- Đều là bạn bè cũ, cùng dùng một bữa cơm.
Vương Tử Quân khoát tay áo với Tiếu Tử Đông, sau đó bắt đầu trò chuyện việc nhà, hắn căn bản mở miệng hỏi thăm tất cả những người cũ của mình ở huyện Lô Bắc.
Ở huyện Lô Bắc có người đi lên, có người phải ngồi yên, có người thụt lùi. Vương Tử Quân căn cứ vào lời nói của Tiếu Tử Đông, hắn cảm nhận được những biến hóa ở huyện Lô Bắc những năm qua.
- Tiên Vi, anh đang vội vàng làm gì vậy?
Sau khi Quách Tiên Vi ước hẹn với Vương Tử Quân, hắn không dám chậm trễ mà nhanh chóng xuống lầu, cố gắng chuẩn bị xong tất cả khi Vương Tử Quân đến.
Quan hệ giữa Quách Tiên Vi và Vương Tử Quân liên tục biến đổi khi vị trí của Vương Tử Quân biến đổi. Khi hắn quen biết với Vương Tử Quân, khi đó Vương Tử Quân chỉ là một vị phó bí thư tỉnh đoàn căn bản không có thực quyền, là một cán bộ cấp phó cục, thế là khi đó hắn sinh ra cảm giác bao quát Vương Tử Quân.
Nhưng sau khi Vương Tử Quân trở thành chủ tịch thành phố, trở thành cán bộ cấp phó sở, mối quan hệ của hai người có chút ngang hàng. Khi Vương Tử Quân trở thành bí thư thị ủy La Nam, hắn đã thật sự ngưỡng mộ một tồn tại như Vương Tử Quân.
Bây giờ Vương Tử Quân tiến lên làm thường ủy tỉnh ủy Sơn Nam, đi vào danh sách lãnh đạo tỉnh. Tuy hắn có mối quan hệ không tệ với Vương Tử Quân, thế nhưng lại căn bản không dám tùy tiện. Có người từng nói, nếu muốn tiếp tục giữ vững mối quan hệ tốt đẹp, tốt nhất là nên điều chỉnh ánh mắt vào những lúc thích hợp.
Giống như đám hoàng đế vào thời khởi nghĩa vũ trang năm xưa, khi cùng nhau giành lấy giang sơn thì hắn sẽ cùng anh ăn miếng thịt lớn uống ly rượu lớn, xưng anh gọi em, thậm chí vì chuyện nhỏ có thể chửi chó má. Nhưng một khi đối phương tiến lên vị trí hoàng đế, nếu anh không tiếp tục điều chỉnh quan hệ giữa hai bên, như vậy sẽ căn bản là không được. Hắn gọi anh là anh em thì sẽ coi như bình dị gần gũi, không cố gắng tạo cái giá cho mình; nhưng nếu anh cũng như vậy, anh rõ ràng là không bày ra vị trí chính đáng của mình.
Tuy Quách Tiên Vi cảm thấy Vương Tử Quân sẽ căn bản không vì lên chức mà xem thường mình, thế nhưng hắn nhất định phải tỏ ra đủ tôn trọng khi Vương Tử Quân tiến lên làm thường ủy tỉnh ủy Sơn Nam.
Khi Quách Tiên Vi đang chú ý xem xét phải xử lý quan hệ với Vương Tử Quân như thế nào, chợt có người mở miệng chào hỏi. Khi nhìn thấy người chào hỏi mình, Quách Tiên Vi chợt sững sờ, sau đó cười nói:
- Bí thư Nguyên Hà, anh đang làm gì đấy?
Trần Nguyên Hà chính là hai người Vương Tử Quân quen biết đầu tiên khi đến nhận chức ở tỉnh đoàn Sơn Nam, những năm qua mối quan hệ giữa ba người là rất gần. Quách Tiên Vi và Trần Nguyên Hà là cán bộ công tác ở văn phòng tỉnh ủy, thế cho nên quan hệ càng thêm gắn bó.
- Tôi đi ra ngoài một chút, không có việc gì.
Trần Nguyên Hà sờ lên đầu hói của mình rồi cười ha hả nói.
- Anh Trần, anh nếu không có chuyện gì làm, như vậy trong tỉnh có không biết bao nhiêu cán bộ cảm thấy vui mừng không thôi.
Quách Tiên Vi mặc dù nói có chút khoa trương, thế nhưng đó là sự thật. Trần Nguyên Hà những năm qua xử lý không ít vụ án, thế nhưng có nhiều người chỉ cần nghe thấy tên hắn thì đổ mồ hôi hột.
- Ha ha ha, anh Quách cứ nói đùa.
Trước mặt người khác thì Trần Nguyên Hà sẽ giữ gương mặt lạnh lùng, nhưng đối với một người bạn là Quách Tiên Vi, hắn lại luôn giữ nụ cười trên môi.
Hai người nói chuyện vài câu, sau đó Trần Nguyên Hà đi về phía khu văn phòng tỉnh ủy. Quách Tiên Vi định nói với Trần Nguyên Hà về việc Vương Tử Quân mời mình dùng cơm, thế nhưng do dự một chút và không lên tiếng.
Lúc này Vương Tử Quân mời mình dùng cơm khác với trước kia, chính mình không nên làm phức tạp vấn đề.
