Bí Mật Của Định Mệnh
Hôm nay Phùng Lộ Phi ăn trưa ở bên ngoài chứ không về Từ gia. Vừa rồi đi mua vài thứ đồ rồi đi dạo xung quanh, lúc xem lại đồng hồ thì thấy cũng đến trưa nên đến một nhà hàng nào đó dùng bữa luôn. Dạo này Trương Uyển Tâm cũng bận quá nên ít khi gặp được.
Sau bữa trưa đơn giản, Phùng Lộ Phi ngồi luôn đó, gọi thêm một cốc sữa, vừa uống vừa đọc tin tức trên mạng.
“SAU 2 THÁNG KẾT HÔN VỚI TIỂU THƯ CỦA TẬP ĐOÀN PHÙNG THỊ, TỪ DỊCH PHÀM ĐÃ NGOẠI TÌNH”
Cái tiêu đề gây sốc kia đập ngay vào mắt Phùng Lộ Phi lên. Cô tròn mắt lên, há hốc miệng:
- Ngoại… ngoại tình…. Tên Từ Dịch Phàm này ngoại tình sao? Ôi trời đất, vừa rồi mình còn gặp hắn. Trông cái bản mặt kia mà cũng chơi trò đi ngoại tình sao? Cái tên này…
Lẩm bẩm như vậy chứ Phùng Lộ Phi cực không thích tin tức này chút nào cả. Ngoại tình! Trước đây Phùng Lộ Phi từng nói, Từ Dịch Phàm có bao nhiêu tình nhân bên ngoài cô cũng chẳng quan tâm, miễn là anh đừng để cô mất mặt là được. Nhưng không ngờ ngày hôm nay, tin tức anh có tình nhân lại lan tràn khắp trên mạng. Phùng Lộ Phi chỉ đọc mỗi tiêu đề thì đã không vui rồi, đọc hết cả bài thì chẳng hiểu sẽ ra sao.
Cô nhanh chóng thanh toán tiền, định đến tòa soạn báo Kinh tế nộp bài, nhưng rốt cuộc lại lái xe đến tập đoàn Từ Thị.
…………………………………
Đi vào trong đại sảnh của tập đoàn Từ Thị, Phùng Lộ Phi đến trước mặt cô nhân viên tiếp tân:
- Cho hỏi, Từ Dịch…. À, Từ Tổng giám đốc của các cô có ở đây không vậy? Tôi muốn gặp anh ta.
- Vậy xin hỏi quý danh của tiểu thư, cô đã có lịch hẹn trước với Tổng giám đốc chưa ạ?
- Tôi là Phùng Lộ Phi, tôi không có lịch hẹn nào cả.
- Thật sự xin lỗi Phùng tiểu thư, nếu như cô không có lịch hẹn trước thì không thể gặp Tổng giám đốc.
- Vậy à.
Đang định đi thì có người gọi Phùng Lộ Phi:
- Phùng Lộ Phi?
Hóa ra người đó là Triệu Chí Dương.
- Là anh à?
- Ủa, sao em lại đến Từ Thị vậy? Đến gặp Từ Dịch Phàm có phải không? Chà, có vẻ lạ thật.
- Đúng là em muốn gặp Từ Dịch Phàm, nhưng mà nhân viên tiếp tân vừa rồi bảo là không có lịch hẹn trước thì em không thể gặp anh ta được. Thế thì đành phải quay về thôi.
- Thế à?
Triệu Chí Dương đến chỗ cô nhân viên tiếp tân, nói:
- Tôi có thể gặp Tổng giám đốc của các cô không?
- Tất nhiên là được ạ.
- Vậy Phùng tiểu thư đây có được không? Cô ấy là người rất quen với Tổng giám đốc đấy.
- Dạ, à vâng.
Triệu Chí Dương quay sang nhìn Phùng Lộ Phi, nở một nụ cười rất quyến rũ và nói:
- Chúng ta đi lên thôi.
- À, ừ.
Phùng Lộ Phi và Triệu Chí Dương vừa đi khỏi thì có một cô nhân khác đi đến hỏi cô gái tiếp tân:
- Cô gái đó là ai thế? Sao lại đi cùng Triệu Tổng? Trông bọn họ hình như có vẻ thân thiết lắm.
- Không biết nữa, nhưng…
Cô gái tiếp tân liền cầm vội lên tra mạng, tròn mắt lên:
- Này, cô gái vừa rồi rất giống với cô gái trong ảnh chụp, tình nhân bên ngoài của Tổng giám đốc đấy.
- Hả? Cô nói cái gì cơ? Cô gái đó chính là tình nhân của Tổng giám đốc sao? Không phải chứ?
- Thì ban đầu gặp cô ta, tôi cũng thấy có chút quen quen, bây giờ thì nhớ ra rồi. Không ngờ lại là vậy.
Cô gái kia lắc đầu:
- Khiếp, không ngờ tình nhân như cô ta lại có thể trơ mặt đến đây gặp Tổng giám đốc cơ đấy. Trông cũng xinh đẹp thật đấy nhưng không ngờ lại là tiểu tam. Thế giới đảo ngược rồi.
- Nhưng mà, tình nhân của Tổng giám đốc quen với cả Triệu Tổng sao? Cũng lạ nhỉ?
- Này, hay cô gái tên Phùng Lộ Phi kia cũng có quan hệ… quan hệ gì đó với Triệu Tổng?
- Hả? Có quan hệ với cả Triệu Tổng nữa sao? Haizzz… Tiểu tam bây giờ mặt cũng dày thật đấy.
- Mà thôi, chuyện này nói sau đi, mau đi làm thôi.
- Ừ.
Họ giải tán, tiếp tục đi làm việc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...