĩ lôi kéo Xà Tiểu Cường cũng là vì muốn người này nói vài lời tốt của mình trước mặt Chử Vận Phong. Xà Tiểu Cường là người đi theo Chử Vận Phong được năm năm, là một thư ký lão thành, căn bản có thể nắm chắc vui buồn của Chử Vận Phong. Năm nay nếu như không có bất ngờ gì xảy ra trong quá trình điều chỉnh nhân sự, Xà Tiểu Cường sẽ xuống tuyến dưới làm một vị phó thư ký trưởng văn phòng ủy ban nhân dân thành phố.
- Chào chủ tịch! Trần Gia Hòa là cán bộ được Chử Vận Phong đề bạt lên, trước kia đã từng đi theo công tác bên cạnh Chử Vận Phong khá lâu, thế nên bây giờ đối diện với Chử Vận Phong thì có chút tùy ý và thân cận.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...