Thấy khí tràng của Bỉ Ngạn Vong Ưu, người chơi bất giác tránh ra một bên. Lúc này trong sạp hàng rõ ràng là đang ép mua ép bán vậy đó. Vậy mà người đang gây sự lại là Lam Tiếu Vũ tiểu pháp sư nguyên tố chanh chua kia. Cô ta đang chỉ trỏ một thanh tiểu đoản đao chỉ số cực phẩm nói:
“Này, thanh đao này tuy là chỉ số hơi khá một chút nhưng là chỉ hạn chế cho làn cấp 5~7. Hiện tại cũng chẳng ai dùng được. MÀ cho dù có cũng chỉ một thời gian giá vàng giảm. Thanh đoản đao này ta mua cho phu quân ta, 50 kim, nói đi, có bán hay không?”
Khinh Doanh bước đến, đặt 150 vàng lên khu giao dịch, lạnh lùng nhìn Lam Tiếu Vũ:
“Ngu xuẩn! Vật phẩm Lam cấp này ta lấy. Không muốn mua thì cút! Cô bán nó cho ta, nếu không đưa lên khu đấu giá, giá của thanh đoản đao này không thấp!”
“Nhưng… tôi không biết làm sao ….đấu giá….”
Khinh Doanh bất giác trợn tròn mắt! Tiểu Bạch Thỏ chính hiệu a~ Tức nổ phổi a~ Làm sao cô ta leo lên thứ 3 bảng tài phú Liên Minh Thiên sứ a~? Thật vô lí a~.
“Này, ta muốn mua thanh đao này. 150 vàng, ta đưa, ngươi mau đưa ta!”
Lam Tiếu Vũ thấy có người xen vô, không nhịn được nói ra, ép mua bán quá rõ ràng. Lại hận thù nhìn Khinh Doanh, khi thấy rõ liền nổi đóa:
“Mẹ kiếp, con nhỏ này, đưa Trưởng Làng đi, không cho ta nhận nhiệm vụ rồi ra đây tranh trang bị với ta là sao? Ngươi muốn chết phải không?”
Khinh Doanh căn bản coi thường. Nay cô có điểm chúc phúc và ngưỡng vọng của làng, giết cô ta không bị hồng danh, nhưng cô ta đả thương cô thôi cũng bị NPC ghét bỏ. Ngu ngốc thử làm sẽ biết hậu quả a~.
Khinh Doanh quay qua Lý Lam Lăng, nói:
“Mau giao dịch rồi rời khỏi đây, đến nhà lớn của làng, sẽ không ai tấn công cô!”
Lam Tiếu Vũ thù hằn nhìn Khinh Doanh cầm thanh đoản đao, ác độc nói:
“Hừ hai người hôm nay đừng hòng rời khỏi đây. Một chức nghiệp Vũ Sư nát bét cùng một Mục sư, muốn chạy? Không dễ!”
Lúc này có một dáng người khôi ngô cao lớn đi tới, anh ta mặc một bộ đồ đen của đạo tặc. Tên trong trò chơi là ‘Ngô Phàm Kiến vũ’. Một Đạo tặc cấp 3, cũng không tồi. Khinh Doanh nhìn Ngô Phàm Kiếm Vũ cười nhạt thếch:
“Trong vòng 2 ngày mà lên tới cấp 3, hẳn ngươi cũng không ngốc, nói phu nhân của ngươi, lui về đi! Các ngươi đánh không lại ta!”
Khinh doanh tự nhận, nàng đã quá mức nhân từ mà nhắc nhở bọn họ rồi, có nghe hay không, hậu quả tự gánh thôi! Hiện giờ cô cũng không có ngại giết người a~.
Thật không ngờ vậy mà Ngô Phàm Kiếm Vũ lại ra tay, không nói một từ, còn Lam Tiếu Vũ kia lại vừa đánh hỏa cầu về phía cô, lại vừa tung về phía Lý Lam Lăng. Trong lúc sơ ý thế mà lại hạ sát được Lý Lam Lăng.
Ngu ngốc, cô đã nói là chạy đi còn dũng cảm ở lại. thật là kiếp trước cô chỉ quan giết người, đâu có bảo vệ ai bao giờ, chuyện này cũng muốn làm khó cô quá đi ha!
