Bị Cầm Tù Trong Phòng Của Bạn Học Đáng Ghét


Khi Kỳ Hàn quay lại, căn phòng tối om, im ắng không một âm thanh.

Anh đứng dựa vào cửa một lúc, thay vì vào phòng ngủ, anh vào bếp mở tủ lạnh, đồ ăn anh bỏ vào trước khi đi vẫn còn hoàn chỉnh ở bên trong.

Quả nhiên…Thật ra nói như thế nào đi nữa, Kỳ Hàn không phải loại người tung ảnh riêng tư của con gái lên mạng - nếu người đó không phải là Lê Nam Trân, thậm chí anh còn sẽ không nhìn những bức ảnh như vậy.

Chưa kể nếu người đó là Lê Nam Trân, làm sao anh có thể để những thứ đó truyện ra bên ngoài, bị người khác tùy ý sỉ nhục?Vì vậy, anh thực sự không nghĩ rằng Lê Nam Trân sẽ ở lại.

Trước khi đi ra ngoài, Kỳ Hàn lấy hết đồ của Lê Nam Trân cho vào lại túi xách của cô, cũng luôn đặt ở trên đầu giường, anh đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng cho việc cô rời đi, gửi những bức ảnh đó cho cô chẳng qua là do anh không cam lòng, tuy rằng cũng mang theo chút ý muốn trêu chọc cô gái nhỏ.

Xoa xoa mái tóc của mình, không biết là vì buổi tối bị rót thêm mấy ly trên bàn rượu, hay là vì mất mát quá lớn, tâm trí Kỳ Hàn lúc này vô cùng rầu rĩ.


Cởi áo khoác cầm trên tay, có chút lắc lư bước vào phòng ngủ, cũng không bật đèn, chỉ ngơ ngác nằm xuống giường.

Anh đụng phải thứ gì đó có hơi mềm và cứng.

Cô còn kêu rên lên một tiếng.

?Lê Nam Trân mê mang nhìn anh.

Người đàn ông này! Bị điên khùng cái gì thế!Vẻ mặt của Lê Nam Trân chuyển từ mê mang sang tủi thân, nhưng Kỳ Hàn dường như vẫn chưa phản ứng lại, anh đang ngơ ngác nhìn cô.

Sau đó anh chợt giật mình ngồi dậy, anh muốn hỏi tại sao cô không bỏ đi, nhưng anh lại ngậm miệng không hỏi một lời.

Anh nghĩ tới…Những phú nhị đại ở thành phố B này đều không quen nhìn anh nhưng cũng sợ hãi không dám chọc đến anh, hơn nữa! Cô gái này đại đa số thời điểm đầu óc đúng là có chút không linh hoạt.

Bắt cóc phụ nữ là vi phạm pháp luật! Có điện thoại trong tay, tại sao không biết gọi cảnh sát? Với quyền thế của nhà họ Lê, e rằng anh đã bị bắt trước khi bước ra khỏi cửa?Cả hai cứ im lặng như vậy, chấn động và ngạc nhiên đối mặt với nhau.

Lê Nam Trân và Thi Tỉnh Lôi say sưa trò chuyện cả ngày trời, vốn không mở khung chat của Kỳ Hàn ra, vì vậy cô không biết rằng anh đã gửi cho cô tin nhắn: "Bữa trưa đã làm xong rồi, ở trong tủ lạnh, bỏ vào lò vi sóng hâm nóng 10 phút là được.

"Cô cứ như vậy dựa vào thuộc tính lười biếng của mình để nằm nghỉ qua giờ chiều, nhưng điều đó đã khiến Kỳ Hàn hiểu lầm.

"Rốt cuộc cậu muốn làm gì! "Lê Nam Trân co người lại, có chút bất mãn với mùi rượu trên người anh, cũng có chút sợ khi anh nhìn thẳng vào mình như vậy.

Kỳ Hàn không trả lời, vươn tay ôm chặt lấy cô, sau đó lại đột nhiên buông cô ra rồi đứng dậy đi vào phòng tắm rửa mặt.


Để lại một mình Lê Nam Trân không hiểu chuyện gì.

Khi Kỳ Hàn vào phòng lần nữa, nhìn qua anh đã trở lại dáng vẻ như cũ, mùi rượu trên người cũng không còn nữa, chỉ còn lại mùi sữa tắm thoang thoảng.

Nhưng lúc này trông anh rất không tỉnh táo.

Tửu lượng của Kỳ Hàn không tốt, anh thường thả lỏng người vừa phải, đến gần giới hạn sẽ không chạm đến một giọt nào nữa.

Nhưng hôm nay, có thể là do thái độ cứng rắn của đối tác, hoặc cũng có thể là do anh muốn làm tê liệt cảm xúc khi trở về căn nhà này.

Nhưng hiện tại cồn đã bị nước ấm làm bốc hơi, hoàn toàn dâng lên.

Kỳ Hàn ngồi ở mép giường, đưa tay miêu tả dáng môi của Lê Nam Trân.

Lê Nam Trân ngước nhìn anh, bị anh giữ chặt cằm, không cho phép cô nhìn vào mặt mình.


Kỳ Hàn bóp cằm Lê Nam Trân bằng một tay, một tay khác thong thả tìm thứ gì đó trên chiếc bàn cạnh giường.

Anh nới lỏng quai hàm của Lê Nam Trân, chuyển sang ôm lấy sau đầu cô, cúi xuống hôn cô, hương vị trong miệng anh là hương bạc hà sạch sẽ, lưỡi họ quyện vào nhau và lướt qua kẽ răng, mùi hương bạc hà tràn ngập trong miệng Lê Nam Trân, lại theo không khí bị cuốn lấy đi, khiến cô hít thở không thông.

Kỳ Hàn đưa tay ra đan xen vào các ngón tay của cô, lặng lẽ kéo về hướng mà anh muốn.

“Cùm cụp.

”Lê Nam Trân vẫn còn đang chìm trong cảm giác ngộp thở, một âm thanh thâm thúy vang lên, hai tay cô bị trói thành hình số 8 ở trên đầu giường, thân trên của cô bị kéo căng lên trên.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận