Mảnh ghép 38 : Sinh nhật tàn một trái tim tan
- Hôm nay sinh nhật Kiệt đi cùng tao nhé !- Băng hỏi Lam
- Tao quen đâu đi ngại lắm - Lam
- Rồi mày sẽ quen, mọi người hòa đồng lắm
- Nhưng...
- Đi đi mà - Băng năn nỉ
Cuối cùng Lâm cũng gật đầu, Bằng & Làm đến nhà Diệp Hân để cùng nhau tạo bất ngờ cho Kiệt, Lam & Diệp Hân mới quen đã dính vào với nhau và " đá " Băng sang một bên ( tội nghiệp con pé )
3 người cùng tự làm một chiếc bánh kem to vĩ đại cho Kiệt, trong suốt quá trình làm bánh đứa nào cũng mặt dính kem trông như mèo hoang....
King..Koong.....
Chuông nhà Diệp hân vang lên, Băng chạy ra mở cổng thì thấy bộ 3 vào đem theo một đống đồ trên tay, bộ 3 lại cùng làm quen với Lam và đứa nào cũng quý Lam vì tính cách thân thiện dễ mến của cô
- Mấy ông đem theo gì nhìu zữ vậy - Diệp Hân soi xét đống đồ mà bộ 3 vứt trên bàn
- Toàn gấu bông đấy - Hùng bỏ ra cho cả lũ xem thì 3 nàng kia há hốc mồm ngạc nhiên vô đối , toàn gấu màu hồng, thỏ bông...
- Cái gì? - Băng / Lam / Hân đồng thanh trợn tròn mắt lên
- Kiệt là boy sao mua gấu bông tặng - Băng
- Nó là boy thì phải mua đồ của girl mới độc đáo chứ - Tùng tiếp lời làm 3 nàng suýt xỉu tại trận
- Lam xong chưa còn đến bữa tiệc chứ muộn rùi - Quân soi đồng hồ
- Sắp xong, đợi trang trí đã - Diệp Hân
......
- Xuất phát đến nhà thằng Kiệt thôi - Tùng chạy đầu tiên ra xe, nhìn cái tướng chạy của Tùng cả lũ lăn ra cười
Xe dừng lại ở nhà Kiệt, Bữa tiệc đông đủ bạn bè trong lớp và một sân khấu lớn do nhà Kiệt chuẩn bị rất đẹp, dàn đèn treo và những vật trang trí , loa đài được sắp xếp theo thứ tự y như sân khấu dành cho live show và không thể thiếu khung ảnh to vĩ đại hình Kiệt ở chính giữa sân khấu
- Chúc mừng sinh nhật Chính Kiệt - tất cả những người có mặt tại nơi đây nâng ly và cùng nhau hô to trong bản nhạc sinh nhật
Phập.....phập...., Rất nhìu tiếng động như vậy nổ lên, đó là pháo hoa và mọi người cùng nhau đập bóng, không gian sinh nhật trở nên sôi nổi và đến lúc Kiệt cắt bánh gatô
....
...
Bữa tiệc sinh nhật tràn ngập trong tiếng cười và Lam lại có thêm người bạn mới đó là Kiệt và một số bạn nam nữ vừa làm quen được
Bộ 3 trao những món quà trên tay cho Kiệt yêu cầu khi nào tàn tiệc mới được mở ra, những chiếc bánh kem do Lam Băng Hân chuẩn bị dành để đáp nhau chứ không ai ăn ( phí tóa )
5s vào trong phía sân khấu để thay đồ và sẽ thể hiện hip hop cho tất cả xem, bài biểu diễn rất điệu luyện và được sự hưởng ứng nhiệt tinhg ở phía dưới nên 5s nhảy rất hăng
- Uwo, Băng ơi mày có phải con gái không nữa - Lam vừa xem chăm chú vừa thốt lên vì Băng nhảy rất đỉnh
Kết thúc bài nhảy là tiếng pháo nổ lên và lấp lánh rơi xuống sân khấu .....
- Hôm nay vui quá - Lam phấn khích
- Mệt không - Băng hỏi Lam
- Không , chỉ vui thôi - Lam cười
Kết thúc bữa tiệc sinh nhật, Kiệt mở hết quà ra cùng mọi người chiêm ngưỡng thì bát ngờ nhất là món quà của bộ 3 toàn gấu bông dành cho em bé hoặc cho girl, Kiệt nhà ta lạnh lùng như vậy lại tặng gấu bông khác gì nói Kiệt trẻ con
- Dễ thương hông - Tùng chêu tức Kiệt
- Đáng yêu vậy nè - Quân hùa thôi
- Bộ 3 chọn quà là phải độc đáo vậy chứ - Hùng lém lỉnh thì cả bộ 3 bị Kiệt đập cho tan tác
Ra về, trời đã chuyên màu đen, đèn đường bật lên huyền ảo lung linh
- Chào Kiệt nha - Băng ôm Kiệt
- Ui trùi tình cảm quá - Tùng rên lên
- Kệ người ta, bộ không được ghen hã - Băng chêu
- Ai thèm ghen - Tùng cười rồi cả lũ ra về
Kiệt đứng ngoài cổng vẫy biệt tất cả và vừa định bước vào nhà thì một chiếc xe đua màu đen phóng tới đâm ngang người Kiệt, vì bất ngờ nên Kiệt không thể né nên Kiệt đã nằm xuống ngất đi cùng vũng máu khi chưa kịp gọi tên những người phía trước, chiếc xe đó lao vun vút qua người Băng khiến Băng có cảm giác lạnh chợt quay lại đằng sau thấy Kiệt nắm đó, tất cả như mờ nhạt trước mắt, Băng vội chạy đến và Lam, Hân cùng bộ 3 cũng hớt hải chạy lại chỗ Kiệt
- Tiểu thư em đã đâm chết thằng đó - Một cú điện thoại, người vừa lái chiếc xe đua đó gọi cho người mà hắn gọi là tiểu thư, đầu dây bên kia vang lên một giọng nữ lảnh lót
- Tốt lắm, không hổ danh là người của Dư Thiên Thiên này
- Vâng tiểu thư , dạ chào tiểu thư có gì tiểu thư cứ sai bảo em -
- Được rồi
Cúp máy..tút..tút
- Tao sẽ cho những đứa thân bên cạnh mày lìa khỏi thế gian này từ từ - Thiên Thiên nở một nụ cười ác quỷ
.......