Khinh Doanh cười cười, lạnh lùng như hoa bỉ Ngạn đẫm máu, nói:
“Các ngươi đã muốn chết, vậy thì chết một cách minh bạch đi”
Nói xong, cô cho hiện lên tất cả các số liệu. thậm chí không thèm dùng danh hiệu! Bách Lý Khinh Doanh cô đây thật quá nhân từ với hai kẻ này rồi! Những kẻ xuẩn ngốc thì chỉ có chết!
Vừa nhìn thấy cấp bậc và tên của cô, người chơi suýt xoa:
Lam Lạc: “Ôi chà, đại thần đứng thứ 4 của Đông Đại Lục, Bỉ Ngạn Vong Ưu, trời ạ, tốc độ luyện cấp của vũ Sư từ bao giờ khủng vậy a~?”
Lam Ly: Thôi xong, đại thần tức giận rồi, đôi vợ chồng kia chết chắc rồi!
Thủy Xúy Nguyệt: Họ không phải vợ chồng a~ Nghe nói là sư huynh muội cùng khóa cấp 3 giúp đỡ nhau, a ha! Tôi biết hai người họ ngoài đời thực nek.!
Linh xu: Oái, sao nhìn đại thần dáng người nhỏ nhắn thế nhỉ?
Vấn Tiêu: Là nhỏ ms dễ thương nghe chưa?... Ú hú hú….
Càng đánh càng hăng a~. Lúc này, đột nhiên có người tấn công từ sau lưng. Chết tiệt, là 3 người chơi có chức nghiệp Thích Khách. Vậy là Bỉ Ngạn Vong Ưu lúc này lại bị tới 3 Thích Khách và 1 Đạo Tặc vây quanh. Dẫn đầu bọn Thích Khách mới tới là một Thích Khách mang tên Màn Đêm. Hắn ta khinh thường vũ Sư vô cùng, lại còn là một vũ sư xấu xí. Hừ, cô ta thế này mà Lam Tiếu Vũ còn gọi thêm hắn tới vây giết?
Màn Đêm: Tiếu Vũ muội muội, muội gọi chúng ta tới chỉ để diệt sát một Vũ Sư?
Lam Tiếu Vũ: Đêm ca, cô ta cậy mình là đại thần nên cướp trang bị với muội. Ca luôn bạch cô ta giùm muội đi, còn con nhỏ này. Hừ để muội luôn bạch nó xem nó còn rơi ra trang bị nào không?
Ngô Phàm Kiếm Vũ nhíu mày nhìn qua 3 người mới đến, sắc mặt đen lại, đứng sang một bên. Vậy mà lúc này lại có một tiếng reo lên là Lam Tiếu Vũ:
“Oa, trang bị con nhỏ kia rớt ra là cực phẩm, Lục sắc trang bị, là Lục sắc cấp 10 a~ Không biết cô ta kiếm đâu ra?”
Khinh Doanh nhíu mày đẹp
Vậy mà sau khi Lý Lam Lăng sống lại, bọn người đứng xem lợi dụng cô dây dưa cùng 3 tên Thích Khách. Bọn người kia cùng Lam Tiếu Vũ lại dám lần nữa diệt sát hòng lượm trang bị cực phẩm tiểu Bạch rớt ra. Bỉ Ngạn Vong Ưu nhảy tới cạnh Lam Tiếu Vũ, đôi mắt bắn ra sát khí lạnh lẽo:
“Đưa nó ra!!!”
Lam Tiếu Vũ tuy có sợ hãi ánh mắt tràn đầy sát khí của Bỉ Ngạn Vong Ưu kia nhưng nhìn quanh thấy người phe mình đông hơn lại nhìn Ngô Phàm Kiếm vũ đứng một bên, càng thêm vững lòng.
Ngô Phàm Kiếm Vũ kia cũng là một đại thần nha! Sáng sớm hôm nay anh í mới cấp 2, giờ đã là cấp 4 rồi! Bỉ Ngạn vong Ưu ngh thì oai đó, nhưng người chơi vẫn thầm khinh bỉ cô ta! Hừ chức nghiệp Vũ Sư rác rưởi chắc là người chơi ăn bám thành quả hoặc thêu đoàn đội liệp sát quái rồi hưởng kinh nghiệm.
