Vì đến Vicegia khoảng vào chiều tối, nên sau khi gặp mặt Hiệu trưởng và được đưa đến Phòng Kiểm tra, đã là quá chiều rồi, nên Himaru chuyển thẳng vào phòng trong kí túc xá khu S vừa được phân, phòng 178.
Rời khỏi phòng Hiệu trưởng, Himaru được Kanano Miyo-sensei dẫn đến một căn phòng thuộc tầng trệt cùng toà nhà. Phòng Kiểm tra thuộc quản lý của Fuwa Ushio-sensei. Đó là một giáo viên ngoài hai mươi, còn trẻ và khá xinh đẹp. Cô mặc một bộ quần áo gồm áo sơ mi trắng và váy đen ôm, với chiếc áo blu dành cho bác sĩ khoác ngoài, và mái tóc hơi bù xù buộc thành đuôi gà phía sau.
Sau đó, Ushio-sensei đưa Himaru vào một căn phòng trong phòng Kiểm tra. Sensei bảo cô ngồi xuống một chiếc ghế đặt trong phòng và đeo cho cô một miếng giống với thiết bị đo nhịp quấn quanh cổ tay, nối với một chiếc màn hình cảm ứng điều khiển bằng cử chỉ và cảm biến. Vài phút sau, trên màn hình cảm ứng đang đo IQ, thay vì hiện số liệu như thường lại nhảy số loạn xạ, rồi tắt ngấm. Himaru đưa mắt nhìn sensei đợi câu trả lời, nhưng chỉ thấy sensei hơi chay mày rồi thở dài. Himaru nghĩ chắc do máy bị lỗi.
Tiếp theo, Ushio-sensei tiến hành kiểm tra Void của Himaru. Sau đó vài phút, cô bước ra.
- Sensei, em có Void không ạ?
- Có đấy bé! - Ushio-sensei gãi gãi đầu
- Là gì ạ? - Tuy không cần thiết, vì của mình thì phải biết, nên Himaru hỏi
- Để coi! - Lại gãi đầu, Ushio-sensei kéo ghế ngồi xuống, đối diện Himaru - Một dạng từ trường!
- Từ trường?
- Có thể nói là một dạng tường bảo vệ, có khả năng bảo vệ người sử dụng khỏi nguy hiểm, mọi lúc kể cả khi em không sử dụng nó. Bởi vì, loại Void này luôn bao quanh em một lớp màng bảo vệ.
- Một dạng vô hiệu hoá tính năng Void?
- Không chỉ vậy, nó còn tránh những vũ khí khác, như đạn hay thuốc nổ, vân vân.
- Em hiểu rồi
- Để coi nào! - Ushio-sensei cầm lấy một tập hồ sơ để trên bàn, lật lật - Em sẽ học tại lớp S3A, còn về phòng, em sẽ ở phòng 178 thuộc kí túc xá khu S nhé? Được chứ?
- Vâng, ổn ạ!
- Tốt!
Khi Himaru rời khỏi phòng Kiểm tra, một ý nghĩ loé lên trong đầu Ushio-sensei.
"Tại sao cô bé đó lại có Void là từ trường? Lẽ nào..."
Vì lí do đó, hiện giờ Himaru đang ở phòng 178 thuộc tầng 2 kí túc xá khu S. Khó khăn lắm, Himaru mới tìm được phòng mình, vì không tìm được ai có thể nhờ chỉ đường. Cô đã định sẽ đi tìm Genius, nhưng học viện này quá rộng lớn, tìm được họ không phải dễ dàng, là thứ nhất. Thứ hai, chưa chắc họ có trong học viện. Theo Himaru biết, Genius là nhóm duy nhất được cho phép rời học viện để làm nhiệm vụ gì đó.
Sau khi sắp xếp đồ đạc trong túi vào phòng, Himaru nằm lên giường uể oải. Căn phòng không quá nhỏ, nhưng lại không bằng căn phòng trong căn hộ của Himaru. Được một lúc, Himaru bật dậy. Cô mò mẫm trong túi đồ mang theo một chiếc thẻ tín dụng, kèm một chiếc máy quét. Sau khi tra thẻ vào rãnh quét, Himaru hơi ngạc nhiên. Số tiền sinh hoạt của tháng này lại được gửi thêm vào tài khoản của cô.
Himaru dẹp máy quét vào túi, thẻ tín dụng thì bỏ trong ngăn tủ bàn học. Nhìn sang bộ đồng phục được xếp gọn để trên bàn học, ánh mắt Himaru chợt thoáng sắc nhọn. Sau đó, cô lấy một bộ quần áo trong túi đồ, rồi bước vào phòng tắm.
Sáng hôm sau...
Himaru lăn qua lăn lại trên chiếc giường của mình. Nơi ở mới tạo cho cô cảm giác không quen thuộc. Lại thêm chiếc đồng hồ báo thức cứ ren inh ỏi khiến Himaru đau đầu. Cô bật dậy uể oải trên giường, rồi mệt mỏi tiến vào phòng vệ sinh, tiện tay vơ lấy bộ đồng phục trên bàn học.
