Bị Ép Làm Nữ Chính Truyện Ngược Ta Dựa Vào Vả Mặt Trở Thành Đỉnh Lưu


Theo như ký ức của nguyên chủ, cô bị đối xử tệ bạc trong gia đình này là chuyện thường, lần này lại có lệnh của Diêu Na nên những người đó càng không để cô vào mắt.

Nếu là nguyên chủ thì có thể sẽ nhịn, đến khi chịu không nổi mới gọi người nhưng Ôn Tư Tư thì khác, cô không chịu được đói một chút nào.

Nhốt cô thì được nhưng không thể không cho cô ăn.

Cô lồm cồm bò dậy khỏi giường, đi dép lê đến cửa dùng sức đập cửa.

Nhưng dù cô đập thế nào, cũng không có ai để ý đến cô.

Dù có nghe thấy tiếng bước chân từ xa nhưng khi người đó đi đến cửa phòng cô họ cũng đi qua rất nhanh, sợ bị Ôn Tư Tư gọi lại.

Nhưng Ôn Tư Tư không phải là người dễ dàng từ bỏ, cô nhìn vào chiếc điện thoại trong tay, thầm nghĩ ra một chủ ý.


Quản gia Hứa tối qua đã không tịch thu điện thoại của cô, trong lòng ông ta, Ôn Tư Tư vẫn là cô tiểu thư Ôn nhút nhát yếu đuối chỉ biết cam chịu.

Nghĩ đến việc cô không biết sẽ bị nhốt bao lâu, có một chiếc điện thoại bên cạnh ít nhất cũng có thứ để giết thời gian.

Khi một lần nữa nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa, cô hét lên: "Này! Nếu các người còn không để ý đến tôi, tôi sẽ báo cảnh sát.

Đến lúc đó cảnh sát đến, tôi xem các người giải thích thế nào."

Tự ý giam giữ, còn không hầu hạ cô tử tế, muốn lên trời sao.

Hệ thống 052 nghe vậy hiện ra: "Ký chủ, thiết lập nhân vật của cô là nhu nhược đáng thương yếu đuối mà!"

Ôn Tư Tư phản bác: "Nhưng tôi cũng phải ăn chứ, để ký chủ của cậu chết đói thì có lợi gì cho cậu."


Lúc này, tiếng bước chân ngoài cửa đột nhiên dừng lại, giọng quản gia Hứa vang lên: "Đại tiểu thư, cô có chuyện gì không?"

Ôn Tư Tư vẫn ghi nhớ lời nhắc nhở của hệ thống, cô học theo cách nói chuyện cẩn thận của nguyên chủ trong ký ức: "Quản gia Hứa, tôi đói rồi, ông có thể mang đồ ăn vào cho tôi không?"

Cô tưởng rằng một yêu cầu đơn giản như vậy chắc chắn sẽ được đáp ứng, nào ngờ lại bị từ chối một cách tàn nhẫn, thật không thể lý giải nổi!

"Đại tiểu thư, cô đừng làm khó chúng tôi nữa.

Không phải chúng tôi không cho cô ăn, mà là phu nhân sáng sớm đã gọi điện đến, nói nhị tiểu thư hiện vẫn đang hôn mê, bảo cô ở trong phòng mà tự kiểm điểm.

Đợi đến khi nhị tiểu thư tỉnh lại, chúng tôi mới có thể mang đồ ăn vào cho cô."

Đây là muốn cô chết đói mà.

Diêu Na thật là một kẻ thâm độc, thật đáng phỉ nhổ! Quản gia Hứa lại nói: "Cô cũng đừng nghĩ đến chuyện báo cảnh sát.

Cho dù cảnh sát có đến, chúng tôi cũng có lý do để thuyết phục họ rời đi, họ sẽ không gặp được cô đâu."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận