Land Rover chạy về hướng đông nam dọc theo đường cao tốc.
Ở hàng ghế sau xe, người đàn ông để tóc húi cua mặt mày hung ác cẩn thận ôm lấy Tống Hòa trong lòng, Tống Hòa cao 1m67 giờ phút này nằm ở trong lòng của người đàn ông lại có vẻ đặc biệt nhỏ nhắn xinh xắn.
Cô cũng không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết mình muốn đi qua đường hầm để ăn lẩu cay, kết quả vừa xuống cầu thang thì trước mắt tối sầm lại, đến khi tỉnh dậy khôi phục sự tỉnh táo thì cô đã ở trên xe rồi.
Trên xe ngoại trừ người đàn ông đang ôm cô này còn có một người lái xe, tuy rằng ý thức của cô còn tỉnh táo nhưng thân thể lại mềm nhũn không có một chút sức lực nào, giờ phút này tựa như búp bê bị người đàn ông tóc húi cua ôm vào trong ngực, cả người bị hormone tràn đầy của người đàn ông vây quanh.
Khi mới khôi phục ý thức Tống Hòa suýt chút nữa đã bị dọa khóc, nhìn thấy mắt cô đỏ hoe, người đàn ông lại có chút hoảng loạn, nhíu chặt đôi lông mày rậm, dùng bàn tay thô ráp chạm vào khóe mắt cô, giọng nói khàn khàn: “Khóc cái gì? Tôi cũng không có giết em.
”
Vừa nói lời này xong, phía trước truyền đến một tiếng cười khẽ.
“Cười cái quần què!” Người đàn ông đang ôm cô lập tức rống lên một câu với người lái xe phía trước, rống xong còn cúi đầu tiếp tục nhìn cô, “Ông đây nói thật, ông đây thích em, đau lòng em còn không kịp, làm sao có thể giết em?”
Tống Hòa ngây người, có rất nhiều nam sinh tỏ tình với cô, thậm chí còn có nữ sinh tỏ tình với cô, nhưng chưa từng có người nào có thể trực tiếp khiến cô bất tỉnh rồi bắt cóc lên xe, huống chi, cô hoàn toàn không quen biết người đàn ông này!
Tuy rằng diện mạo của người đàn ông trước mắt này hung ác thô bạo, trên thực tế cũng vô cùng đẹp trai, hơn nữa cánh tay đang ôm cô có cơ bắp rắn chắc, tuyệt đối là mẫu người khiến người ta nhìn mà muốn nhũn chân.
Nếu cô từng gặp đối phương, cô tuyệt đối sẽ có ấn tượng sâu sắc.
“Bé ngoan, sao em không nói lời nào?” Người đàn ông vừa hỏi, vừa nhéo nhéo tay cô, yêu thích không buông tay nhéo, nhéo từng ngón tay một, nhéo xong rồi đưa lên miệng mình.
Hơi thở nóng rực phả tới đầu ngón tay, Tống Hòa run rẩy, vô thức muốn rút tay về, nhưng cơ thể cô mềm nhũn, hoàn toàn chẳng có khí lực gì, lực kéo này đối với đàn ông mà nói còn không bằng một con mèo con giãy giụa.
“Anh… Anh đừng như vậy.
” Cô đỏ mặt, đôi mắt đỏ hoe nhỏ giọng nói.
Người đàn ông lại không buông tay, há miệng ngậm lấy đầu ngón tay cô.
Tống Hòa có tính thể hàn, dù là mùa hè tay chân cô vẫn lạnh lẽo, mà người đàn ông lại giống như cái lò lửa, khi hắn ngậm lấy đầu ngón tay của cô, nóng đến mức cô cúi đầu rên rỉ một tiếng.
Kết quả chỉ một tiếng này, hai mắt người đàn ông gần như đỏ lên, cánh tay ôm cô trong nháy mắt siết chặt lại, lật qua lật lại gặm cắn tay cô.
Tống Hòa cứng đờ cả người, không dám lên tiếng nữa, ngay từ đầu còn lo lắng người đàn ông sẽ thật sự cắn đứt tay mình, nhưng sau đó cô đột nhiên phát hiện phía sau mông có một thứ vừa nóng vừa cứng, cô hoàn toàn không để ý tới tay mình nữa.
Cô cũng không ngốc, biết đó là thứ gì.
Nhất là hô hấp của người đàn ông dần trở nên thô nặng, sau khi liếm bàn tay cô đến ướt đẫm, hắn bắt đầu di chuyển chiến trường, hôn lên cổ tay của cô, cũng dần dần di chuyển lên trên.
Ngay cả bàn tay vốn đang đặt ở eo cô cũng di chuyển lên trên, đặt xuống ngực cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...