Sau khi Thạch Kiên Quân đi xuyên qua hành lang, Quan Vĩnh Hạ đi theo Hào Nhất Phong vào trong phòng làm việc. Hào Nhất Phong đi mà không nói gì, vẻ mặt tuy rất bình thường nhưng Quan Vĩnh Hạ lại hiểu rõ, trong lòng bí thư Hào Nhất Phong đang rất không thoải mái.
Nói thật thì chuyện này rơi lên người ai thì không thể nào vui vẻ cho được, dù sao thì một kế hoạch tốt lại rơi vào kết quả không đến nơi đến chốn, còn bị người ta cắn ngược lại một cái.
- Bí thư Hào, đây là do tôi không làm tốt công tác, mới tạo nên cục diện bị động vào lúc này.
Quan Vĩnh Hạ biết rõ vì sao Hào Nhất Phong không thoải mái, thế nên trực tiếp mở miệng xin lỗi.
Hào Nhất Phong khoát tay áo tỏ ý cho Quan Vĩnh Hạ ngồi xuống, sau đó trầm giọng nói:
- Tôi biết rõ xuất phát điểm của anh là tốt, thế nhưng làm việc gì cũng phải cẩn thận, bảo đảm cực kỳ cẩn thận, không thể cho người ta đơn giản bắt được bím tóc của mình.
- Vâng, tôi xin khắc ghi lời phê bình của anh, sau này công tác sẽ đảm bảo không xuất hiện hiện tượng này nữa.
Quan Vĩnh Hạ biết rõ lúc này mình càng gật đầu như gà mổ thóc thì sẽ càng dễ dàng vượt qua đợt kiểm tra của bí thư Hào Nhất Phong.
Hào Nhất Phong khẽ gật đầu, lão cũng không muốn tiếp tục gây phiền toái cho Quan Vĩnh Hạ, chỉ là muốn chỉ điểm một chút mà thôi, không nên gõ búa lên đầu. Lão không muốn dùng lời lẽ quá nặng nề, dù sao thì chuyện này cũng là do lão đồng ý.
- Thư ký trưởng Quan, sau này phải cẩn thận xử lý sự việc xảy ra ở thành phố La Nam, cần có đủ tang chứng vật chứng mới được.
Hào Nhất Phong nói đến phương diện này, rõ ràng lão đã cực kỳ cố kỵ sự kiện lần này.
- Vâng, bí thư Hào cứ yên tâm, sau này chúng tôi sẽ nhất định không bao giờ phạm vào sai lầm như lần này.
Quan Vĩnh Hạ nói xong thì đưa phần văn kiện xin phê bình của thành phố La Nam cho Hào Nhất Phong.
Hào Nhất Phong mở ra và trực tiếp ném lên mặt bàn, gương mặt tốt đẹp chợt trở nên âm trầm:
- Thỉnh cầu phê bình, hừ, rõ ràng là không muốn buông tha cho người ta.
Quan Vĩnh Hạ thầm hiểu lòng căm tức của Hào Nhất Phong, nhưng lúc này hắn cũng thật sự không nói nên lời. Hào Nhất Phong đi qua đi lại hai bước sau bàn làm việc, lão trầm ngâm giây lát, sau đó khẽ nói:
- Nhanh chóng cho ra một hội nghị chuyên đề, tiến hành đề xuất khen ngợi thành phố La Nam, đồng thời cũng phải tổ chức học tập theo thành phố La Nam, cố gắng chứng thực ích lợi của quần chúng.
Quan Vĩnh Hạ nhanh chóng ghi nhớ chỉ thị của Hào Nhất Phong, hắn cũng rất bội phục tâm tính độ lượng của bí thư Hào. Hắn thấy rõ những vị lãnh đạo tỉnh ủy căn bản không có bất kỳ ai là đèn cạn dầu, chỉ cần có văn bản thì bọn họ sẽ nhìn ra vấn đề. Có lẽ mọi người sẽ thầm hiểu sự kiện này là bí thư tỉnh ủy Hào Nhất Phong bị người ta đánh vào mặt.
Nhưng dù thế nào thì Quan Vĩnh Hạ cũng phải chứng thực chỉ thị của bí thư Hào Nhất Phong. Sau khi ghi chép rõ ràng vào sổ, Quan Vĩnh Hạ có chút do dự, cuối cùng nói:
- Bí thư Hào, sự việc ở thành phố La Nam có phải nên buông ra hay không?
Lúc này buông ra chính là một lựa chọn khá tốt dành cho Hào Nhất Phong, nhưng Hào Nhất Phong chậm rãi đi qua đi lại hai vòng, sau đó lão khoát tay áo nói:
- Chuyện này không thể rơi vào tình huống không giải quyết được gì giống như vậy được, đồng chí Lý Quý Niên đã công tác nhiều năm ở thành phố La Nam, năng lực công tác rất mạnh, thành tích cũng quá rõ ràng. Đối với những đồng chí như thế này thì chúng ta cần phải đề bạt đến cương vị quan trọng, anh nói xem có đúng không?
