Bị Cầm Tù Trong Phòng Của Bạn Học Đáng Ghét


"Được rồi, là lỗi của tôi, tôi giúp cậu tắm.

"Kỳ Hàn dịu dàng trả lời, Lê Nam Trân giật mình.

Các phú nhị đại như cô ở trong trường luôn đối chọi gay gắt với Kỳ Hàn, bị anh xem như tàng hình cũng có, bị anh trực tiếp lạnh nhạt chế nhạo càng có nhiều lần hơn, có bao giờ thấy anh nói chuyện bằng giọng điệu này đâu?"Tôi muốn tự tắm!"Lê Nam Trân tỏ vẻ từ chối, Kỳ Hàn không trả lời, chỉ mỉm cười nhìn cô, ra vẻ để cô chọn giữa hai lựa chọn "Để tôi giúp cậu tắm hoặc là không tắm".

Không cho anh chạm vào, nhưng sự dính nhớp phía dưới là không thể bỏ qua; nhưng nếu để anh chạm vào, Lê Nam Trân không có mặt mũi nào.

Cô nhìn Kỳ Hàn chằm chằm như một con dã thú nhỏ bướng bỉnh.


Kỳ Hàn nhìn thì chỉ cảm thấy đáng yêu, không nhịn được đưa tay véo mặt cô.

Làn da của cô gái được bảo dưỡng rất tốt, cũng có chút cảm giác thịt.

Hôm qua Kỳ Hàn cũng đã cảm nhận được làn da mịn như lụa khi chạm vào cơ thể cô, bây giờ véo mặt cô lại là một loại mềm mại đáng yêu khác.

Còn có thể thu hoạch được vẻ mặt không thể tin được của cô, điều này làm anh tăng thêm cảm giác hưởng thụ.


Kỳ Hàn phớt lờ phản ứng của cô, vươn tay bế cô lên.

Thực ra cân nặng của Lê Nam Trân không tính là quá nhẹ, cô cao 1,65 mét, cộng với cặp ngực sắp đạt đến cỡ d, nặng 55kg, khi bóp vào thì tất cả đều là cảm giác mềm mại của thịt, nhưng thân hình rất cân đối, hơn nữa khung xương nhỏ nhắn nên dễ đánh lừa thị giác người khác về cân nặng.

Còn Kỳ Hàn thì trông hơi gầy, càng giống như một thư sinh yếu đuối, lúc này thế mà anh lại dễ dàng bế cô lên, có vẻ như hôm qua lúc Lê Nam Trân ý loạn tình mê anh đã bế cô rồi, chỉ là bị cô bỏ qua mà thôi.

Trong đầu lướt qua một số cảnh tượng tối hôm qua, thật ra dáng người của Kỳ Hàn cũng không tệ, còn có cả cơ bụng, nhìn qua có vẻ như thường ngày anh rất chăm chỉ luyện tập.

Suy nghĩ ngày càng đi xa, Lê Nam Trân vội vàng ngăn mình lại.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận