Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng Hình Tượng Tôi Sụp Đổ
Khương Ngũ Hồ vẫn đang tự hỏi ai là "cún con", thì lại nghe giọng nói tiếp tục vang lên trong đầu: [Thật ra ban đầu Dương Thư Phàm không được tham gia chương trình này, nhưng cô ta nhận thấy chương trình này sẽ rất hot nên đã tiếp cận Khương Nhất Phàm.
]
[Sau một buổi tiệc, cô ta gõ cửa phòng của Khương Nhất Phàm, nói rằng mình bị chóng mặt.
Không ngờ Khương Nhất Phàm lại gọi 120 đưa cô ta vào bệnh viện.
]
[Tiền gọi xe cấp cứu còn là do Dương Thư Phàm tự trả.
]
[Lần đó coi như thất bại, nhưng sau này cô ta tình cờ nghe được từ Khương Tử Nhiễm rằng Khương Ngũ Hồ thích mấy cô gái kiểu chị gái.
]
[Thế là cô ta bắt đầu quyến rũ Khương Ngũ Hồ!]
[Đừng thấy Khương Ngũ Hồ có đầu tóc bạc như một chàng trai lạnh lùng, thực ra bên trong anh ta vô cùng yêu thích mấy chị gái.
]
[Trước đây anh ta từng yêu qua mạng với một chị gái, lén lút đi gặp mặt, phát hiện đối phương hơn sáu mươi tuổi, đang đón cháu đi học về.
]
[Điều này đã gây cho Khương Ngũ Hồ một cú sốc lớn, thời gian đó anh ta toàn viết những bài tình ca buồn, mỗi bài viết ra đều khiến người nghe khóc ròng.
]
[Chuyện này bị mấy anh trai khác biết được, họ đều cười nhạo anh ta, chỉ có Khương Tử Nhiễm an ủi anh ta nên anh ta mới nghĩ Khương Tử Nhiễm là em gái tốt nhất trên thế giới này.
]
[Hôm đó khi Khương Ngũ Hồ đang viết bài tình ca buồn thì Dương Thư Phàm xuất hiện, như một chị gái tri kỷ an ủi anh ta!]
[Khương Ngũ Hồ đắm chìm ngay, rơi vào lưới tình, trong các cuộc trò chuyện sau đó với Dương Thư Phàm, biết được cô ta cũng muốn tham gia chương trình nên đi xin Khương Nhất Phàm đang là nhà đầu tư cho cô ta vào ngay.
]
[Khương Nhất Phàm không có cách nào từ chối đứa em út, đành phải đồng ý, ai bảo anh ta biết khóc làm gì? Khóc sướt mướt thấy thương, y như vợ anh ta chết vậy, Khương Nhất Phàm chỉ muốn để anh ta ngậm miệng lại nhanh thôi.
]
Khương Ngũ Hồ trợn tròn mắt.
Trời ơi! Làm sao Khương Thất Ngư biết được những chuyện thầm kín đó chứ?
A a a a a a!
Thấy sắc mặt những người khác vẫn bình thường, Khương Ngũ Hồ mới không lên tiếng ngăn cản Khương Thất Ngư tiếp tục nói.
Có vẻ chỉ mình cậu ấy nghe được tiếng lòng của cô thôi.
Nhưng như thế này cũng đủ xấu hổ rồi!
Cậu ấy đâu biết người yêu qua mạng của mình lại là bà cụ sáu mươi chứ.
Rõ ràng ở trên mạng bà ta nói mình chỉ mới hai mươi tám tuổi thôi mà.
Khương Ngũ Hồ lại muốn khóc.
Nhưng không sao, dù chị Thư Phàm có lợi dụng cậu ấy thì cũng không sao.
Cậu ấy cảm thấy chị Thư Phàm vẫn rất tốt.
Nhưng lúc này, cậu ấy lại nghe được Khương Thất Ngư tiếp tục nói thầm trong lòng:
[Ài! Thích chị gái cũng không sao, nhưng kiểu người như Dương Thư Phàm thì anh ta khó mà kiểm soát nổi! Cô ta chỉ giả vờ với hình tượng trong sáng của mình thôi chứ thực ra rất thích tham gia "vận động tập thể", còn thích người khác liếm ngón chân cô ta nữa!]
[Chuyện này cũng không có gì, nhưng cô ta bị viêm móng chân và hôi chân đấy! Ai từng liếm chân cô ta, chắc chắn vài ngày sau sẽ bị nhiễm trùng miệng vào bệnh viện.
]
[Thậm chí Khương Ngũ Hồ còn thảm hơn, trực tiếp bị viêm họng, không thể hát được nữa, sau đó lại bị Dương Thư Phàm bỏ rơi, cuối cùng trầm cảm nhảy sông tự tử! Thật là một con cún ngốc!]
Khương Ngũ Hồ: "!!!"
Khương Ngũ Hồ: "???"
Khương Ngũ Hồ: "…"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...