Thẩm Linh đã gả vào Tống gia được nhiều năm, nàng vẫn luôn thay tỷ tỷ mình chăm sóc con gái, khó khăn đem nữ nhi nuôi lớn, nhưng bởi vì trong lòng nữ nhi nghi ngờ thị phi của con rể liền lập tức đào hôn ! Nhìn con rể phá cửa vào nhà, Thẩm Linh sợ tới mức run bần bật, liền bị con rể dụ dỗ thay thế nữ nhi ngồi kiệu hoa bái đường thành thân, còn bị con rể thao túng đến ngốc ngày đêm chịu thao… Sau này nữ nhi hồi tâm chuyển ý tìm tới cửa, nàng lại bị nữ nhi bắt gặp con rể ôm nàng ở trên giường thao dâm huyệt, như thế này là như thế nào???
____________________________________________________
“Tam nãi nãi, hôm nay chính là đêm tân hôn của người, người không thể bước ra khỏi tân phòng.
”
“Ngươi, các ngươi…dám” Mỹ nhân thập phần bất đắc dĩ mà nhìn nha hoàn, Thẩm Linh cảm thấy chính mình tức giận không kìm lại được.
Bởi vì nàng mặc xiêm y là kích cỡ của nữ nhi, thật sự căng chặt đến đau người, bọc ngực đỏ tươi căn bản không bao được cặp vú bự đang rung rinh theo chuyển động của nàng mà phập phập phồng phồng, đôi vú bự trắng bóng, lắc qua lắc lại, giờ khắc này một thân áo cưới lửa đỏ khiến nàng quả thực xấu hổ và giận dữ đến không biết nên làm gì, rồi lại chậm chạp không thấy con rể nàng vào, đành căng da đầu đi ra bên ngoài.
Nhưng đang lúc nàng chuẩn bị ra bên ngoài, cửa phòng lại bỗng nhiên bị mở ra, quản gia đang đỡ Bùi Thanh Huyền đang say rượu đi vào phòng, trong lúc nhất thời, Thẩm Linh khẩn trương đến run rẩy, một hồi lâu mới mím môi, che lại ngực
Thẩm Linh đã gả vào Tống gia được nhiều năm, nàng vẫn luôn thay tỷ tỷ mình chăm sóc con gái, khó khăn đem nữ nhi nuôi lớn, nhưng bởi vì trong lòng nữ nhi nghi ngờ thị phi của con rể liền lập tức đào hôn ! Nhìn con rể phá cửa vào nhà, Thẩm Linh sợ tới mức run bần bật, liền bị con rể dụ dỗ thay thế nữ nhi ngồi kiệu hoa bái đường thành thân, còn bị con rể thao túng đến ngốc ngày đêm chịu thao… Sau này nữ nhi hồi tâm chuyển ý tìm tới cửa, nàng lại bị nữ nhi bắt gặp con rể ôm nàng ở trên giường thao huyệt, thế này là như thế nào???
____________________________________________________
“Tam nãi nãi, hôm nay chính là đêm tân hôn, ngài không thể bước ra khỏi tân phòng.
”
“Ngươi, các ngươi…” Nàng thập phần bất đắc dĩ mà nhìn nha hoàn, Thẩm Linh chỉ cảm thấy chính mình tức giận không hoãn lại được.
Bởi vì nàng mặc xiêm y là kích cỡ của nữ nhi, thật sự căng chặt đến đau người, bọc ngực đỏ tươi căn bản không bao được cặp vú bự, theo chuyển động của nàng mà phập phập phồng phồng, đôi vú bự trắng bóng, lắc qua lắc lại, giờ khắc này một thân lửa đỏ áo cưới khiến nàng quả thực xấu hổ và giận dữ đến không biết nên làm cái, rồi lại chậm chạp không thấy con rể nàng đến đây, chỉ phải căng da đầu đi ra bên ngoài.
