Bị Sói Con Cố Chấp Ngậm Về Nhà
Bạch Ngọc nhất thời biết mình lỡ lời.
Hắn nhanh chóng lấy lại tinh thần, cong mắt cười: "Là Tiên tôn lúc ấy mơ mơ màng màng nói cho ta biết.
Tiên tôn không nhớ sao?”
Giang Lâm Vụ nghe vậy suy nghĩ kỹ, cũng có thể là như vậy, tối hôm qua nàng ốc óc lúc mê lúc tỉnh, có lẽ thật sự đã quên mất nhỉ?Bạch Ngọc thấy nàng tin liền yên lòng, miệng tiếp tục treo lên ý cười.
Hắn sau khi bái sư vào Vụ Ẩn cung vẫn luôn đi theo bên cạnh Tiên Tôn, không dễ dàng rời khỏi địa giới Vụ Ẩn Cung.
Chỉ sau khi hắn tiến vào Trúc Cơ kỳ, dựa theo tông quy của Huyền Kiếm tông.
Sau khi đệ tử tiến vào Trúc Cơ kỳ thì phải xuống núi năm năm để nhận lịch lãm.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ lịch lãm nửa năm thì đệ tử có thể trở về.Sau khi xuống núi lịch lãm, hắn rời tiên tôn liền nhớ nhung thành bệnh, đau tim ngứa gan, cả người buồn bực mất hứng.
Khi đó tiên tôn cách hắn quá xa.
Lại lạnh nhạt xa cách, thường xuyên phạt hắn, còn muốn đuổi hắn đi.
Hắn quá lo được lo mất, sợ rằng sau khi mình rời khỏi Vụ Ẩn Cung, Tiên tôn sẽ nhân cơ hội thu thập đồ đạc hành lý của hắn ném ra khỏi Vụ Ẩn cung, đuổi hắn rời đi.
Thậm chí hắn còn lo lắng khi hắn không còn ở đây, sư tôn tìm không thấy người phạt quỳ thì làm sao bây giờ? Nhỡ Tiên tôn tìm người khác thì sao? Vừa nghĩ đến lúc phạt quỳ, tư thế mơ hồ của Tiên tôn ở phía sau màn lụa mỏng bị người bên ngoài nhìn, hắn lại càng ngồi không yên.
Vậy nên lúc hắn đi lịch lãm ở bên ngoài đều thời thời khắc khắc kiểm tra Thủy Kính giám thị nhìn tiên tôn, phát hiện tiên tôn một mực ở trong "tầm mắt" của hắn chưa từng đi ra ngoài, cũng không cùng người khác ở chung mới thoáng yên lòng.
Sau đó hắn sớm hoàn thành nhiệm vụ vượt mức, nhưng thời hạn lịch lãm nửa năm chưa tới, hắn cũng không muốn ép mình đi chung quanh, liền đi tới linh sơn tiên tôn sống khi còn nhỏ.
Hắn tránh thoát tinh quái của Bồng Quả Sơn, cũng dựa vào thiên tư thông minh cùng tri thức uyên bác hơn người giải pháp trận tiến vào nhà gỗ nhỏ.
Hắn đi dạo nơi tiên tôn từng ở, tưởng tượng bóng dáng của nàng.
Nơi này có dấu vết của tiên tôn, hắn dựa vào phần tàn tích này, liền ở lại đây vượt qua thời gian lịch lãm.
Ở nhà cũ hắn tìm được học thức dược lý mà Tạ Tư để lại.
Hắn cũng thông minh, dựa vào nghiên cứu cùng với việc không ngừng thất bại lại lặp đi lặp lại thí nghiệm, chế tạo ra mê dược huyễn hương có thể làm tiên tôn miên man.
Cũng là sau lần lịch lãm đó, trái tim hắn như lửa đốt, lòng tràn đầy chua xót đến mức hắn đau khổ, dày vò thúc đẩy hắn lần đầu tiên hạ dược nàng.
Âm dương giao hòa, da thịt kề sát vô cùng thân mật lại vô cùng gần chạm tới chấp niệm không thể thân cận xa xôi kia.
......
Hai người rửa mặt chải đầu xong, ngồi ở trên bàn gỗ ăn nốt số cháo còn sót lạ.
"Tiên tôn.
Khi nào chúng ta chọn ngày để thành thân vậy?” Bạch Ngọc nhìn Giang Lâm Vụ chợt hỏi.
Giang Lâm Vụ nghe vậy liền sặc một ngụm, Bạch Ngọc vội vàng buông bát đũa xuống giơ tay lên vỗ lưng nàng.
Giang Lâm Vụ ho đến mức lông mày nhíu hết cả lên, khoát tay áo, "Ngươi đang nói cái gì vậy?! "
“Kết khế thành thân." Bạch Ngọc trang trọng trả lời một lần nữa.
"Ta biết như vậy là Bạch Ngọc trèo cao lên Tiên tôn, Bạch Ngọc nhất định tu luyện gấp bội đạt tới tu vi có thể sánh cùng Tiên tôn." Đôi mắt Bạch Ngọc lấp lánh ánh sáng của hy vọng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...