Trong lúc Lưu Thành Lâm báo cáo tuy vương tử quân căn bản không nói gì, thế nhưng Lưu Thành Lâm vẫn cảm thấy trưởng phòng Vương căn bản không phải là người không biết gì với các vấn đề của công ty xe hơi Đông Hồng. Khi hắn nói đến phương diện chú trọng sản xuất các sản phẩm cấp thấp, tăng các loại xe gia đình ít tiêu tốn nhiên liệu, hắn thấy hai mắt của trưởng phòng Vương chợt sáng lên.
Mặc dù đó chỉ là một biểu hiện cực kỳ nhỏ nhặt, thế nhưng Lưu Thành Lâm lại cảm nhận được vẻ mặt trưởng phòng Vương chợt biến đổi, thế nên hắn sợ trưởng phòng Vương có ý kiến với mình, vậy là càng thêm lo lắng.
- Trưởng phòng Vương, tôi đã làm chậm trễ thời gian của ngài. Lưu Thành Lâm nhìn về phía đồng hồ treo tường rồi dùng giọng có chút ngượng ngùng nói.
Vương Tử Quân cười cười nói: - Phải là tôi chiếm tiện nghi mới đúng. Đồng chí Thành Lâm, anh giới thiệu không những làm tôi khắc sâu nhận thức về công ty xe hơi Đông Hồng, cũng cho tôi biết được xu thế thị trường xe hơi trong nước và chút xu thế phát triển vào thời điểm hiện tại.
Khi Lưu Thành Lâm định nói thêm gì đó thì Du Giang Vĩ đi vào: - Trưởng phòng Vương, vừa rồi trưởng phòng Xà gọi điện thoại cho ngài hỏi xem ngài có thời gian không, chủ tịch Chử muốn đến gặp ngài.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn đứng lên nói với Lưu Thành Lâm: - Hôm nay cứ như vậy thôi, đồng chí Thành Lâm, sau này nếu có ý nghĩ gì cứ liên hệ với tôi.
Vương Tử Quân tiễn chân Lưu Thành Lâm rồi đi đến văn phòng của ủy ban nhân dân tỉnh. Hắn vừa đi vừa suy nghĩ về những gì Lưu Thành Lâm đã báo cáo, căn bản khá giống những gì hắn đang suy xét về xu thế phát triển của công ty xe hơi Đông Hồng.
Vương Tử Quân căn bản biết khá nhiều về thực trạng của công ty xe hơi Đông Hồng, vì vậy hắn cũng không có gì quá giật mình vì bản báo cáo của Lưu Thành Lâm. Điều làm cho hắn cảm thấy rất tốt chính là Lưu Thành Lâm căn bản đưa ra xu thế phát triển tương lai cho công ty xe hơi Đông Hồng, nói ra quy hoạch, đặc biệt là phương diện đẩy mạnh tiêu thụ loại xe gia đình.
Vương Tử Quân thấy Lưu Thành Lâm căn bản là cho ra định vị hoàn toàn chính xác cho công ty xe hơi Đông Hồng, dù là ở phương diện kỹ thuật hay quản lý thì công ty xe hơi Đông Hồng có chênh lệch không nhỏ với các nhà máy cổ phần, nếu như đẩy mạnh tiêu thụ xe hạng sang, như vậy công ty xe hơi Đông Hồng sẽ rơi vào hoàn cảnh đầu bù rối cổ.
Nhưng nếu như dựa vào ưu thế bản thân để đi từ thấp lên cao, sản xuất loại xe gia đình giá rẻ, tinh xảo, tiện nghi, như vậy là hành động cực kỳ chính xác. Thực tế kiếp trước đã nghiệm chứng rõ điều này, năm xưa có một công ty cho ra dòng xe giá cả thấp, thế là cả nước dậy sóng, rất nhiều doanh nghiệp đua nhau làm theo.
Đề xuất của Lưu Thành Lâm căn bản không chỉ là linh đan thuốc tốt cho căn bệnh hiện tại của công ty xe hơi Đông Hồng. Dựa theo cách nói của Lưu Thành Lâm, chỉ cần thông qua quyết định này thì hắn tin trong thời gian nửa năm tới mình có thể đẩy công ty xe hơi Đông Hồng phát triển.
Vương Tử Quân nghĩ đến bộ dạng tràn đầy tự tin của Lưu Thành Lâm, trên mặt nở nụ cười. Hắn không những có chút cảm động vì sự dũng cảm dám đương đầu khó khăn của Lưu Thành Lâm, càng cảm thấy vui mừng vì mình tìm được một người có thể đưa công ty xe hơi Đông Hồng phát triển. Khi địa vị của hắn càng thêm lên cao, càng ngày càng có ít chuyện làm cho hắn cảm thấy vui vẻ.
