Bị Cầm Tù Trong Phòng Của Bạn Học Đáng Ghét


Kỳ Hàn đột nhiên giơ tay tát vào mông cô một cái, hai bên mông thịt lập tức đều nổi lên một khối hồng, khắc ở trên thân thể trắng nõn có vẻ sắc tình mà chói mắt.

“A!” Lê Nam Trân ăn đau, muốn dịch về phía trước né tránh tay anh, lại bị Kỳ Hàn nắm lấy đùi kéo về phía sau, mông liền đánh vào bụng anh, huyệt khẩu đè ở trên dương vật đã cương cứng của anh.

Kỳ Hàn duỗi tay ấn dương vật ở trên người cô so một chút, Lê Nam Trân cảm thấy nếu đâm vào thì cũng phải tới sương xườn của cô, nhịn không được sợ hãi: “Kỳ Hàn, không… cái này của cậu, không được…”“Đều đã làm hai lần rồi mới nói không được?” Kỳ Hàn ác ý trêu chọc, xê dịch về phía sau, trực tiếp lập tức đâm vào toàn bộ, cảm giác hư không do bị liếm huyệt lúc nãy đã được lấp đầy, Lê Nam Trân lập tức mềm nhũn, trừ bỏ eo bị Kỳ Hàn nắm lấy, thân trên xụi lơ ở trên giường.


Kỳ Hàn duỗi tay nắm vú cô, vừa xoa vú vừa đè ở trên người cô thọc vào rút ra, hai tay bị thịt vú mềm mại lấp đầy, dương vật cũng bị huyệt thịt nóng bỏng bao phủ, anh nhịn không được vùi đầu vào cổ Lê Nam Trân thở gấp, há mồm cắn sau cổ Lê Nam Trân.

Lê Nam Trân bị tiếng thở dốc của anh làm cho tai tê dại, nhịn không được siết chặt huyệt thịt, kẹp đến cơ bắp trên người Kỳ Hàn căng thẳng, tay véo miệng cắn làm cho Lê Nam Trân đau nhiều chỗ, huyệt lại phối hợp theo từng đợt thọc vào rút ra của Kỳ Hàn mà mấp máy run rẩy, bị thao không bao lâu đã phun nước mãnh liệt, dâm thủy lại tưới vào chỗ giao hợp của hai người, khăn trải giường cũng bị tưới ướt một mảng.

Kỳ Hàn rút dương vật ra, lôi kéo eo Lê Nam Trân điều chỉnh thành tư thế quỳ, sau đó lại cắm vào, Lê Nam Trân mềm nhũn, giống như tê liệt mà ngã xuống, Kỳ Hàn duỗi tay nắm cánh tay cô kéo cô lên, giống như cưỡi ngựa mà lôi kéo cánh tay cô, thọc vào rút ra nhanh chóng đưa đẩy.


Lê Nam Trân bị anh đâm đến trời đất tối sầm, khoái cảm mãnh liệt không ngừng ập tới, cả người giống như hít thở không thông, vô thức hé miệng thở dốc, nước miếng trộn lẫn với nước mắt chảy đầy mặt.

“Kỳ Hàn… Cầu xin cậu, chậm một chút… Quá nhanh, chậm một chút…”Lời xin tha trong miệng Lê Nam Trân bị anh đâm đến đứt quãng, lại thật sự chịu không nổi tần suất thọc vào rút ra cao như vậy của anh, đành phải không ngừng cầu xin anh buông tha.

“Cậu nói cái gì?” Giọng nói của Kỳ Hàn cũng có chút thay đổi, sung sướng trêu chọc cô: “Quá chậm, làm nhanh lên sao?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận