Bí Mật - Lạc Duệ

Khoái cảm kịch liệt làm cho người ta cảm thấy điên cuồng, hai người khó khăn chia lìa, âm thanh khàn khàn lại mị hoặc yêu kiều cùng tiếng thở dốc, đan hồi trộn lẫn vào nhau…Toàn bộ phòng ngủ tràn ngập sắc thái tình dục.

“… A a…… Ô…… Ân…… A……” La Thượng Thần rên rỉ một tiếng mãnh liệt, nước mắt lúc khoái cảm không ngừng chảy xuống, cảm giác đầu óc trống rỗng, hết thảy đều điên cuồng. Cậu vừa mới nếm thử mùi vị của tình dục, có thể nào kháng cự, huống chi Hàn Vũ Thiên kỹ xảo tình ái cao siêu như vậy còn La Thượng Thần chưa bao giờ chạm qua cảm giác khoái cảm…

“… Ừ… A…… A a a!!─...”Vật lớn ở dưới phân thân càng lúc trượt càng nhanh, máu tựa hồ như đều theo đó mà phóng đi, có cái gì đó như đang sôi sục bên trong… Trước mắt như có một đạo bạch quang mãnh liệt hiện lên, La Thượng Thần thét lên một tiếng chói tai rồi cao trào phóng ra tinh dịch trong tay Hàn Vũ Thiên

Cảm giác phiêu phiêu cao trào, làm cho La Thượng Thần ánh mắt mơ màng mà thở dốc, tuy là có cảm giác như đang chạy xe nhưng mà vẫn quan tâm đến từng tiết tấu của Hàn Vũ Thiên trên thân thể, vô thức lắc lư cái thắt lưng mà rên rỉ. Một loại cảm giác kỳ diệu khác lạ, mãnh liệt đánh sâu vào khiến La Thượng Thần một lần nữa trầm luân lâm vào tình dục.

“A a!…… Ân……… Chậm thôi…… A!……..” Hàn Vũ Thiên mãnh liệt thẳng tiến vào thêm lần nữa, hung hăng va chạm như là muốn đâm thủng La Thượng Thần, nhưng cũng rất non mềm nhẹ nhàng mà co rút lại.


Cho đến khi ngọn lửa cao trào bớt đi, La Thượng Thần toàn thân vô lực xụi lơ trong lòng Hàn Vũ Thiên, khả kích tình còn chưa chấm dứt, thẳng tiến thật mạnh cùng với bên tai tiếng gầm nhẹ, Hàn Vũ Thiên trong cơ thể La Thượng Thần mà xuất ra mầm móng dục vọng. Ngọn lửa nóng vào thật sâu trong cơ thể La Thượng Thần…

“Ân…” Hoảng hốt trong chốc lát, La Thượng Thần toàn thân vô lực lại giãy dụa muốn rời khỏi cái ôm của Hàn Vũ Thiên. “… Bỏ ra…” Thanh âm khàn khàn thở dốc.

La Thượng Thần có động tác giãy dụa làm cho hai người có chút buông lỏng, cảm giác được phân thân Hàn Vũ Thiên chậm rãi rời ra khỏi mình, La Thượng Thần tức khắc đỏ mặt. Mà hết thảy điều này, Hàn Vũ Thiên đều thu vào trong mắt nhưng lại giả vờ như không có việc gì, trong lòng cười thầm một tiếng, lại hung hăng ác liệt tiến vào cái chỗ sâu non mềm kia, làm cho La Thượng Thần kinh hô một tiếng.

“Muốn rời đi sao?” Hàn Vũ Thiên khàn khàn mở miệng, mang chút ý cười.

“Anh… Điều anh muốn tôi đã thực hiện… Cho nên……” Vô nghĩa! Cái anh muốn đều đã làm, giao ước đã có hiệu lực, tôi hẳn là có thể đi đi!