Sau khi bắt chuyện với Xà Tiểu Cường thì Vương Tử Quân đi vào trong phòng làm việc của chủ tịch Chử Vận Phong. Lúc này trong phòng không có ai, rõ ràng là chủ tịch Chử đang chờ đợi hắn.
Sau khi Vương Tử Quân đi vào, Chử Vận Phong đặt văn kiện đang xem dở xuống, sau đó cùng Vương Tử Quân đi đến ngồi bên ghế sa lông. Sau khi Xà Tiểu Cường đi vào rót trà, lão mới khẽ nói: - Trưởng phòng Tử Quân, phòng tổ chức các anh có khảo sát thế nào với vấn đề của công ty xe hơi Đông Hồng rồi?
Vương Tử Quân nhìn nụ cười trên mặt Chử Vận Phong mà trong lòng sinh ra cảm giác không tốt, hắn trầm ngâm giây lát rồi trầm ngâm nói: - Chủ tịch Chử, đã có ý kiến sơ bộ về nhân tuyển cho vị trí giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng.
Chử Vận Phong chợt sững sờ, tuy lão sắp xếp nhiệm vụ cho Vương Tử Quân, thế nhưng cũng không tình nguyện thấy Vương Tử Quân nhanh chóng cho ra một nhân tuyển như vậy. Thử nghĩ mà xem, đường đường là một vị chủ tịch tỉnh còn chưa cho ra ý kiến, anh là phòng tổ chức sao có thể bao biện làm thay, sớm quyết định nhân tuyển? Đây rõ ràng là không tuân theo đúng quy củ. Chử Vận Phong có chút bực bội, thế nhưng cũng không nói lời nào, chỉ chờ Vương Tử Quân nói ra ý kiến của mình.
Sau khi nghe Vương Tử Quân nói như vậy thì cảm xúc của Chử Vận Phong chợt bị phá hư, cũng may phản ứng của Chử Vận Phong nằm trong dự đoán của Vương Tử Quân. Dù nhìn vào tư liệu hay thông tin khi trò chuyện thì Vương Tử Quân cảm thấy khá hiểu rõ về người này, đối phương có ý nghĩ, có đầu óc đổi mới, điều này đủ để cho công ty xe hơi Đông Hồng vượt ra khỏi tình cảnh khốn khổ. Nếu như ném một người không có ý nghĩ đổi mới vào sẽ căn bản là không chịu trách nhiệm với vấn đề của công ty xe hơi Đông Hồng.
Trong đầu chợt lóe lên vài ý nghĩ, Vương Tử Quân chợt nói: - Chủ tịch Chử, trải qua khảo sát thì bây giờ trợ lý Lưu Thành Lâm của công ty xe hơi Đông Hồng có biểu hiện rất tốt. Người này không những trẻ tuổi, làm việc có ý nghĩ, có suy nghĩ nghiêm túc và năng lực mạnh mẽ, quan trọng là cho ra nhiều phương án khả thi với tình trạng hiện tại của công ty xe hơi Đông Hồng, đặc biệt là phương diện định vị tương lai, điều này làm tôi cảm thấy anh ấy là nhân tuyển cực kỳ chuẩn...
Chử Vận Phong cũng không nghe những lời nói của Vương Tử Quân, công ty xe hơi Đông Hồng có căn bệnh gì, lão căn bản là hiểu khá rõ ràng. Khi Vương Tử Quân nói đến chuyện Lưu Thành Lâm cho ra ý kiến đẩy mạnh phát triển và sản xuất dòng xe gia đình, vẻ mặt lão chợt khẽ động.
- Trưởng phòng Tử Quân, nghe anh nói như vậy tôi cảm thấy thật sự là một ý nghĩ mới, trước đó chúng ta luôn chú trọng những người đổi mới, phải tận dụng bọn họ đặt ở vị trí thích hợp mới được. Nhưng chúng ta đứng ở trên phương diện này còn phải chú trọng bảo vệ người của mình, dựa vào thân phận trợ lý giám đốc hiện tại của Lưu Thành Lâm, nếu như mới đó đã đẩy lên vị trí giám đốc công ty, có thể xuất hiện di chứng nuông chiều cho hư không? Theo tôi thấy không bằng trước tiên cho anh ấy đảm nhiệm vị trí phó giám đốc rồi nói sau.
Chử Vận Phong nói cực kỳ uyển chuyển thế nhưng thái độ cũng rất kiên quyết. Dù phó giám đốc phải nói là một sự đề bạt với Lưu Thành Lâm, thế nhưng căn bản là cách khá xa kỳ vọng của Vương Tử Quân. Hiện trạng của công ty xe hơi Đông Hồng vào lúc này căn bản làm cho hắn cảm thấy không nên chờ lâu, nếu như lãng phí thời cơ, để cho công ty tiếp tục sản xuất dòng xe hiện tại, như vậy căn bản đánh mất đi cơ hội quật khởi của công ty.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...