Băng và tất cả cùng khóc, kể cả Lam cũng khóc.
- Ông trời ơi sao ông ác thế, ông chẳng công bằng gì cả, sao cứ phải để Kiệt của con chịu nạn như vậy, Kiệt có tội j chứ - Băng thét lên khiến nước mắt chảy càng nhanh và nhìu hơn, tất cả có mặt đều trấn an Băng nhưng vô ích
Bệnh viện...
- Bác sĩ làm ơn cứu bạn cháu, đừng để cậu ấy ra đi - Diệp Hân khóc chạy theo bác sĩ
- Kiệt ơi, Kiệt....- Bộ 3 thi nhau gọi tên Kiệt nhưng vô vọng vì toàn thân Kiệt giờ đẫm máu và đôi mắt kia có thể không bao giờ mở ra được nữa
" Kiệt ơi, anh đừng bỏ em đi, đừng mà, anh phải cố lên chứ suốt năm qua em chờ anh để được yêu vậy mà sao ông trời nhẫn tâm lại muốn cướp anh đi như vậy " - Băng gào thét trong tâm can, lấy tay vò đầu mình mặc cho nước mắt lăn dài và rơi xuống đất
10h p.m
- Muộn rồi Băng về đi kẻo mẹ kiếm, ở đây có tui và 2 thằng nay được rồi - Hùng nói nhẹ nhàng nhưng Băng nào chịu
- Không,mọi người về trước đi - Băng gạt tay Hùng ra
- Băng, mày bình tĩnh đi - Lam
- Không khóc nữa, mày như vậy Kiệt đau lắm đấy - Diệp Hân
Băng vẫn khóc nên trong tim chỉ còn một chữ sợ, sợ mất Kiệt mãi mãi, Hân và Lam ôm lấy Băng, người Băng run lên đừng hồi
- Bác sĩ ra rồi - Hùng đứng dậy và chạy nhanh về phía bác sĩ - Bác sĩ bạn chau sao?
- Bạn cháu đâu rồi bác sĩ - Quân
- Kiệt sao rùi , Kiệt đâu, cậu ấy còn sống chứ , cậu ấy đâu bác sĩ - Băng hỏi một lèo và ánh mắt toát lên tia hy vọng
- Bác sĩ.. - Lam và Hân cùng đồng thanh nhưng chưa hết câu thì bác sĩ nói
- Ai là người nhà bệnh nhân
- Dạ , bố mẹ cậu ấy ở bên Mĩ chưa về, - Hân nhanh nói
- Nhưng bạn cháu sao rùi, bác sĩ nói đi chứ - Quân nóng lên
- Rất...tiếc...- Nge đến đây tim tất cả như vỡ vụn
- Chúng tôi đã cố gắng hết sức, do vụ tai nạn ấy vết thương rất nhìu cả bên trong cũng bị chấn thương nặng lên bệnh nhân sẽ không qua khỏi, bệnh nhân đã....- Bác sĩ nói lửng câu nhưng tất cả đều có thể đoán được vế sau của câu nói lửng ấy
Băng ngã quỵ xuống toàn thân run lên.
- Không thể, không thể nào, kiệt vẫn còn sống, Kiệt vẫn.....- Băng thét lên và đưa tay ôm mặt, sự việc sảy ra quá bất ngờ khiến bao con tim đau khổ, thật tội nghiệp Băng và Kiệt, 2 con tim giờ đã lạc nhau, 2 đường thẳng cắt nhau giờ trở thành 2 đường thẳng song song không bao giờ bên nhau được....
Kiệt là người tốt sao ông trời nỡ cướp cậu ấy đi...
- Hôm nay sinh nhật cậu ấy sao lại là ngày cậu ấy đi được chứ - Hùng gào lên với 2 dòng nước mắt, tất cả chạy vào phòng bệnh nhân, Kiệt nằm trên giường trắng toát lạnh buốt, nỗi đau xâm chiếm con tim Băng
- Tỉnh dậy đi Kiệt ơi, Kiệt ơi, đừng ngủ nữa, - Băng vỗ mạnh lên người Kiệt và lay lay cậu, Băng khóc nhìu quá, cả Diệp Hân cũng vậy, Diệp Hân dựa vào tường mà khóc...Tất cả...Tất cả tình yêu của Băng đã ra đi thật sự chứ không phải như năm trước, Kiệt không chết mà chỉ mất trí nhớ
Ngày ấy, Băng rất ghét Kiệt bị mất trí nhớ và quên đi Băng nhưng bây giờ Băng chỉ mong tai nạn đó cướp đi trí nhớ của Kiệt còn hơn là cướp đi cả sinh mạng của Kiệt...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...