Cam Điềm chôn đầu vào đám lông mu đen rậm, cán côn thịt nóng hổi cọ qua khuôn mặt trắng như sứ, mang theo mùi hormone nam tính đậm đà.
Cô nhẹ nhàng nâng đôi túi tinh căng tròn, chà đạp chúng liên hồi, cố nén từng cơn khoái cảm dồn dập từ huyệt nhỏ truyền đến.
A, Cam Điềm sợ mình sắp bị liếm hỏng rồi.
“Huyệt nhỏ lẳng lơ ăn thật ngon, chồng ăn mãi mà không thấy chán.
”
Đầu lưỡi nóng hôi hổi đảo quanh trong mật huyệt, Cam Điềm bị anh liếm co rúm người lại, chẳng hiểu sao chỉ muốn anh xâm nhập sâu hơn, dùng sức hơn nữa.
“Liếm sâu một chút, bên trong ngứa, còn muốn…”
Cam Điềm lắc mông, chân đạp loạn xa, xém chút thì giẫm lên mặt anh.
Giang Dĩ Hằng không ngại, bắt được cái chân phải rồi giữ chặt, miệng vừa làm việc vừa thương lượng, “Muốn chồng liếm tiếp hay là dùng đại nhục bổng chơi huyệt nhỏ đây?”
“Hu hu hu…”
Cam Điềm thẹn thùng không nói ra, nhưng gương mặt rực rỡ như ráng chiều đã giải thích rõ ràng.
Người đàn ông bứt ra rồi đứng lên, như một vị chính nhân quân tử khiêm tốn ấm áp như ngọc, “Không nói, thế chồng không làm gì nữa.
”
“Đừng…”
Cam Điềm tranh thủ thời gian dùng đôi chân dài quấn lấy vòng eo rắn chắc của người đàn ông, đôi mắt nai trong veo ngập nước.
“Đừng cái gì?” Annh đứng yên đó nhìn về phía đồ đần nào đó đang xụi lơ ở ghế sô pha, khuôn mặt vì mới khẩu giao cho anh nên vẫn còn dấu đỏ chót do đại nhục bổng quất vào.
Anh thuận tay lột sạch lớp váy áo, cách lớp áo ngực bóp chặt bầu vú của cô, dưới thân côn thịt to dài dữ tợn kê sát cửa huyệt đang không ngừng tuôn mật dịch.
Cam Điềm cắn răng thừa nhận, giọng mũi rên rỉ ngâm nga, “Muốn…muốn chồng yêu em.
”
“Yêu thế nào nhỉ?” anh cầm côn thịt mài nhẹ qua cửa huyệt, thanh âm khàn khàn, rõ ràng cũng đang ở biên giới bùng nổ.
Hai chân Cam Điềm dùng sức kẹp chặt eo anh, ngước mắt khóc lóc nói với anh, “Chịch em, Giang Dĩ Hằng, chịch nát em đi.
”
Vừa mới dứt lời, người đàn ông liền cúi lưng “phốc” nhấn thẳng côn thịt vào, bên trong ngập ngụa nước, nhiều hơn cả tưởng tượng, huyệt thịt mút chặt khiến hô hấp anh gần như ngừng lại.
“Huyệt nhỏ chặt quá.
”
Anh thẳng lưng cắm sâu, cảm giác côn thịt giật giật trong tiểu huyệt, “Chồng chịch em có thoải mái không, còn nói mình không dâm đãng.
Không dâm đãng sao ở văn phòng cũng vểnh mông nhỏ lên cho chồng chịch?”
“a a a …em cực kỳ dâm đãng…”
Bên trong động huyệt nhỏ hẹp tuôn trào, bụng bị nhét đầy trướng cả lên, cô khóc lóc vung vẩy hai tay với lấy anh, “Chồng ơi, ôm một cái đi!”
Giang Dĩ Hằng thấy bộ dạng cô như đứa trẻ con, môi mỏng không khỏi nở nụ cười nhạt, cúi người, lồng ngực áp sát vào bầu vú, hai tay quàng qua vai cô.
Hơi thở hai người quấn quýt hoà vào nhau, dưới thân chặt chẽ gắn kết, dương vật màu hồng to dài cứng rắn đang ra sức đâm chọc vào huyệt mềm, dịch trắng văng tứ tung khắp nơi.
“Phốc phốc phốc”, bây giờ chỉ cần ai đi qua cửa phòng làm việc đều có thể nghe rõ những tiếng này.
“Chồng, anh cứ chơi tận lực như vậy, huyệt nhỏ của Điềm Điềm sẽ bị anh chơi hỏng mất.
”
Bàn chân Cam Điềm duỗi thẳng căng, hiển nhiên đang ở ranh giới lên đỉnh, móng tay dài cào vài vết vào lưng người đàn ông.
Cô chỉ thấy đại nhục bổng trong cơ thể mình càng ngày càng cứng, chơi thật sướng.
“Ừm, đồ lẳng lơ.
” Người đàn ông thở dồn dập, phần hông va chạm tận gốc đùi trắng mềm, côn thịt điên cuồng đóng cọc dập sâu.
Quy đầu mượt mà cứ cắm rồi xoay tròn cọ sát ở hoa tâm, tiếng nước òm ọp lan ra từ chỗ giao hợp.
Cam Điềm bị chơi đến mức cơ thể run lẩy bẩy, hai chân kẹp chặt không cho phép cây gậy kia rời khỏi mình.
“Giang Dĩ Hằng, cho em, bắn cho em…” Cô hét lên một tiếng, trong huyệt tức thì phun ra một cơn sóng nước mật.
“…Bắn cho em, bắn hết cho em, Điềm lẳng lơ ngoan ngoãn sinh cho chồng một đứa nhỏ đi.
”
Tiểu huyệt sau khi tiết nước mật liều mạng co hút quy đầu, Giang Dĩ Hằng thẳng lưng hung hăng đút vào mấy chục lần nữa, lỗ sáo thả lỏng, bỗng nhiên xông mạnh vào bịt kín huyệt mềm, rồi xuất tinh.
Đuôi mắt Cam Điềm ửng đỏ, côn thịt cứng ngắc của anh vẫn đang ngăn bên trong, bụng nhỏ bị bắn tinh căng tròn lên, nửa giọt trắng đục cũng không lọt được ra ngoài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...