Bị Cầm Tù Trong Phòng Của Bạn Học Đáng Ghét


Lê Nam Trân “phản kích” thành công cho nên tâm trạng rất tốt cho đến khi đứng trước cửa nhà Kỳ Hàn vào buổi chiều.

Cô thừa nhận mình hèn nhát.

Lê Nam Trân cầm chìa khóa đứng ở cửa, do dự không dám mở cửa —— có quỷ mới biết Kỳ Hàn chuẩn bị thứ biến thái gì sau cửa? Hơn nữa, cô cũng không biết phải đối mặt với Kỳ Hàn như thế nào sau khi cô chủ động làm chuyện như vậy.

Nhưng trốn là điều không thể.

Lê Nam Trân mở cửa, trực tiếp bị Kỳ Hàn đang dọn ghế ở cửa doạ sợ, cô quay đầu muốn chạy trốn lại bị Kỳ Hàn nắm tay kéo về, còn chưa kịp phản ứng, hai tay đã bị trói ra sau lưng.

Người đàn ông này hôm nay rốt cuộc chuẩn bị làm chuyện biến thái gì mới để một sợi dây thừng bên cạnh ghế!Kỳ Hàn đặt Lê Nam Trân ngồi xuống ghế: “Cảm ơn bạn học Lê, hôm nay rất thoải mái, đây là quà đáp lễ.

”“Kỳ…Kỳ Hàn” Lê Nam Trân bị anh nhìn từ trên cao xuống, căn bản không dám nhúc nhích, “Tôi sai rồi, tôi chỉ là, tôi chỉ là muốn…”Cô cũng không biết mình muốn làm gì, có lẽ bị cơn tức làm mờ mắt.


Kỳ Hàn cúi đầu hôn cô, Lê Nam Trân không dám phản kháng, cô ngoan ngoãn mở miệng phối hợp, chỉ mong anh có thể bỏ qua cho mình.

Kỳ Hàn vươn tay cởi cúc áo trước ngực cô.

Bộ áo liền quần Lê Nam Trân mặc hôm nay sau khi cởi toàn bộ cúc, quần áo buông xuống một cách lỏng lẻo, có thể nhìn thấy xương hông xinh đẹp.

Lúc này Lê Nam Trân mới cảm thấy may mắn vì tay bị trói, nếu không sẽ trực tiếp trần như nhộng, chỉ còn lại một chiếc quần lót dễ rách.

Giống như nửa người trên của cô bây giờ.

Kỳ Hàn không cởi áo lót của cô, chỉ kéo lên, cặp vú cứ như thế lộ ra, bị áo lót xô đẩy, nhìn qua trông đầy đặn hơn thường ngày, như thể bị áo lót bế lên.


“Kỳ Hàn…” Cho dù đã làm hết mọi chuyện, nhưng bị Kỳ Hàn nhìn ở dưới ánh sáng chói lọi như vậy, Lê Nam Trân vẫn cảm thấy xấu hổ.

Bàn tay của Kỳ Hàn rơi xuống rãnh sâu giữa hai bầu ngực của cô, anh chỉ vươn tay vuốt ve một chút, thậm chí còn không chạm vào đầu vú, nhưng Lê Nam Trân vẫn bị bàn tay của anh kích thích khẽ rùng mình.

Kỳ Hàn ngồi xổm xuống, há miệng ngậm lấy một bên vú, bên kia dùng hai ngón tay kẹp, nhẹ nhàng xoa.

Đầu lưỡi liếm quanh núm vú, Kỳ Hàn mút mạnh giống như muốn hút ra thứ gì đó, ngón tay bên kia kẹp đầu vú kéo lên, Lê Nam Trân thấy đau, nhưng lại có cảm giác ngứa ngáy xuyên qua tim, cô không nhịn được kẹp chặt chân, mở miệng gọi anh: “Kỳ Hàn, tôi sai rồi được chưa, đau!”“Đau không?” Kỳ Hàn buông cô ra, vươn tay bóp vú cô, vươn đầu lưỡi liếm núm vú của cô.

Đầu lưỡi ướt át chạm vào núm vú đỏ bừng, Lê Nam Trân không dám nhìn hình ảnh này, cô nhắm mắt, quay đầu sang chỗ khác: “Đau!”Kỳ Hàn cười một tiếng, trực tiếp cắn núm vú của cô, mơ hồ nói: “Thật không? Nhưng tôi rất thoải mái.

”“Ô!” Lê Nam Trân bị cắn, kêu lên vì đau, chửi thầm Kỳ Hàn lòng dạ hẹp hòi, rõ ràng đang châm chọc câu nói “Tự đi mà thoải mái một mình” của cô.

Nhưng cô không dám nói, còn phải cúi người cầu xin anh: “Kỳ Hàn, tôi thật sự sai rồi, tôi không dám nữa…”Kỳ Hàn duỗi tay cởi dây thừng trên tay cô: “Sao có thể sai được?” Anh đứng lên véo mặt cô, nở nụ cười nhìn qua rất thật: “Cảm ơn bạn học Lê.

”Anh kéo Lê Nam Trân dậy, vươn tay cởi áo của cô, quần áo trực tiếp lỏng lẻo rơi xuống, khiến cô trần trụi dưới ánh đèn.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận