Trì Hoa Trục nghe thấy người ta nói như vậy thì chợt bừng tỉnh, hắn ngẩng đầu nhìn lên, chợt thấy Lỗ Kính Tu đang tươi cười nhìn mình. Hắn cũng không dám không tôn trọng vị bí thư ủy ban tư pháp này, thế là vội vàng chào hỏi: - Chào bí thư Lỗ, vừa rồi tôi có chút thất thần, không phát hiện ngài đi đến.
Lỗ Kính Tu cười khoát tay áo với Trì Hoa Trục: - Nếu như không phải sợ anh đâm đầu vào tường, tôi cũng không dám quấy rầy anh. Thế nào, gần đây chuẩn bị cho ra tác phẩm lớn nào sao?
Trì Hoa Trục là người có nhiều bài viết lên báo, thế nên dễ dàng có được danh hiệu cán bút đệ nhất trong phòng tổ chức tỉnh ủy. Lúc này thấy Lỗ Kính Tu khách khí với mình như vậy, hắn tranh thủ thời gian nói lời khiêm tốn: - Ôi, bí thư Lỗ, tôi chỉ tiện tay bêu xấu mà thôi, ngài cũng đừng quá khen.
Hai người trò chuyện với nhau, Lỗ Kính Tu chợt hỏi một câu: - Trưởng phòng Vương có trong phòng không?
- Tôi mới từ trong phòng làm việc của trưởng phòng đi ra, bây giờ không có ai trong phòng của lãnh đạo cả. Trì Hoa Trục dùng ánh mắt chần chờ nhìn Lỗ Kính Tu, muốn Lỗ Kính Tu đến khuyên nhủ trưởng phòng Vương, thế nhưng lời nói lại được giấu trong bụng.
Trì Hoa Trục cảm thấy từ khi mình bước vào cổng lớn của phòng tổ chức thì phương diện tiến bộ nhanh nhất chính là ngộ tính và lực quan sát. Chưa nói đến những thứ gì khác, chỉ cần nói xử lý các quan hệ phức tạp giữa người và người cũng đủ làm cho hắn sinh ra cảm giác mình như ở trong hang động vài chục năm và phát hiện ra một khe hở. Hắn cố gắng chen chân về phía trước, muốn đến đó nhìn rõ bộ mặt của mình.
Trong xã hội coi trọng vật chất này có ai bảo đảm được bản sắc của mình? Trên cơ bản là không thể nào. Trì Hoa Trục cảm thấy trước kia mình quá ngây thơ, căn bản là thích làm gì thì làm, thích nói sao thì nói, lời nói lại hào hùng đường hoàng, nhưng nó căn bản là không có lợi. Sau đó hắn phát hiện ra và sửa đổi, cũng nhanh chóng dung nhập vào xã hội mới.
Trì Hoa Trục nghĩ thông suốt những vấn đề của mình, thế nên cho cũng xem như phá kén thành bướm, trưởng thành hơn rất nhiều.
Ví dụ như phương diện xử lý quan hệ với Lỗ Kính Tu, người này đứng vững bàn chân ở Nam Giang vì có được sự giúp đỡ lớn của trưởng phòng Vương. Trì Hoa Trục biết rõ điều này, thế cho nên cũng không cần mất nhiều sức lực. Lẽ ra mặc dù Lỗ Kính Tu là người phải mang ơn với trưởng phòng Vương, thế nhưng căn bản nhìn vào tư thái thì không thấy rõ ràng, chẳng qua khó thể nào nói ra được. Trì Hoa Trục lặng lẽ quan sát quan hệ giữa hai người Vương Tử Quân và Lỗ Kính Tu, tuy Lỗ Kính Tu khách khí với trưởng phòng Vương, thế nhưng hắn cảm thấy phần khách khí của đối phương có vài phần thiếu thân cận.
Biết đâu nguyên nhân là vì Lỗ Kính Tu căn bản chưa trưởng thành? Trì Hoa Trục thầm nghĩ như vậy, hắn cười nhạo chính bản thân mình. Chính mình cũng không phải là người cổ hủ, lúc này mới hiểu đời vài ngày đã bắt đầu xoi mói người khác. Tất nhiên đó chỉ là những đánh giá trong lòng của Trì Hoa Trục với Lỗ Kính Tu mà thôi.
Trì Hoa Trục tự nghĩ mình đã nhìn thấu tâm ý của Lỗ Kính Tu, thế cho nên rất ít khí trước mặt Trì Hoa Trục mà biểu hiện sự thân cận cao độ của mình với trưởng phòng Vương. Mối quan hệ giữa người và người trong quan trường luôn là như vậy, nếu anh tỏ ra thân cận với một người nào đó, như vậy anh phải cố gắng bày ra tư thái như gần như xa với người này khi ở trước mặt người ngoài; nếu anh khách khí nói về một ai đó, biết đâu giữa hai bên căn bản có khoảng cách rất lớn.