Quan Vĩnh Hạ hiểu lần này Hào Nhất Phong nhất quyết muốn xử lý sự việc ở thành phố La Nam. Hắn biết rõ bí thư Hào Nhất Phong là người thế nào, lời nói như nước đổ khó hốt, dù cho có nhiều phiền toái xuất hiện thì có những sự việc căn bản không thể quay đầu.
- Vâng, phải nên đề bạt trọng dụng.
Quan Vĩnh Hạ trầm ngâm giây lát, sau đó khẽ nois:
- Chỉ là lúc này các đơn vị trong tỉnh đều đã được điều chỉnh, căn bản không còn đơn vị nào thiếu người.
- Chen lấn nhau sẽ có.
Hào Nhất Phong nhìn Quan Vĩnh Hạ rồi nói.
...
Hội trường thành phố La Nam, hơn một ngàn cán bộ tụ tập ở nơi đây nghe báo cáo của bí thư thị ủy Vương Tử Quân. Hội nghị này khác biệt với trước kia, vì nhân viên tham gia hội nghị kéo đến tận cấp thôn.
Cán bộ bốn cấp thành phố, huyện, xã, thôn cùng tham gia hội nghị được tổ chức ở hội trường thành phố La Nam. Lúc này thời tiết còn hơi lạnh, thiết bị nơi này lại có chút đơn sơ, vì bảo trì nhiệt độ ổn định của hội nghị, có hơn vài chục chậu than củi được đặt trong hội đường, liên tục bùng lên nhiệt lượng vô tận.
Vương Tử Quân cũng không ngồi trên đài chủ tịch như trước kia, hắn từ bên dưới đi lên, cầm lấy micro, bắt đầu nói ra cương lĩnh thi hành biện pháp chính trị của mình ở thành phố La Nam.
- Tiến thêm một bước giải phóng tư tưởng, mở rộng và đẩy mạnh công tác kêu gọi đầu tư, rót vào sức mạnh mới vì sự phát triển kinh tế thành phố La Nam; tiến thêm một bước cải tiến tác phong công tác, nâng cao hiệu suất công tác, cần cố gắng vì dân mà làm ra những việc mang tính hiện thực; tiến thêm một bước tăng cường giúp đỡ các xí nghiệp vừa và nhỏ, tiến thêm một bước phát triển xây dựng những khu công nghiệp, dựa vào những hạng mục này để thúc đẩy địa phương phát triển kinh tế...
- Tiến thêm một bước đẩy mạnh quy hoạch xây dựng thành phố, làm sao quy hoạch thật sự khoa học, đồng thời phải áp dụng cực kỳ nghiêm khắc. Cố gắng làm cho thành phố La Nam trở nên hài hòa, sắp xếp hợp lý, liên tục đẩy mạnh chất lượng cuộc sống của nhân dân...
Gió lạnh từ bên ngoài liên tục rót vào trong hội đường, thế nhưng bầu không khí bên trong vẫn rất nhiệt liệt, những tràng pháo tay như sấm liên tục vang lên.
Lý Quý Niên ngồi trên đài chủ tịch nhìn Vương Tử Quân đang lớn tiếng phát biểu, trong lòng thật sự có chút hâm mộ. Hắn ở thành phố La Nam đã biết bao lần làm báo cáo, có thể nói là đếm không hết, thế nhưng căn bản là lần đầu tiên được nghe những tràng pháo tay khủng bố như vậy.
Lý Quý Niên cũng hiểu không phải báo cáo của Vương Tử Quân quá hay quá đẹp, chủ yếu là vị bí thư thị ủy trẻ tuổi kia làm cho cán bộ cả thành phố thấy được hy vọng phát triển trong tương lai. Vì mới nửa năm đến nhận chức ở thành phố La Nam nhưng bí thư Vương đã sáng tạo ra kỳ tích phát triển của thành phố La Nam, GDP tăng tiến, thật sự có xu thế chấn động toàn tỉnh.
Hàng loạt vinh dự chen chúc nhau kéo đến thành phố La Nam, điều này làm cho người La Nam cảm thấy rất tự hào. Khi chính quyền có thành tích phát triển kinh tế rạng rỡ, tất nhiên sẽ làm cho dân chúng sinh ra tín nhiệm.
“ Thật sự là kém xa! Nếu so sánh với người ta thì những năm qua mình chẳng làm được gì ra hồn! “
Lý Quý Niên lúc này có thể nói là bày ra vị trí chính đáng của mình, dù sao Vương Tử Quân thúc đẩy thành phố La Nam phát triển quá mạnh mẽ, như vậy sẽ nhanh chóng lên cấp mà thôi. Tất nhiên Vương Tử Quân có được công lao, cũng không thể không có công lao của chủ tịch Lý Quý Niên, dù sao hắn cũng là chủ tịch thành phố La Nam.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...