Nói chung, không ai tin cô ta là đại thần thực sự cả! Nghĩ như vậy, Lam Tiếu Vũ lại thét lên:
“Hừ, Bỉ Ngạn Vong Ưu, cô cậy mình là đại thần muốn làm gì là làm sao? Trang bị người chơi rớt ra ai nhặt được là của người đó nha! Đừng có mà quá đáng!”
“Hừ, con nhóc con, mày cướp trang bị lam sắc của tao. Tao lấy trang bị lục sắc này có gì là không ổn? Coi như là đền bù cho tao. Mày khôn hồn thì cút đi, nếu không tao luôn bạch cả mày!”
Càng nói càng tin tưởng Bỉ Ngạn Vong ưu chỉ là một cái túi da, Lam Tiếu Vũ nói càng hăng, xú khí càng nồng nặc! Người chơi xung quanh xem vậy cũng dần dần khép kín vòng vây lại phía Ly Lam Lăng, ý đồ giết người đoạt trang bị quá rõ ràng!
“Hừ, nếu đã vậy, các ngươi đều đáng chết cả!”
Nói xong, Khinh Doanh lui lại phía sau, cúi người xuống, đưa hai tay mảnh dẻ cầm dải lụa đỏ như máu lên. Dải lụa đỏ cuốn nhanh trên không như lốc xoáy, Khinh Doanh buông tay ra, dải lụa như có linh tính, bay đi, hệt như vũ điệu của Tử Thần, người chơi trong bán kính 3 mét xung quanh đều gục xuống!
Vừa lúc người chơi cuối cùng ngã xuống, Khinh Doanh cũng không trụ nổi, ngồi bệt xuống. Tay cầm dải lụa thấm máu tươi, cười thảm, hazz, chung quy chưa đủ khả năng thi triển chiêu này, thật là….
~ Người chơi Bỉ Ngạn Vong Ưu, bạn đã sáng tạo ra một Chiêu thức mới cho chức nghiệp Vũ Sư, bạn có muốn đặt tên cho nó và công khai danh tính?
~Bọn người kia ép tới muốn luôn bạch cô và Lý Lam Lăng chung quy là do cô không đủ sức uy hiếp. Vốn Khinh Doanh còn muốn nhân từ nhưng trong trò chơi này, người với người không hề có ý thức về chuyện đó, nếu đã như vậy, không cho bọn họ ăn đau họ sẽ không chịu nhả miếng mồi ngon là Ly Lam Lăng đâu nhỉ?
Nếu đã là như vậy, cô muốn tất cà người chơi trong “Luân Hồi” nghe đến tên cô là phải tránh ra thật xa, không dám lại gần.
~ Thức Thứ 2 trong bộ Tuyệt Sát, Bão Tố sát. Lựa chọn công khai danh tính! ~.
Lúc sau, hệ thống đã vang lên thông báo:
~ Người chơi Bỉ Ngạn Vong Ưu sáng tạo ra thức Bão Tố Sát, đạt được thành thục danh hiệu ‘Sáng tạo giả’ 2/10. (Khi đủ 10 điểm là đạt được danh hiệu tông sư võ học). Bạn được cộng 50% kinh nghiệm và 10 điểm danh vọng cho bất kì thành thị nào.
~~ Người chơi Bỉ Ngạn Vong Ưu tại Bắc Đại Lục tân thủ thôn đã sáng tạo ra thức thứ hai trong ‘Bộ Tuyệt Sát’ ~ Bão Tố Sát ~. Mong người chơi có thể tuyên truyền rộng dãi tuyệt chiêu của mình để liên minh Thiên Sứ nâng cao thực lực, sớm đánh bại Liên Minh Tà Ác.
~Bão Tố Sát ( Bộ Tuyệt Sát)
Tăng 50% bạo kích, tất cả sinh vật sống trong vòng bán kính 3m sẽ bị thương vong. Hiệu suất thương vong cực lớn nên xin người chơi lưu tâm. Nếu do người khác khiêu khích trước, mỗi lần thi triển +5 điểm thành thục, nếu không sẽ bị mất 500 điểm danh vọng thành thị (Thông tin sau khi độ thành thục đạt 100%)
Kênh thế giới vừa nhận được lập tức điên cuồng!!!!
Fuck, hóa ra người tạo ra Bỉ Ngạn Sát này lại sáng tạo ra một chiêu thức mới? Sáng tạo võ học có thể đơn giản hơn nữa hay không?