Một lúc lâu sau, Himaru bước ra. Bộ đồ ngủ xốc xếch được trút ra, thay vào đó là bộ đồng phục của học viện Vicegia dành cho nữ sinh. Gồm áo sơ mi trắng và áo khoác ngoài dạng vest. Trên tay áo phải có một huy hiệu chữ S. Cùng váy không xếp li, dạng xoè hơi ôm. Bộ đồng phục mang tông màu trắng viền đen.
Sơ lược về đồng phục học viện Vicegia. Các bộ đồng phục đều giống nhau. Áo sơ mi trắng với áo vest khoác ngoài, cùng váy dạng xoè hơi ôm, không xếp li cho nữ sinh, và quần cho nam sinh. Chỉ khác biệt ở chỗ, huy hiệu trên tay áo là chỉ các khu, khu B huy hiệu B, khu A huy hiệu A và khu S huy hiệu S. Về màu sắc, khu B mang tông màu đỏ, khu A mang tông màu xanh vào khu S mang tông màu trắng.
Vẫn đang đi trên hành lang của khu kí túc xá S dẫn ra cửa chính, Himaru nhìn thấy bao nhiêu là học viên với bộ đồng phục giống mình. Họ vừa đi vừa cười nói vui vẻ. Himaru hơi nghiêng đầu. Bạn bè vui quá nhỉ! Vì chưa bao giờ có bạn, nên Himaru không thể hiểu được ý nghĩa những nụ cười kia.
Theo chân các học viên khác, Himaru bước lên một chiếc xe buýt có lẽ là xe đưa đón học viên. Cô đảo mắt xung quanh tìm chỗ ngồi rồi đi xuống phía sau xe. Vài phút sau, chiếc xe bắt đầu chuyển bánh.
Xe buýt dừng lại trước một khu nhà dạng trường học khá rộng lớn. Là khu S. Himaru bước xuống xe buýt cùng mọi người. Vì bước đều đều, nên Himaru nhanh chóng bị tách khỏi đám học viên cùng xe kia.
"Lớp S3A, S3A..."
Vừa đi, Himaru vừa ngoái đầu nhìn những bảng tên lớp học. Mải tìm lớp, các học viên đã vào lớp từ lúc nào mà Himaru vẫn còn đang loay hoay. Được một lúc lâu, cô mới tìm được phòng học S3A.
Cánh cửa đang đóng. Himaru hít một hơi sâu, rồi đưa tay lên tay nắm cửa, kéo nhẹ sang bên. Giây phút đó, gần như mọi con mắt trong phòng học đều hướng về Himaru. Cô đảo mắt quanh lớp học rồi dừng lại nơi thầy giáo đang hướng mắt nhìn cô. Theo cô biết, người này là Fuka Tama-sensei, thầy chủ nhiệm lớp S3A.
- E-Em là học viên mới chuyển đến ạ! - Himaru hơi cúi người
- Tôi có nghe về em! Vào đi!
- Vâng!
Himaru bước vào, quay người lại để đóng cửa xong, cô bước chầm chậm lên bục giảng, quay đầu xuống lớp, nhưng mắt lại chuyển hướng liên tục. Cảm giác này hệt như lần đầu Himaru chuyển vào học viện Yami. Những con mắt cứ hướng về mình khiến cô thấy hồi hộp.
- T-Tớ là Shinohara Himaru - Himaru hơi gập người - Là học viên vừa chuyển đến, mong được giúp đỡ!
Tiếng Tama-sensei đang viết tên cô lên bảng nổi bật nhất. Lớp học chợt lặng thinh khiến Himaru đã hồi hộp càng sợ hơn. Được một lúc, chợt có người lên tiếng.
- Shinohara-san nhỉ? - Giọng một bạn nữ, vừa nói vừa nở nụ cười, nhìn Himaru - Void của cậu là gì thế?
- À, Void của tớ là từ trường!
- Từ trường?
Mọi người trong lớp bắt đầu nhìn nhau thắc mắc, lần đầu họ nghe về Void dạng này. Là gì thế?
- Là một dạng màng bảo vệ! - Himaru giải thích - Có thể vô hiệu hoá tác dụng của Void khác hay các loại vũ khí, hay thứ gì đó gây nguy hiểm!
- Woa! - Một giọng nam - Void cậu tuyệt đấy!
- Chỉ vừa mới phát hiện! Tớ chưa sử dụng thử lần nào!
- Được rồi! Các em có thể trò chuyện sau! Còn giờ, chỗ ngồi của em là...
Đôi mắt Tama-sensei đảo khắp lớp. Ngoài hai chiếc bàn còn trống cuối lớp, dãy gần cửa sổ thì không còn bất kì chỗ trống nào. Sensei hơi bối rối
Đúng lúc đó, cánh cửa phòng học chợt bị mở sang bên một cách mạnh bạo.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...