Có gì đó bất an, rất bất an, phi thường bất an.
Đào Tiểu Vi buổi sáng thức dậy liền tâm tình không yên.
Chỗ Nhan Hi nằm đã lạnh lẽo, người đã không thấy tăm hơi.
Đào Tiểu Vi híp mắt ngồi xuống, chẳng hiểu vì sao bụng nổi cơn tức.
Theo thói quen nhìn về phía treo chiến giáp của Nhan Hi, bây giờ đã rỗng tuếch.
Đào Tiểu Vi lập tức cảm giác
được không ổn, chiến giáp đâu? Còn có binh khí trên người Nhan Hi quen
dùng cũng không thấy. Nàng cuống quít nhảy xuống giường, hài cũng không
mang, chạy nhanh ra cửa, hô to gọi Thiên Sương Thiên Đồng.
"Tiểu thư, người thế nào mặc như vậy lại đi ra?" Thiên Sương cuống quít đem Đào Tiểu Vi ôm lại, dùng áo
khoác bao lấy nàng sợ chân bó nhiễm lạnh, bước nhanh đi trở về phòng
ngủ.
"Nhan Hi đâu? Vương gia đâu? Hắn ở nơi nào?" Cầm chặt lấy vai Thiên Sương, Đào Tiểu Vi cuống quít hỏi.
Thiên Sương chưa trả lời, đem kiện áo khoác mang vào cho nữ hài.
"Nói mau nha!" Nhịn không được gia tăng âm lượng, cảm giác không ổn đã lớn dần trong tim Đào Tiểu Vi.
"Tiểu thư, Vương gia xuất môn đi chinh chiến." Thiên Sương bất đắc dĩ nói.
"Đi nơi nào chinh chiến?"
Thiên Sương lắc đầu, nàng chỉ là một tiểu nha hoàn, đâu hiểu được nhiều như vậy.
"Lúc nào trở về?"
Lần thứ hai lắc đầu, Vương gia thế nào nói với nàng sự tình này.
Đào Tiểu Vi đứng ngây ngốc tùy ý Thiên Sương giúp nàng mang hài, nàng không chút nghĩ ngợi, chạy đi ra ngoài.
Đi qua của lớn của nội viện, tôi tớ đang vội vã, hiển nhiên là đã sớm biết tin tức, đang chuẩn bị đồ
dùng cho quả thân vương xuất chinh.
"Vương gia đâu?" Tiện tay nắm một hạ nhân đang khiêng đồ đạc, Đào Tiểu Vi hô to hỏi.
Hoảng sợ, người hạ nhân lập tức cúi đầu nói, "Bẩm tiểu thư, Vương gia đã xuất phát đến điểm tập trung binh tướng."
"Điểm đó ở nơi nào?" Dường như thấy được một tia sáng mừng rỡ, Đào Tiểu Vi lập tức truy vấn.
"Trong kinh thành, tiểu nhân cũng không biết, chưa từng đi qua."
Quản gia hay được, hắn dùng tốc
độ nhanh nhất xuất hiện, Đào Tiểu Vi là người duy nhất chủ tử để ý căn
dặn khi vừa ra cửa, nếu lỡ có nửa điểm sai lầm, chờ Vương gia đã trở về, hắn nhất định không chỉ bị gia pháp như lần trước a.
Để tuổi già an ổn sống, quản gia hiện tại đã đem Đào Tiểu Vi liệt vào đối tượng trọng điểm mà bảo hộ,
chuyện của nàng, lớn nhỏ không bỏ sót, tất cả đều là đại sự.
"Tiểu thư, Vương gia rất nhanh
sẽ bình an chiến thắng trở về, ngài không nên như thế lo lắng." Quản gia nháy mắt với Thiên Sương, ý bảo nàng nhanh lên đem Đào Tiểu Vi quay về
nội viện, ở đây tôi tớ đều đang rất bận rộn chạy qua chạy lại, vạn nhất
lỡ đụng phải tiểu thư, toàn bộ đoàn người chỉ chờ bị xử phạt a.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...