Trì Hoa Trục kết hợn lý luận với thực tiễn, thế nên căn bản luôn chú ý xử lý các mối quan hệ xung quanh mình.
Khi Trì Hoa Trục đang liên tục suy nghĩ đến nhiều vấn đề thì Lỗ Kính Tu chợt khoát tay áo nói: - Tôi đi gặp trưởng phòng Vương một chút.
Trì Hoa Trục nhìn hình bóng Lỗ Kính Tu bỏ đi, hắn không khỏi thầm nghĩ, chính mình không thuyết phục được trưởng phòng Vương, hy vọng bí thư Lỗ có thể làm được.
Lỗ Kính Tu căn bản cũng rất chú ý đến sự kiện của công ty xe hơi Đông Hồng, vì dù thế nào thì hắn cũng không hy vọng Vương Tử Quân quá mạnh hơn so với mình, nhưng có một sự thật mà hắn không thể quên: Đó chính là hôm nay hắn đang ở trên cùng con thuyền với Vương Tử Quân.
Nếu như Vương Tử Quân mất hết uy tín trong sự kiện này, như vậy thời gian Lỗ Kính Tu ở ủy ban tư pháp cũng không dễ dàng chút nào. Hắn vốn cho rằng sự kiện còn một thời gian nữa mới được khơi ra, nhưng không ngờ nó lại đến nhanh như vậy.
Sau khi nghe được tin tức mở hội nghị thường ủy thì Lỗ Kính Tu đã biết sự việc sắp có xoay chuyển lệch trời. Đừng nói là hắn, cho dù là bí thư tỉnh ủy Diệp Thừa Dân cũng căn bản không cho ra bất kỳ tác dụng gì ở sự kiện này. Trừ khi có thể lật đổ những suy luận của đám chuyên gia thuộc tổ điều tra mà thôi.
Nhưng lập luận của tổ điều tra dễ đẩy ngã như vậy sao? Với kinh nghiệm của Lỗ Kính Tu, tổ điều tra bên kia biết đâu còn có thể làm tốt hơn, còn bài viết của đám chuyên gia, căn bản chỉ là một khâu trong số đó mà thôi.
Lỗ Kính Tu cảm thấy Vương Tử Quân nếu cứ dây dưa với sự việc này, còn không bằng để cho hội nghị thường ủy cho ra quyết nghị. Nó chỉ liên quan đến một vị trí giám đốc doanh nghiệp mà thôi, Vương Tử Quân tuy sẽ bị ảnh hưởng nhất định, thế nhưng cũng chỉ có hạn.
Lỗ Kính Tu đi vào trong phòng làm việc của Vương Tử Quân, hắn cũng không trực tiếp nói vấn đề này với Vương Tử Quân, trước tiên nói về những việc ở ủy ban tư pháp. Gần đây cục công an thành phố Đông Hồng có công tác xuất chúng, hai ngày trước còn phá được một vụ án buôn lậu lớn.
- Trưởng phòng Vương, đồng chí Niên Chí Tân căn bản công tác rất tốt, năng lực rất mạnh, tôi cảm thấy đây là một nhân tài hiếm có, nên đặt lên vị trí trọng yếu thích hợp hơn. Người này thích hợp gia tăng trọng trách, như vậy sẽ càng có lợi cho sự phát triển của anh ấy, trưởng phòng Vương thấy thế nào, mong ngài cho chút ý kiến. Lỗ Kính Tu căn bản cảm thấy rất ưng ý với thành tích và năng lực mạnh mẽ của Niên Chí Tân, hắn trực tiếp nói lời đề cử với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân căn bản có ấn tượng khá tốt về Niên Chí Tân, hắn cười nói: - Chuyện này là của ủy ban tư pháp, chính anh quyết định là được.
Lỗ Kính Tu cười cười, lúc này mới chuyển dời nội dung lời nói của mình sang chuyện hôm nay: - Tử Quân, sở dĩ công ty xe hơi Đông Hồng cho ra phong ba như vậy cũng là vì có người cố ý gây sóng gió, còn người đó là ai, anh hẳn phải biết rõ ràng hơn. Tuy thủ đoạn của những người này căn bản rất thô bỉ, thế nhưng tôi cảm thấy phương pháp đối phó vào lúc trước mắt cũng không phải trực tiếp chống lại, gặp chiêu phá chieu, tôi cảm thấy nên tránh mũi nhọn của bọn họ thì hay hơn.
Tránh khỏi mũi nhọn chính là Vương Tử Quân phải lui bước về phía sau, xem như Lỗ Kính Tu đã bận tâm đến cảm nhận của mình. Vương Tử Quân nhìn gương mặt chân thành của Lỗ Kính Tu, hắn cúi đầu suy nghĩ, sau đó mới nói: - Bí thư Lỗ, trên sự kiện này tôi vẫn cảm thấy giám đốc Lưu Thành Lâm là lựa chọn tốt, cho dù hội nghị thường ủy có chối bỏ năng lực của đối phương Lưu Thành Lâm, tôi vẫn giữ nguyên tắc của mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...