Trong đầu Quách Tiên Vi lóe lên ý nghĩ như vậy, hắn cất bước về phía xe của mình. Hắn dùng điện thoại xử lý công tác sắp xếp bữa cơm, sau đó thở dài một hơi.
Tốc độ lái xe là không chậm nhưng Quách Tiên Vi lại cảm thấy nóng lòng như lửa đốt. Hắn nhất định phải đến trước Vương Tử Quân, tuyệt đối không cho bí thư Vương phải chờ mình.
Mười phút sau Quách Tiên Vi đến Thục Hương Quán, sau khi xác định Vương Tử Quân còn chưa đến thì hắn mới thở dài một hơi.
- Bí thư Vương, mời ngài đi bên này.
Khi thấy Vương Tử Quân xuống xe thì Quách Tiên Vi nhanh chóng tiến lên chào đón, khi bắt tay Vương Tử Quân thì hắn đã chuyển ánh mắt lên người Tiếu Tử Đông.
- Bí thư Vương, cậu này hình như có chút lạ mặt.
Sau khi ngồi xuống ghế, Quách Tiên Vi cầm bình trà châm nước rồi mỉm cười hỏi Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân cười cười nói:
- Tiên Vi, giới thiệu cho anh, đây là Tiếu Tử Đông, là bộ hạ cũ của tôi, bây giờ đang là trưởng phòng giáo dục thành phố An Dịch.
Vương Tử Quân nói rồi chỉ về phía Quách Tiên Vi nói:
- Tử Đông, đây là trưởng tổ chức tỉnh ủy Quách Tiên Vi.
Sau khi nghe giới thiệu về Quách Tiên Vi, Tiếu Tử Đông vội vàng vươn tay nói:
- Chào trưởng phòng Quách.
- Ôi, cái gì mà trưởng phòng với lại trưởng phòng, cậu đừng khách khí, cậu là bộ hạ cũ của Vương Tử Quân, chúng ta xem như anh em.
Quách Tiên Vi bắt chặt tay Tiếu Tử Đông rồi dùng giọng nhiệt tình nói.
Tiếu Tử Đông nghĩ đến tình huống vừa rồi mình còn phải năn nỉ một nhân viên văn phòng tỉnh ủy, bây giờ đã xưng anh em với một vị phó phòng tổ chức tỉnh ủy, nấu rượu luận anh hùng, thế là không khỏi cảm khái. Hắn tuy có cấp phó giám đốc sở như Quách Tiên Vi, thế nhưng nói về độ nặng, hắn căn bản cũng không phải kém hơn Quách Tiên Vi một phần.
Vương Tử Quân nhìn nụ cười của Quách Tiên Vi, hắn thầm thở dài một hơi, cũng không nói gì. Hắn biết nếu mình thay đổi cách ăn nói của Quách Tiên Vi thì chỉ sợ sẽ làm cho hai người như gần như xa mà thôi.
Món ăn được dâng lên, Quách Tiên Vi nâng ly rượu lên nói:
- Bí thư Vương, ly này tôi và cậu Tử Đông mời anh.
Tiếu Tử Đông có chút khó hiểu, dù sao thì văn kiện của trung ương vẫn chưa đi xuống, tin tức còn chưa đến những người bị cho ra rìa như hắn. Nhưng Quách Tiên Vi nói trịnh trọng như vậy, hắn thành thật nâng ly trong tay lên. Vương Tử Quân nhìn hai người bọn họ, sau đó cũng nâng ly nói:
- Chúng ta cùng cạn ly.
Vài chén rượu đổ vào bụng, bầu không khí chợt trở nên nhiệt liệt. Quách Tiên Vi dù đang liên tục điều chỉnh thái độ đối đãi của mình với Vương Tử Quân, thế nhưng lại làm cho người ta nghe vào sinh ra cảm giác như tắm gió xuân.
- Tiên Vi, tôi tìm anh chủ yếu là vì một chuyện. Tử Đông là người có khả năng, bâ giờ làm trưởng phòng giáo dục thành phố An Dịch, xem như nhân tài không được trọng dụng, anh xem có vị trí gì tốt sắp xếp không?
Vương Tử Quân bây giờ cũng không đi đường vòng với Quách Tiên Vi, hắn dùng giọng gọn gàng dứt khoát nói.
Sau khi nghe xong vấn đề của Vương Tử Quân, Quách Tiên Vi trầm ngâm giây lát rồi nói:
- Cậu Tiếu Tử Đông làm trưởng phòng giáo dục thành phố An Dịch, là cán bộ cấp phó sở, nếu như đến thành phố khác làm phó chủ tịch, có lẽ không là vấn đề gì lớn.
Nếu như dựa theo cấp bậc, tất nhiên không là vấn đề, những vị trưởng phòng ở thành phố An Dịch cũng không dám nói gì, nhưng trong chuyện này vấn đề mấu chốt là phải có người dùng chính mình.
- Tất nhiên không là vấn đề, Tử Đông trước kia từng là bí thư huyện ủy huyện Lô Bắc, bây giờ là trưởng phòng giáo dục, rất có tư chất lý lịch.
Vương Tử Quân gắp một miếng thức ăn, vừa cười vừa nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...