Ngày hôm qua lúc Tống Hòa làm xong việc bán thời gian trở về đã là hơn mười giờ tối, sáng nay không có tiết học, cũng không cần làm việc bán thời gian, cô ngủ một giấc thẳng đến hơn mười giờ.
Sau khi thức dậy cô tiện tay sờ đến điện thoại di động vừa nhìn, phát hiện mặc dù công việc bán thời gian hồi chiều hôm qua gặp trục trặc nhưng người phụ trách vẫn chuyển tiền lương cho cô, điều này khiến cô có chút mừng rỡ, cả người ngay lập tức tỉnh táo hẳn lên, từ trên giường xoay người ngồi dậy, hơn nữa còn lập tức quyết định trưa hôm nay sẽ đi ra ngoài ăn, trên đường trở về phải mua cho mình một cái bánh ngọt nhỏ mới được.
Tống Hòa nhanh chóng đánh răng rửa mặt, vốn dĩ cô muốn trang điểm, nghĩ đến cả ngày hôm nay mình cũng không cần phải đi làm nên giảm bớt một bước trang điểm này, chọn từ trong tủ quần áo ra một chiếc váy.
Lớp lót bên trong chiếc váy là váy hai dây màu xanh nhạt, dài đến đầu gối cô, phần bên ngoài là một chiếc váy lụa màu xanh đồng bộ, trước ngực là một hàng cúc trắng ngọc trai, cổ chữ V, nhưng cao hơn một chút so với so với dây đeo bên trong, làn váy cũng vừa ngay đầu gối.
Cô có nước da trắng, trắng như bạch ngọc dưới ánh mặt trời, đường nét trên khuôn mặt không phải là kiểu đẹp mắt đến mức người ta liếc nhìn một cái đã thấy kinh ngạc, nhưng ấm áp và mềm mại, khiến người ta càng nhìn càng thích.
Nếu như Tống Hòa không ra ngoài học hoặc là đi làm thêm, cô cũng không thích mang túi xách bên mình, chỉ cầm điện thoại di động rồi xỏ vào một đôi dép lê đi ra ngoài.
Bên ngoài trời nóng nên cô cũng không định đi quá xa, cửa hàng bán bánh ngọt nhỏ cũng ở bên ngoài tiểu khu, rất gần.
Lúc đi ra ngoài cô còn thuận tiện kiểm tra lịch sử trò chuyện trong nhóm bán thời gian, phát hiện bọn họ vẫn còn đang thảo luận rất lâu trong nhóm sau khi công việc bán thời gian ngày hôm qua kết thúc.
Công việc bán thời gian của ngày hôm qua cắt băng khánh thành của một công ty, Tống Hòa đi làm nhân viên lễ tân ở chỗ đó, kết quả chưa bắt đầu làm đã nghe nói xảy ra chuyện, hiện trường rất loạn, trong khi cô còn chưa rõ cụ thể đã xảy ra chuyện gì thì đã bị yêu cầu chấm dứt công việc làm thêm của mình.
Bây giờ khi xem lại lịch sử trò chuyện trong nhóm nhỏ, cô mới biết được hóa ra là có người chết.
「Người chết chính là chủ tịch đến từ trụ sở, nghe nói là kẻ thù mời sát thủ, một phát mất mạng.
」
「Một lỗ đạn ngay giữa hai mày luôn…」
Cũng không phải đang đóng phim điện ảnh.
Tống Hòa tùy ý lướt xem, cô không tin những chuyện này, nhưng có tin hay không cũng chẳng liên quan gì đến cô.
Đi ra bên ngoài nắng có hơi gắt, cô cất điện thoại di động, suy tư trưa này mình nên ăn lẩu cay hay là đi ăn món xào kiểu gia đình, món xào kiểu gia đình rất ngon chỉ có điều là bà chủ quá nhiệt tình, luôn muốn giới thiệu con trai nhà bà ấy cho cô, điều này làm cho Tống Hòa có chút không chống đỡ nổi.
Cô chỉ muốn làm thêm để kiếm thật nhiều tiền, tương lai mua một căn nhà nhỏ để không lo cơm áo gạo tiền, cô không có ý định tìm đàn ông để kết hôn…
Ý nghĩ này khiến Tống Hòa dứt khoát kiên quyết đi bằng lối đi ngầm, đến nhà đối diện ăn mấy món cay nóng.
Còn có thể mua một ly đậu xanh lạnh từ chỗ bên cạnh, ăn vào mùa hè là sảng khoái nhất.
Một chiếc Land Rover màu đen đỗ cạnh lối vào đường đi ngầm chưa đầy nửa phút, rất nhanh đã rời khỏi đây, hòa vào dòng xe cộ phía trước rồi lái lên đường cao tốc rời khỏi nội thành.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...