Lam Ly: Oa oa, tôi vừa bị đại thần diệt sát bằng chiêu thức đó đấy! Lòng tham quả đáng chết mà T.T Sau này phải thành thật một chút mới được!!!
Nguyện Tinh Chúng Ủng: Nói nghe hay ha?! Hóa ra đại thần vừa thực sự diệt sát sinh vật sống quanh 3 mét hả? lại mất 500 điểm danh vọng thành thị ở Tân thủ Thôn ư?
Lam Lạc: Đúng đúng vậy a~ Đại thần rất suất a~ Ta hâm mộ đại thần, sau này gặp đại thần ta sẽ xin nàng nhận ta làm sư phụ!
Lam Tiếu Vũ: Tiện nhân Bỉ Ngạn Vong Ưu, cướp trang bị của bà còn diệt sát gần hết người chơi chỗ đó!!! Ta phi, lần sau gặp ngươi ở đâu ta muốn diệt ngươi nói đó!
Kiến Phàm Long Ẩn: Ngu ngốc, đại thần người ta sáng chói như vậy, cô làm sao diệt?
Linh Xu: Tuy tôi cũng bị đại thần giết nhưng mà tôi rất khâm phục cô ấy. Lam Tiếu Vũ ép mua ép bán, lại còn muốn luân bạch người ta. Hừ,gọi thêm nhiêu người cũng không địch nổi Vong Ưu đại thần, còn muốn gì chứ?
…….
Kiếm Sương Minh Nguyệt: Thật tò mò, một nữ Vũ sư tài năng như vậy…
A A A: AAAAA Minh Nguyệt đại thần, đại đại cao thủ, cho xin chữ kí a~.
Kim Luân pháp sư: Oa, Nguyệt đại thần cũng khen Vũ Sư kia, cô ta chắc hẳn rất tài năng nga!
…………….
*************
Nơi này, trong một phòng làm việc trang nhã, người đàn ông kính cẩn nghiêng mình, nói với một nam tử đang nhìn ra đường xá sầm uất. Nơi này là tầng 20, nhìn xuống đó làm chi a
~“Cậu chủ, người có quá coi trọng một Vũ Sư như thế không?”
“Không đâu, tuy là ta rất muốn chứng minh cho cha ta thấy ăng lực của ta nhưng ta không có hấp tấp.”
Cho đến giờ phút này, chỉ có một Vũ Sư như cô ta có thể sáng tạo chiêu thức, cũng quá vô lí đi. Mà không phải một, mà là hai. “Bộ Tuyệt Sát” Nghe rất thú vị, hắn rất thích a
~Không cần thiết phải tính toán nhiều, có lẽ đưa cô ta thành tuyển thủ chuyên nghiệp cho tập đoàn là không sai a~.
“Vâng thưa cậu chủ, tôi sẽ đi tìm hiểu thông tin về cô bé ấy ngay ak.”
Sau khi người đàn ông kia đi mất, người nam tử nay2 quay người lại. Nhìn hắn rất trẻ nhưng trong mắt lại có sự trầm tĩnh không đúng lứa tuổi !
*************
“a
~ Đi chết cả đi! Tại sao thiếu gia ta không sáng tạo ra nổi chiêu thức nào mới mà ả kia đã phun ra chiêu thứ 2 rồi?? Ả ta là quái vật sao?”
Câu nói này là của một cậu thiếu niên tóc hung đỏ, cậu ta hét to một hồi rồi nhấc điện thoại lên lạnh lùng nói:
“Mau tìm hiểu cho ta thông tin về Bỉ Ngạn Vong Ưu. Nhanh nhất có thể! Hừ!”
*************
Biệt thự Bách Lý gia:
Nơi này là một căn biệt thự xa hoa hiếm có. Chủ nhân của nơi này nên là một người điềm tĩnh nhưng mà khác với suy nghĩ. Ông ta là một người đàn ông trung niên rất suất khí, lại đang ngồi đối diện với một người phụ nữ.
Tay cầm tách trà của người đàn ông hơi run run, giọng phát ra cũng khàn khàn không rõ:
“Thật chứ?”
“Ồ, cứ thử đi!”
Người phụ nử xing đẹp kia mỉm cười tự tin, vậy mà lại chính là chủ nhiệm khoa của Lý Doanh Doanh
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...