Như là hiểu rõ tâm ý của La Thượng Thần, Hàn Vũ Thiên mỉm cười, hạ thân nhẹ nhàng tiến vào phía trước. Cảm giác Hàn Vũ Thiên trong cơ thể tựa hồ muốn rục rịch lên, La Thượng Thần hoảng sợ trừng lớn mắt. “Anh──… Không được!… Buông! Cái anh muốn đã…”

“Ha ha… Thượng Thần, em quá ngây thơ rồi… Chúng ta còn có thời gian, có thể từ từ…”


“… Ân ngô──… A……… Không ………” La Thượng Thần há miệng muốn mắng, lại bị Hàn Vũ Thiên dùng lời lẽ không rõ đánh đổ lời nói. Hóa giải cho La Thượng Thần đang mỏng manh giãy dụa thoải mái đôi chút, Hàn Vũ Thiên lại bắt đầu tiếp tục hiệp tình sự.

Sau khi chấm dứt, La Thượng Thần đã muốn mệt, ngay cả một ngón tay đều không muốn động đậy, thật sự chỉ có thể ngoan ngoãn nằm trong lòng Hàn Vũ Thiên, tinh thần cùng tâm lý đều đã mỏi mệt không chịu nổi… Trước khi ngủ say, La Thượng Thần trong lòng chỉ còn ý nghĩ muốn nhanh chóng rời đi.

Mới nếm thử một trận mây mưa mỏi mệt làm cho La Thượng Thần ngủ thẳng một giấc đến sáng sớm hôm sau mới thanh tỉnh, phát hiện chính mình đang rúc vào trong lòng Hàn Vũ Thiên, kinh ngạc muốn bò lên, nhưng chỉ mới chuyển động thân mình đã bị Hàn Vũ Thiên một phen làm hoảng hốt. “Anh… Anh tỉnh?”

“Ân hừ…” Sớm đã thức dậy, chính là muốn nhìn La Thượng Thần thanh tỉnh một chút nên mới giả vờ ngủ… Quả nhiên, hắn đoán không sai… Hàn Vũ Thiên mỉm cười, rõ ràng là một nụ cười vô hại nhưng lại làm cho La Thượng Thần sợ hãi rụt lui ra sau.

“Tôi… Tôi nghĩ… Tôi phải đi…” La Thượng Thần mở miệng ấp úng, cũng không để ý rằng mình thoát không khỏi vòng tay của Hàn Vũ Thiên.


“Thượng Thần… Tôi không phải đã nói chúng ta… ‘còn thời gian’ sao…” Hàn Vũ Thiên vươn tay kéo La Thượng Thần vào lòng, thân thể đụng chạm nhau, cảm thụ lẫn nhau. Cảm giác giữa hai chân Hàn Vũ Thiên phấn khởi kề sát mình lại bán cử đứng lên, La Thượng Thần trợn mắt không thể tin được, giãy dụa muốn rời khỏi. “Anh…… Mau buông ra…… Để tôi đi…”

“Giải quyết nó đã hãy nói sau!” Hàn Vũ Thiên cười cười xoay người đem La Thượng Thần đặt dưới thân, cậu lại bị Hàn Vũ Thiên cuốn vào lốc xoáy tình dục, không thể tự kiềm chế được.

Theo đêm đó suốt tam đêm liền, mỗi khi La Thượng Thần nói cậu phải rời đi, sẽ bị Hàn Vũ Thiên không cần phân biệt trường hợp hung hăng làm cho đau một phen. Không phải ở trên giường thì cũng là trong phòng tắm khiến cho La Thượng Thần trong vòng 3 ngày đều bị Hàn Vũ Thiên sờ thấu, ngay cả hậu huyệt cũng hoàn toàn bị khai phá…

Sự tình phát sinh đến tận đây, La Thượng Thần chỉ có thể nhận lấy cái vận mệnh trêu ghẹo này, ngày vẫn như vậy trôi qua. Cho nên, La Thượng Thần ở bên người Hàn Vũ Thiên yêu cầu được phục chức lại lần nữa, tựa hồ nhớ lại những ngày bình thường lúc trước, chính là chức vụ hơn hạng nhất: Làm trợ lý bên người Hàn Vũ Thiên, nhưng thật ra là công cụ phát tiết trên giường của hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui