Editor: Mẹ Bầu
Đêm khuya, đến thời điểm kết thúc, thì Lê Lạc gần như đã mềm nhũn đến tê liệt ở trên người Tạ Uẩn Ninh. Phảng phất như là một con cá thiếu nước khi bị vứt lên cạn vậy! Rõ ràng toàn thân cô ẩm ướt, dính nhơm nhớp vì mồ hôi, giống như vừa được vớt từ trong nước ấm ra vậy. Hơi nghiêng thân thể đi một chút, trượt xuống đến bên kia, đầu óc của Lê Lạc lại bị suy nghĩ vì một vấn đề: Hóa ra là sạt núi, lở đất đã xảy ra trong cùng một lúc với sóng thần.
Không biết hiện tại bây giờ là mấy giờ rồi! Lê Lạc lần mò xuống phía dưới để tìm kiếm điện thoại di động.
Một đôi bàn tay to có lực, @MeBau*[email protected]@ lại tóm lấy cô kéo về. Một lần nữa Lê Lạc lại bị kéo trở về trong lòng Tạ Uẩn Ninh. Cô ngửa cái đầu ra, trong ánh sáng tối đen Lê Lạc chống lại đôi con ngươi đen bóng sáng quắc của Tạ Uẩn Ninh, mở miệng nói: "Em nghĩ muốn nhìn xem thời gian một chút..."
"0 giờ 20 phút rồi." Tạ Uẩn Ninh trực tiếp nói cho cô biết.
Hả! Phong cách của một người đàn ông thực sự là đã được thể hiện ở mọi khía cạnh, ví dụ như Tạ Uẩn Ninh đây, rất thẳng thắn và cũng rất ngang ngược.
Lê Lạc lại động đậy, dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com cô nghĩ muốn uống nước.
A - - lại bị ôm lấy.
Tạ Uẩn Ninh không khỏi nhíu mày! Hừm! Cô gái này không thể nào nằm yên được để cho anh ôm một hồi hay ao? Hoặc là, lại tới một lần nữa?
Lại bị Tạ Uẩn Ninh thu nạp vào ở trong ngực, Lê Lạc vô cùng uất ức, hai tay chống ở trên ngực Tạ Uẩn Ninh, ngẩng cái đầu lên, nói: "Em khát nước..."
Khát đến mức cổ họng đều đã khô khốc.
"... Thực xin lỗi." diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Tạ Uẩn Ninh thấp giọng nói vẻ áy náy, rồi sau đó anh nhanh chóng đứng lên. Một phút đồng hồ sau, Tạ Uẩn Ninh bưng một ly nước đi lại. Nước ấm, Tạ Uẩn Ninh nâng cả người Lê Lạc lên trên, đưa ly nước cho cô.
Cái người phục vụ này, đã làm rất đến nơi đến chốn rồi.
Lê Lạc lại ru rú ở trong lòng Tạ Uẩn Ninh, nâng cốc nước trong tay, uống từng ngụm từng ngụm một. Hai người lại làm cái chuyện vô cùng thân thiết với nhau, đương nhiên quan hệ lại càng thêm thân mật rồi! Nhất là Tạ Uẩn Ninh, hai tay ôm cô, thật sự rất nhẫn nại và dịu dàng, chờ cô uống hết cốc nước.
Nhưng mà, cái chuyện chia tay kia thì phải làm sao bây giờ?
Uống một hơi hết độ nửa cốc nước, thân thể Lê Lạc được bổ sung nước rồi, đầu óc lại hoạt
//