Nhưng đang lúc nàng chuẩn bị ra bên ngoài, cửa phòng lại bỗng nhiên bị mở ra, quản gia đang đỡ Bùi Thanh Huyền đang say rượu đi vào phòng, trong lúc nhất thời, Thẩm Linh khẩn trương đến run rẩy, một hồi lâu mới mím môi, che lại ngực chính mình rồi nói: “Bùi Lang… Ta, ta có thể trở về Tống giá không?”
“Các ngươi trước tiên lui đi.
” Hôm nay là ngày đại hỉ của Bùi Thanh Huyền, hắn vốn nên cao hứng, nhưng hôm nay hắn đến Tống gia rước tân nương, người vốn gả cho hắn làm thê tử là Tống Diệu lại chạy trốn không tăm hơi, lúc đó trong khuê phòng của Tống gia cô nương chỉ có mấy cái nha hoàn cùng cùng mẹ kế của Tống Diệu.
Tuy rằng Bùi gia cùng Tống gia cách không xa, nhưng giờ lành sắp tới rồi, vì thể diện hai nhà, càng làm cho Bùi Thanh Huyền nóng ruột.
Lúc ấy quản gia Tống gia nhanh trí chọn một cô nương vóc người không sai biệt so với Tống Diệu là mấy để gả thay, nhưng Dương quản sự lại nhắc nhở hắn không thể bị Tống gia lừa gạt như vậy, cho nên vừa đấm vừa xoa đem ‘ nhạc mẫu ’ hắn thay áo cưới, nhét vào kiệu hoa, xem như đem Thẩm Linh làm như con tin tại Bùi gia, nghĩ cách ép Tống cô nương xuất hiện.
Bất quá lúc này Bùi Thanh Huyền vừa đi kính rượu trở về, hắn chỉ đơn giản rửa mặt qua , đầu óc đã thanh tỉnh được một ít, nhìn " nhạc mẫu" đã dỡ mũ phượng xuống, chỉ ăn mặc váy dài màu đỏ bọc ngực, nam nhân mới vừa rồi ở Tống gia khí thế đã tiêu tán không ít, vì thế tính toán cùng ‘ nhạc mẫu ’ hảo hảo thương lượng một phen, dứt khoát liền cho bọn thị nữ đi xuống.
nói: “Bùi Lang… Ta, ta có thể trở về không?”
“Các ngươi trước tiên lui đi.
” Hôm nay là ngày đại hỉ của Bùi Thanh Huyền, hắn vốn nên cao hứng, nhưng ban ngày hắn đi rước tân nương, người vốn gả cho hắn làm thê tử là Tống Diệu lại chạy trốn không tăm hơi, lúc đó trong khuê phòng của Tống gia cô nương chỉ có mấy cái nha hoàn cùng cùng mẹ kế của Tống Diệu.
Tuy rằng Bùi gia cùng Tống gia cách không xa, nhưng giờ lành sắp tới rồi, vì thể diện hai nhà, càng làm cho Bùi Thanh Huyền nóng ruột.
Lúc ấy quản gia Tống gia nhanh trí chọn một cô nương vóc người không sai biệt so với Tống Diệu là mấy để gả thay, nhưng Dương quản sự lại nhắc nhở hắn không thể bị Tống gia lừa gạt như vậy, cho nên vừa đấm vừa xoa đem ‘ nhạc mẫu ’ hắn thay áo cưới, nhét vào kiệu hoa, xem như đem Thẩm Linh làm như con tin tại Bùi gia, nghĩ cách ép Tống cô nương xuất hiện.
Bất quá lúc này Bùi Thanh Huyền vừa đi kín rượu trở về, hắn chỉ đơn giản rửa mặt qua , đầu óc đã thanh tỉnh được một ít, nhìn " nhạc mẫu" đã dỡ mũ phượng xuống, chỉ ăn mặc váy dài màu đỏ bọc ngực, nam nhân mới vừa rồi ở Tống gia còn đang tức giận nhưng giờ đã tiêu tán không ít, vì thế tính toán cùng ‘ nhạc mẫu ’ hảo hảo thương lượng một phen dứt khoát liền cho bọn thị nữ đi xuống.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...